Từ ngày 08.08 đến ngày 13.08.2022 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

08.08.2022

THỨ HAI TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Thánh Đaminh, linh mục

Mt 17,22-27

Lời Chúa:

Đức Giêsu nói với các ông: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy”. (Mt 17,22-23).

Câu chuyện minh họa:

Có hai người đang bị dằn vặt với nỗi khổ đau của mình. Họ tìm đến với một vị ẩn sĩ để xin ý kiến. Vị ẩn sĩ này giới thiệu họ đến gặp một vị ẩn sĩ khác. Sau khi nghe họ giãi bày tâm sự, ông trả lời: “Tốt hơn các anh hãy tìm đến một vị khác, tôi không có đủ tư cách để trả lời câu hỏi đó, bởi vì cả đời tôi có bao giờ nhận điều xấu từ bàn tay Chúa đâu”. Hai người thanh niên chợt hiểu rằng khi con người vui vẻ đón nhận khổ đau, thì khổ đau không còn là vấn đề nữa.

Suy niệm:

Hôm nay Chúa Giêsu loan báo cho các môn đệ về cuộc khổ nạn Ngài sắp phải chịu. Các môn đệ tỏ ra buồn phiền vì tất cả niềm hy vọng các ông đặt nơi Ngài giờ như tan biến nếu Ngài phải chịu đau khổ và bị giết chết. Thế nhưng, Ngài đã mang đến cho các ông niềm hy vọng: “Ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại”. Chúng ta có lẽ không xa lạ gì tâm trạng của các ông lúc này, khi trong cuộc sống gặp những khó khăn, đau khổ, mất mát… Chúng ta hãy tin tưởng rằng, Chúa đang đứng phía trước để chờ đón chúng ta, vì Người là Cha rất nhân từ, luôn yêu thương con cái và luôn muốn đem lại hạnh phúc cho con người.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết biến những nỗi khổ đau trở thành hiến lễ tình yêu, để giữa những khó khăn của cuộc sống chúng  con biết chấp nhận và sống phó thác vào bàn tay quan phòng của Chúa.

 

 

 

 

 

09.08.2022

THỨ BA TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 18,1-5.10.12-14

 

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?”. (Mt 18,1)

Câu chuyện minh hoạ:

Trong công viên nọ, một đám trẻ con đang xếp hàng chờ được một họa sĩ trang trí lên mặt thành những “người da đỏ” hay “người ngoài hành tinh” khi tham dự lễ hội Halloween. Một cậu bé đang đứng chờ được vẽ mặt, trên mặt có rất nhiều đốm tàn nhang nhưng đôi mắt thì sáng lên vì háo hức. Thấy vậy, cô bé đứng ở hàng bên cạnh tỏ vẻ khinh chê và nói: – Mặt cậu nhiều tàn nhang thế, làm gì còn chỗ nào mà vẽ!

Nghe vậy, cậu bé ngượng ngùng cúi gầm mặt xuống. Nghe vậy, người họa sĩ liền quay xuống động viên cậu bé: – Sao cháu buồn thế? Chú rất thích những đốm tàn nhang trên mặt của cháu. Chắc chắn cháu sẽ là người có khuôn mặt ấn tượng nhất trong lễ hội đêm nay.

Suy niệm:

Mỗi người có vẻ đẹp riêng, điều đó nói lên quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta đẹp hay xấu, có những khuyết điểm hay ưu điểm không quan trọng, nhưng chúng ta chỉ đẹp khi tâm hồn chúng ta trong sáng. Vì thế chúng ta cần tôn trọng người khác với sự khác biệt của họ.

Đối với Chúa, người lớn nhất trong Nước Trời là người có tâm hồn khiêm tốn và Chúa cũng chỉ mạc khải cho những người ấy mầu nhiệm Nước Trời. Khi chúng ta khiêm tốn, chúng ta nhìn nhận những giới hạn của bản thân, chúng ta cậy dựa vào Chúa, và Chúa sẽ ban ơn cho chúng ta. Chúa Giêsu luôn yêu thương phục vụ mọi người, đặc biệt những người bé mọn, tội lỗi. Và tình yêu ấy xoa dịu những vết thương, hàn gắn những vết nứt trong tâm hồn, cũng nhờ tình yêu ấy, con người vượt qua mọi rào cản của những cám dỗ, tội lỗi, bản tính tự nhiên, để con người có khả năng thi hành sứ vụ là môn đệ Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con cái nhìn của Chúa để biết cảm thông với những yếu đuối của người khác, nhìn nhận giá trị nơi người khác như là kỳ công của Chúa, để chúng con ca ngợi và tạ ơn Chúa mãi mãi.

 

 

 

 

 

10.08.2022

THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Thánh Laurensô, phó tế, tử đạo

Ga 12,24-26

Lời Chúa:

“Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình…”. (Ga 12,24)

Câu chuyện minh họa:

Chuyện cổ Ấn Độ kể lại như sau:

Một chàng thanh niên nọ khao khát được nhìn thấy Chúa. Và rồi Chúa đã đến với anh qua vóc dáng của một con người đẹp đẻ, uy quyền và dễ mến. Ngài đề nghị với anh:

– Con hãy đi theo Ta một đoạn đường.

Chàng thanh niên cảm thấy hạnh phúc khi cùng bước đi với Chúa. Được một lúc, Chúa bảo:

– Ta khát, con hãy đi tìm cho Ta một chút nước.

Chàng thanh niên hăm hở đi tìm. Đi mãi đi hoài mà chẳng thấy. Cuối cùng anh cũng đến được bên dòng sông. Anh đang chuẩn bị múc nước thì một cô gái xuất hiện. Cô gái đẹp đến độ làm cho chàng thanh niên mê mẩn tâm thần, thậm chí quên cả việc đem nước về cho Chúa. Anh làm quen, trò chuyện với cô gái và hai người lấy nhau, sinh con đẻ cái.

Thế rồi một năm kia, lũ lụt xảy ra. Mưa đổ xuống và nước dâng lên. Chỉ một mình anh may mắn bám vào cành cây là được cứu thoát. Còn tất cả vợ con, nhà cửa và sản nghiệp anh đã chắt chiu vun trồng và tích lũy, đều bị dòng nước cuốn trôi. Giữa lúc anh đang tiếc nhớ khóc thương cho số kiếp bẽ bàng và cay đắng của mình, thì Chúa hiện ra và nói với anh:

– Con có mang nước về cho Ta không đó. Con làm gì lâu thế, bắt Ta phải chờ hoài.

Suy niệm:

Trong cuộc sống, chúng ta phải chấp nhận chết đi cho những yếu đuối, cám dỗ, đam mê… và chỉ hướng đến một mục đích là chính Chúa.

Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta khi chọn cái chết trên thập giá, Ngài chết thay cho chúng ta là những con người tội lỗi. Chúa Giêsu cũng muốn những môn đệ của Ngài là chúng ta, cũng đi trên con đường ấy, con đường tình yêu, tự huỷ, tự hiến cho anh chị em mình. Vì hạt giống chỉ mục nát đi mới đem lại sự sống mới.

Nhiều khi trong cuộc sống, chúng ta không chính chắn trong những chọn lựa của mình. Chúng ta vừa muốn chọn Chúa, vừa muốn chọn những đam mê và thú vui trần thế, để rồi chúng ta trở nên những Giuđa bán Chúa, những Phêrô chối Chúa, và những môn đệ bỏ Chúa khi Chúa trên đường khổ nạn.

Trong thinh lặng, chúng ta tự vấn xem bản thân mình đã thực sự chết đi cho tính ích kỷ, đam mê, tội lỗi và những tham vọng trần thế chưa? Chúng ta có quyết tâm ra khỏi con người cũ của mình không khi nhận ra những khuyết điểm và thiếu sót của bản thân?

Lạy Chúa, chúng con là những con người nhỏ mọn, yếu hèn, tội lỗi… xin Chúa thêm sức mạnh giúp chúng con thắng vượt mọi rào cản đến với Chúa, bằng việc từ bỏ ý riêng, những toan tính hơn thiệt, để mỗi ngày chúng con sống vui trong ơn Chúa vì biết trao ban và chia sẻ với anh chị em mình.

 

 

 

 

 

11.08.2022

THỨ NĂM TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Thánh Clara, trinh nữ

Mt 18,21-19,1

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?”. (Mt 18,21).

Câu chuyện minh họa:

Có một cậu bé hỏi cha: Tại sao bút chì có tẩy?

Người cha ôn tồn trả lời: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp hoặc để xóa đi những gì không đúng trên trang viết!

Suy niệm:

Ăn miếng trả miếng là chuyện thường tình của con người, vì người ta chỉ nghĩ cho bản thân làm sao để hơn người khác. Hôm nay Chúa muốn mỗi người chúng ta phải tha thứ cho nhau, không phải chỉ tha thứ một lần nhưng tha thứ luôn mãi. Vì tất cả chúng ta đều có lỗi và cần đến sự tha thứ của người khác.

Chính lòng thương xót và sự tha thứ của Chúa đã hoán cải những con người tội lỗi như người trộm lành trên thập giá, người phụ nữ ngoại tình,… Vì thế, khi tha thứ, là chúng ta tạo cho người khác cơ hội để làm lại từ đầu, cơ hội để sửa đổi. Trong sự tha thứ, chúng ta cũng cần có sự kiên nhẫn và bao dung như Thiên Chúa đã kiên nhẫn và bao dung với mỗi chúng ta.

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tình thương vô bờ của Chúa, để con biết tha thứ và thông cảm với anh chị em con. Amen.

 

 

 

 

 

12.08.2022

THỨ SÁU TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 19,3-12

Lời Chúa:

“Sự gì Thiên Chúa phối hợp, loài người không được phân ly”. (Mt 19,6).

Câu chuyện minh họa:

Trong số bạn thân của tôi – Luine Rinser – có một cặp vợ chồng nọ hoàn toàn sung sướng cho tới khi sanh đứa con thứ 3. Em gái này trí tuệ trì độn, bị chứng giật gân, động kinh, nguyên do tại óc, nói không được mà đi cũng không được. Thật là não lòng cho cha mẹ. Mới đầu, hai ông bà còn cố bám lấy cái hy vọng trị được bệnh cho con, chẳng hết hẳn thì cũng đỡ được ít nhiều. Sau ba năm, hy vọng tiêu tan và họ như ngã quị xuống, chịu không nổi, sống cô độc, không giao thiệp với ai hết.

Một năm sau nữa, tôi nhận được một bức thư: “Chúng tôi mới trải qua một kinh nghiệm kỳ thú làm sao: cái hoạ của chúng tôi đã biến thành cái phước, chị ạ. Phải gặp cái cảnh bi thảm đó, vợ chồng tôi mới thực là đoàn kết chặt chẽ với nhau; đứa cháu tội nghiệp đã thành trung tâm của cuộc đời chúng tôi, bảo vật của chúng tôi, hạnh phúc của chúng tôi. Chính vợ chồng tôi cũng khổ mà hiểu nỗi rằng cái hoạ đó đồng thời lại là cái phước cho chúng tôi… Chúng tôi nói vậy không phải để tự an ủi hoặc lừa dối người khác về cảnh bi thảm của chúng tôi đâu, không, chúng tôi quả là sung sướng.”

– Hạnh phúc của cặp vợ chồng đó là ở chỗ họ đã có thể vui vẻ chấp nhận chiếc thập giá nặng nề của họ.”

Suy niệm:

Sống trong bậc vợ chồng lắm khi cũng gặp những khó khăn, xung đột và thử thách. Thế nhưng nếu họ nhận ra sự hiện diện của Chúa trong gia đình thì sẽ vượt qua, vì trong mọi hoàn cảnh Thiên Chúa luôn can thiệp đúng lúc. Bí tích Hôn Phối là mối dây linh thánh mà Thiên Chúa ràng buộc người nam và người nữ. Mối dây ấy không thể bị tách rời hay bị cắt đứt. Vì lý do đó, con người cần trung thành với nhau để giữ mãi vẻ đẹp thánh thiện mà Thiên Chúa đã liên kết. Trong tiệc cưới tại Cana, Chúa Giêsu đã chúc phúc cho đôi vợ chồng, và còn làm cho bữa tiệc ấy không trở nên tẻ nhạt khi hóa nước thành rượu ngon.

Lạy Chúa, xin cho những ai sống trong bậc vợ chồng được trọn đời chung thủy với nhau, như Thiên Chúa luôn trung thành và yêu thương Hội Thánh.

 

 

 

 

 

13.08.2022

THỨ BẢY TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 19,13-15

Lời Chúa:

“Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.”. (Mt 19,14).

Câu chuyện minh họa:

Dân ở một miền núi nọ có một tục lệ rất đẹp, đó là vào lúc Đông tàn, Xuân đến, mọi người già trẻ, lớn bé đều tham dự một cuộc thi đi tìm bông hoa đầu tiên của mùa xuân.

Theo họ thì ai tìm thấy và hái được bông hoa đầu tiên của mùa  xuân năm ấy, sẽ là người may mắn nhất trong năm.

Năm ấy, khi tuyết đông vừa tan, mọi người ở trong làng đều kéo nhau vào rừng, lên núi để tham gia cuộc thi. Một buổi sáng đã trôi qua rồi mà chưa ai tìm được một bông hoa nào cả. Đang lúc mọi người chán nản muốn bỏ cuộc thì bỗng một em bé la lên: “Kia rồi”. Thế là mọi người đều đổ xô về chỗ em bé kia chỉ để ngắm nhìn bông hoa đầu tiên của mùa xuân năm ấy.

Nhưng khổ nỗi là bông hoa ấy lại nằm ở ngay trong một kẹt đá, dưới một thung lũng sâu. Vậy làm sao mà hái bông hoa đó được đây?

Để giúp cho em bé kia đoạt giải năm ấy, 5 thanh niên lực lưỡng tự nguyện cầm một đầu dây, thả em bé kia xuống thung lũng để cho em hái bông hoa mà em đã phát hiện ra được. Thế nhưng nói thế nào em bé kia cũng vẫn không chịu, dù em rất muốn đoạt giải năm ấy. Người ta đã thêm dây và thêm cả những người giữ dây nữa vì nghĩ rằng có thể em bé sợ ít dây và ít người giữ dây thì không chắc ăn chăng. Nhưng em bé kia vẫn không chịu xuống thung lũng hái hoa. Em chỉ khóc trước những lời cổ võ của bà con dân làng.

Thế rồi bỗng thấy em bé kia lấy tay áo em quệt nước mắt đi rồi nói: “Bây giờ cháu bằng lòng xuống để hái hoa, nhưng phải để cho ba cháu nắm đầu dây ở trên này với các bác, các chú”.

Thì ra chính sự hiện diện của ba em mới là động cơ thúc đẩy em bé kia bằng lòng xuống thung lũng hái hoa.

Suy niệm:

Trẻ em vốn tin tưởng nơi cha mẹ, hoàn toàn tín thác vào cha mẹ, nên đó là lý do Chúa Giêsu muốn những ai thuộc về Nước Trời trở nên như trẻ nhỏ. Vì thế khi chúng ta muốn khai trừ trẻ nhỏ là chúng ta loại bỏ một tâm hồn trong sạch, luôn tín thác vào người lớn. Trẻ nhỏ thường bị khinh khi và bị gạt ra bên lề xã hội thậm chí còn bị coi là gánh nặng.

Chúa Giêsu đề cao tính lệ thuộc của trẻ nhỏ để dạy cho chúng ta luôn biết khiêm nhường, cậy trông, gắn bó vào Chúa. Đồng thời Ngài cũng muốn chúng ta biết tôn trọng và yêu thương những người bé mọn, nghèo khó và những người bất hạnh trong xã hội, vì đó là hiện thân của Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con luôn phó thác và cậy trông vào Chúa vì đó là điều Chúa muốn và ưa thích, và xin cho tâm hồn con luôn biết hướng về Chúa như trẻ nhỏ hướng về cha mẹ là nơi an toàn và hạnh phúc nhất.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho