Từ ngày 31.05 đến ngày 05.06.2021 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

31.05.2021

THỨ HAI TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Đức Maria thăm viếng bà Êlisabeth

Lc 1,39-56

 

Lời Chúa:

“Mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng…” (Lc 1,51)

Câu chuyện minh họa:

Một người da đỏ cùng đi với một người da trắng trên đường. Người da đỏ bỗng vỗ vai người da trắng, hỏi:

– Anh có nghe gì không?

Người da trắng hết sức lóng tai nghe, rồi đáp:

– Tôi chẳng nghe gì cả.

– Có mà, tôi nghe tiếng một con dế gáy.

– Làm gì mà có con dế nào giữa đường phố nhộn nhịp như thế này? Mà cho dù có đi nữa thì làm sao anh nghe được tiếng nó giữa bao tiếng ồn ào của xe cộ và người qua kẻ lại?

Người da đỏ không thèm trả lời. Anh đi đến một bức tường bên vệ đường. Bức tường đã cũ. Nhiều dây leo chằng chịt trên đó. Anh vạch đám dây leo sang một bên. Một lỗ trống hiện ra, trong đó rõ ràng có một con dế đang gáy. Người da trắng thán phục:

– Dân da đỏ các anh có lỗ tai thính hơn dân da trắng chúng tôi nhiều.

– Không phải thế đâu. Để tôi thử cái này cho anh xem.

Người da đỏ lấy trong túi ra một đồng tiền kẽm, thảy xuống mặt đường. Tiếng đồng tiền lăn leng keng khiến mọi người đi đường ngoái đầu nhìn lại. Liền đó người da đỏ giải thích:

– Tiếng của đồng tiền kẽm nhỏ hơn tiếng dế kêu rất nhiều. Thế mà mọi người da trắng đều nghe được. Còn tiếng con dế lớn hơn nhưng chỉ có tôi nghe được. Không phải ai thính tai hơn ai cả. Sự thực chính là chúng ta chỉ nghe được tiếng của những thứ chúng ta thường quan tâm để ý.

Suy niệm:

Việc lắng nghe không hệ tại sự im lặng bên ngoài mà thôi, nhưng quan trọng là sự thinh lặng bên trong tâm hồn. Có những tiếng mà người này nghe được nhưng người khác lại không nghe được. Trong tất cả những biến cố xảy ra trên thế giới không phải ai cũng đọc được ý Chúa, và cả trong lịch sử Giáo hội.

Đức Maria thật là một người mẹ tuyệt vời. Nhờ việc “suy đi nghĩ lại” mà Mẹ đã nhận ra ý Chúa và mau mắn thi hành. Hành trang Mẹ mang đến với người chị họ là Chúa Giêsu trong lòng Mẹ. Thật quý hoá, và hài nhi Gioan nhảy mừng trong lòng bà Êlisabeth. Bà được Thánh Thần linh hứng là chính Chúa đến viếng thăm bà: “Bởi đâu tôi được thân Mẫu Chúa tôi đến viếng thăm tôi…”. Mẹ khiêm tốn, và dâng lên Chúa lời kinh Magnificat để tôn vinh Chúa.

Con trẻ trong lòng bà Êlisabeth đã nhận ra sự hiện diện của Chúa khi Mẹ đến viếng thăm. Còn chúng ta là những Kitô hữu, chúng ta có nhận ra Chúa nơi những anh chị em mình không? Chúng ta có nhận ra tiếng nói của Chúa trong những biến cố xảy ra hằng ngày trong đời sống mình không?

Lạy Mẹ Maria, Mẹ là dụng cụ thông chuyển ơn Chúa cho người khác. Xin giúp mỗi người chúng con là Kitô hữu cũng biết mang Chúa đến những nơi và những người chúng con gặp gỡ, để nhiều người nhận biết Chúa và để danh Chúa được rạng rỡ khắp nơi.

01.06.2021

THỨ BA TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Thánh Justinô, tử đạo

Mc 12,13-17

Lời Chúa:

“Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa” (Mc 12,17).

Câu chuyện minh hoạ:

Vua Henri VIII nước Anh đã kết hôn hợp thức với bà Catherine d’ Aragon, nhưng ông xin Toà Thánh Rôma huỷ bỏ cuộc hôn nhân đó. Toà Thánh đã từ chối. Henri liền tự mình giải quyết vấn đề và tái kết hôn. Thế là ông ta ra lệnh cho bạn bè và các chức sắc ký vào một văn bản tuyên bố đồng ý nhìn nhận hành động của ông là đúng đắn. Nhiều bạn bè của More đã ký vào, nếu không sẽ bị bắt giam và xử tội tạo phản theo luật nhà nước. More vẫn khăng khăng từ chối. Ngài bị giằng co giữa hai bổn phận: Một đối với Chúa, một đối với Tổ quốc. Khi chúng xung đột nhau, thì More không còn chọn lựa nào ngoài sự trung tín với luật Chúa.

Suy niệm:

Người biệt phái và Pharisêu luôn giữ luật Chúa theo hình thức bên ngoài nên thường bị Chúa Giêsu chỉnh sửa và lên án gay gắt vì sự cố chấp của họ.

Trang Tin Mừng hôm nay ghi lại: Người biệt phái và Pharisêu liên kết với nhóm Hêrôđê tìm cách gài bẫy Chúa Giêsu, để có thể tố cáo chống lại Người: “có được phép nộp thuế cho Xêda hay không?” Nhưng Người không mắc bẫy của họ, mà còn giúp họ ý thức bổn phận sống “tốt đạo, đẹp đời”, vừa tôn trọng thế quyền lại vừa tôn trọng thần quyền bằng câu trả lời: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa”. Mỗi Kitô hữu chúng ta, có biết khôn ngoan để chọn lựa Thiên Chúa và tránh né những cạm bẫy của thế gian không?

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết giữ luật Chúa trong môi trường xã hội con đang sống, để qua cuộc sống tốt bên ngoài xã hội, con làm chứng cho Chúa nơi trần gian này. Amen.

02.06.2021

THỨ TƯ TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Mc 12,18-27

 

Lời Chúa:

“Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là của kẻ sống” (Mc 12,27)

Câu chuyện minh họa:

Trong kho tàng truyện cổ Tây phương có câu chuyện Công Chúa Ngủ Trong Rừng, như sau:

Ngày xưa, ở vương quốc hạnh phúc, nhà vua sinh được một công chúa xinh đẹp tuyệt vời. Lễ rửa tội được tổ chức linh đình, có mặt các bà tiên, mỗi bà tặng công chúa một món quà là một lời chúc tốt đẹp.

Dù không được mời, mụ phù thủy ghen tức cũng bay đến, lẩm bẩm câu chúc dữ: “Một ngày kia, cái suốt chỉ sẽ đâm vào tay công chúa và con bé sẽ phải chết!”. Nói xong, mụ bay vù qua cửa sổ. Mọi người buồn bã mất vui. May thay, vẫn còn một bà tiên tốt bụng đến trễ. Bà nói: “Ta sẽ làm nhẹ lời nguyền rủa ấy: cô bé sẽ không chết, chỉ ngủ một giấc rất dài cho tới khi một hoàng tử tốt lành, sẽ đến nắm tay kéo dậy và cô sẽ được hạnh phúc mãi mãi”.

Để đề phòng, nhà vua cấm tất cả thần dân không được dùng suốt chỉ. Nhưng một ngày kia, công chúa lên tháp canh trong lâu đài và thấy một bà lão đang khâu vá. Cô xin bà cho khâu thử. Thế là cái suốt chỉ đâm vào tay cô, cô lăn ra chết!

Người ta đặt xác cô giữa lâu đài, nhưng các bà tiên tốt bụng đã khiến mọi người trong lâu đài cũng bất tỉnh cả. Một rừng cây mọc lên che phủ lâu đài. Hoa thơm cỏ lạ bốn mùa đua nở.

Thời gian trôi đi đã ngàn năm, cho đến khi một hoàng tử lịch lãm đi săn ngang qua đó, khám phá ra lâu đài. Chàng bước vào ngỡ ngàng trước nàng công chúa xinh đẹp. Hoàng tử đã quỳ gối cầm tay công chúa, và nàng liền mở mắt chỗi dậy. Thế là hoàng tử rước công chúa về kinh thành, xin vua cha tổ chức lễ cưới linh đình.

Suy niệm:

Đối với người Kitô hữu, chết là ngưỡng cửa để bước vào sự sống mới, sự sống vĩnh cữu. Mỗi người chỉ sống một cuộc đời, và những gì ở đời này là quyết định cho đời sau. Thiên Chúa dựng nên con người và mong muốn con người được hạnh phúc, không chỉ ở đời này, nhưng là hạnh phúc đời sau, nơi mà Thiên Chúa luôn chờ đợi và yêu thương con người.

Trong thế giới hôm nay, cái điên rồ của con người là tìm kiếm tiền tài danh vọng, mò mẫm pha chế thứ thuốc “trường sinh bất tử”, để rồi được sống mãi để hưởng thụ. Họ xem sự chết là một sự chấm hết. Nhưng đối với niềm tin của chúng ta, sự chết là một cuộc khởi đầu mới trong Chúa. Thế nhưng trong cuộc sống, chúng ta có chấp nhận mất đi những gì thuộc về Chúa không? Chúng ta có dám từ chối những hưởng thụ vật chất hay những thú vui phàm tục để đời sau chúng ta được hưởng nhan thánh Chúa mãi mãi không?

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết chết đi mỗi ngày cho tội lỗi, tính ích kỷ, sự kiêu căng và những đam mê của chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết sống tốt giây phút hiện tại, dành thời giờ cho Chúa, sống trong hy vọng và tin tưởng vào sự sống đời sau trong Chúa. Amen

 

03.06.2021

THỨ NĂM TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Thánh Carôlô Lwanga và các bạn tử đạo

Mc 12,28b-34

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, trong mọi điều răn điều nào đứng đầu?” (Mc 12,28b)

Câu chuyện minh họa:

Một ngày mùa đông lạnh buốt nọ, ông thị trưởng phải chủ tọa một phiên tòa. Một ông lão bị điệu đến ăn mặc quần áo tả tơi. Người đàn ông này bị tố cáo với tội là ăn cắp một ổ bánh mì. Lời biện hộ duy nhất của ông lão trước phiên tòa là “gia đình tôi đang chết đói”.

Nghe xong lời cáo buộc của cử tọa cũng như lời biện bạch của ông lão, ông thị trưởng đưa ra phán quyết “Luật pháp không tha thứ cho bất cứ một hành động xấu nào. Tôi thấy cần phải trừng phạt ông, và hình phạt cho tội ăn cắp là ông phải đóng 10 đô la”. Vừa công bố bản án, ông thị trưởng rút trong túi của mình ra 10 đô la và trao cho người đàn ông khốn khổ. Quay xuống cử tọa ông nói tiếp: “Ông lão đã bồi thường vì tội ăn cắp của ông. Còn phần quý vị, tôi yêu cầu mỗi người phải đóng 50 xu tiền phạt vì sống dửng dưng đến độ để cho trong thành phố của chúng ta còn có một người nghèo phải đi ăn cắp”. Nói xong, ông ra lệnh cho viên biện lý đi thu tiền và trao tất cả cho ông lão. Khi chiếc mũ đã được truyền một vòng tòa án và trở về tay mình, ông lão đếm được tất cả 47 đô la 50 xu.

Suy niệm:

Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta chỉ nghĩ mình chu toàn luật Chúa là đi dự lễ, giữ ngày Chúa Nhật là đủ, nhưng chúng ta quên mất người thân cận của chúng ta đang đau khổ. Luật Chúa chúng ta am hiểu nhưng chúng ta xua tay khi anh em xung quanh đang cần đến ta, dù là một hành động bác ái nhỏ nhoi, hay một lời khuyên nhủ. Điều Chúa muốn nơi ta là “Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức lực, hết trí khôn và yêu người thân cận như chính mình”.

Lạy Chúa, xin cho con luôn chu toàn luật Chúa qua cách sống và đối xử tốt với anh chị em con.

04.06.2021

THỨ SÁU TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Mc 12,35-37

 

Lời Chúa:

“Sao các kinh sư lại nói Đấng Kitô là con vua Đavít?” (Mc 12,35).

Câu chuyện minh hoạ:

Nằm nghĩ dưới bóng cây táo, chợt cơn gió thoảng đung đưa làm rớt quả táo chín đỏ. Newton tự hỏi: “Ồ, sao quả táo không bay lên mà lại rơi xuống?” khám phá thú vị này đã làm tiền đề cho những suy nghĩ về định luật trọng lực của Newton.

Suy niệm:

Bài Tin Mừng thánh Maccô thuật lại một cuộc chất vấn của Chúa Giêsu: “sao các kinh sư lại nói Đấng Kitô là con vua Đavít” (Mc 12,35). Tác giả không xác định rõ Chúa hỏi ai, nhóm người nào, nhưng ở cuối đoạn Ngài mới cho biết là đám người đông đảo lắng nghe Chúa giảng cách thích thú.

“Sao các kinh sư  lại nói Đấng Kitô là con vua Đavít?”, tức là Chúa đề cập đến tước hiệu mà các kinh sư gán cho Ngài là “Con Vua Đavít”. Nhưng Chúa Giêsu không thích xưng mình bằng tước hiệu này, vì nó dễ làm cho người ta quan niệm về Đấng Kitô theo kiểu chính trị. 

Lạy Chúa Giêsu, trong đời sống nhiều người thường gán cho con nhiều “tước hiệu”, nhưng đừng bao giờ để con tỏ ra thái độ thích “tước hiệu” cao trọng ấy mà quên đi chính bản thân con. Amen.

 

 

 

 

05.06.2021

THỨ BẢY TUẦN IX THƯỜNG NIÊN

Mc 12,38-44

 

Lời Chúa:

“Bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết” (Mc 12,43).

Câu chuyện minh hoạ:

Có một người được mời dự một buổi tiệc lớn, ông nhận lời và đến nơi với bộ áo xấu nhất. Đến nơi, không ai nói chuyện và để ý ông. Ông quay về và mặc vào bộ áo đẹp nhất, có đính các hạt kim cương. Rồi ông quay trở lại đám tiệc, lập tức những lời chào hỏi; lời mời đẹp nhất; chỗ danh dự nhất dành cho ông. Ông liền cởi áo khoác, đoạn lấy thức ăn đựng vào cái áo và nói: “mày ăn đi, người ta mời mày đó!”. Quả thật người đời thường hay cư xử với nhau như vậy.

Suy niệm:

Sau khi Chúa Giêsu cảnh giác cho các môn đệ về thói đạo đức giả của các kinh sư, thì Người cũng nêu gương sáng về sự hi sinh quảng đại hết mình của người đàn bà goá, như Chúa Giêsu đã nói: “mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để sống” (Mc 12,44).

Bởi vì, Thiên Chúa không cần hình thức khoe khoang bên ngoài; không cần nhiều tiền của. Nhưng cái mà Thiên Chúa ưa thích chính là tâm hồn chân thành, là sự hy sinh chính bản thân mình vì Chúa và vì tha nhân.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con luôn nhớ và sống điều răn quan trọng nhất, đó là kính mến Chúa và yêu thương tha nhân, để đời sống của con luôn làm sáng danh Chúa. Amen.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho