Từ ngày 04.10 đến ngày 09.10.2021 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

04.10.2021

THỨ HAI TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Thánh Phanxicô Assisi

Lc 10,25-37

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp.” (Lc 10,25)

Câu chuyện minh họa:

Truyện ngụ ngôn người Tầu có thuật lại rằng:

Có một cậu bé tên là CHI CHANG, một hôm, bị lạc vào rừng. Cậu đi, đi mãi, không còn biết lối ra. Chiều đến, cậu mệt nhoài, nên ngồi nghỉ dưới một gốc cây cổ thụ cao lớn. Ngước mắt lên, cậu nhìn thấy ở đàng xa giữa cái vườn hoang có một túp lều nho nhỏ tư bề vắng lặng, không một tiếng gà cục tác, không một tiếng chó sủa… bị thúc đẩy bởi tính tò mò và lòng ham thích mạo hiểm, cậu bé tiến về phía túp lều bỏ hoang.

Nhìn qua khe cửa, cậu bé thấy một cụ già nằm dài trên một cái chõng, bộ râu trắng toát. Cậu bé bỗng giật mình nghe tiếng cụ già bảo:

– Hãy bước vào cháu ơi, đừng sợ! Cụ đã nghe tiếng bước chân của cháu từ xa hàng cây số.

Chi Chang đẩy cửa bước vào và đứng bên giường cụ già và hỏi:

– Làm sao cụ có thể nghe tiếng chân của cháu và biết cháu từ xa tới đây được?

– Cháu biết không -cụ già âu yếm trả lời-, khi một người già yếu như cụ suốt ngày chỉ mong đợi có ai ở gần bên cạnh; thì tất nhiên cả niềm ước muốn đó sẽ dồn hết vào tai, và tai trở nên thính gấp bội, có thể nghe tiếng từ xa vọng lại. Cụ nói với cháu một điều này nhé, cháu đừng ngạc nhiên: cho đến nay, cụ đã sống rất nhiều năm, mắt đã từng xem thấy nhiều điều, cụ đã từng hoạt động không ngừng, đã từng giao chiến quyết liệt. Giờ đây, cụ chỉ còn nhớ nhung và chỉ ước vọng một điều duy nhất, đó là được nhìn thấy lại nụ cười của một trẻ thơ. Cháu có thể tặng cho cụ một nụ cười trước khi cụ nhắm mắt lìa trần được không?

Chi Chang sung sướng nở một cụ cười thật tươi, và hơn thế nữa, cậu bé giang tay ôm ghì lấy cụ già, tặng cho cụ một cái hôn thật âu yếm trên vầng trán nhăn nheo vì tháng năm. Rồi cụ già nhắm mắt thiếp đi, như thể để thưởng thức tình âu yếm của một cậu bé ngoan ngoãn, tốt bụng.

Suy niệm:

Một hành động yêu thương của Chi Chang dù nhỏ nhưng đã mang lại cho cụ già một niềm hạnh phúc to lớn.

Người Samaritanô tuy bận rộn, và cũng không biết nạn nhân ấy là ai, thế mà ông đã hết lòng lo lắng cho nạn nhân mà ông ta gặp trên đường. Ông làm một công việc với trái tim yêu thương thật sự. Tư tế và thầy Lêvi cũng đi trên con đường đó nhưng đã rẽ hướng khác để tránh sự cho đi của lòng nhân hậu, trái tim yêu thương và sự nhạy bén. Nên ông đã không tiếp cận với những đòi hỏi của Tin mừng. Qua đó, Chúa muốn mỗi người hãy học gương của người Samaritanô nhân hậu, biết trao ban tình thương và mang theo trái tim quả cảm của Chúa Giêsu.

Lạy Chúa, xin cho con biết chạnh lòng thương trước những nhu cầu của anh chị em con, để biết lắng nghe và giúp đỡ những ai cần đến con.

 

 

 

 

 

05.10.2021

THỨ BA TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Lc 10,38-42

 

Lời Chúa:

“Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10,42)

Câu chuyện minh họa:

Ngày xưa có một vị vua muốn tìm cách giúp cho dân nước ấm no và hạnh phúc. Vua dự tính đi thăm viếng dân làng và hỏi ý kiến họ về tình hình đất nước. Nhà vua gửi sứ giả đến trước gặp hai gia đình ngài muốn thăm viếng để hỏi họ về những niềm hy vọng và ước mơ cho quê hương xứ sở.

Ngày đầu tiên vua đến với gia đình thứ nhất. Vì muốn làm cho vua vui lòng bằng một bữa tiệc với những đồ ăn ngon quí giá chưa từng có, nên khi vua đến nơi, gia đình chủ nhà vẫn còn đang bận rộn vất vả dọn tiệc linh đình. Nhà vua và các quan cận thần phải ngồi ở sân trước nhà để chờ đợi họ sửa soạn bữa ăn. Bữa ăn rất ngon, nhưng khi dọn lên thì mọi người trong gia đình đã quá mỏi mệt, không còn thì giờ và hứng thú để nói chuyện với vua về những điều vua muốn biết. Vua ra về và không mấy hài lòng.

Ngày hôm sau, vua đến thăm nhà thứ hai. Cả nhà ra đón tiếp vua một cách niềm nở. Mặc dù họ chỉ chuẩn bị một bữa ăn rất đơn sơ đạm bạc, nhưng buổi tối hôm đó mọi người trong gia đình đều ngồi quây quần bên vua, chia sẻ cởi mở những ước mơ và niềm hy vọng của gia đình và dân làng. Họ rất phấn khởi khi vua cho họ biết những dự tính muốn thực hiện cho đất nước. Mặc dù không ăn uống thịnh soạn như tối hôm trước, nhưng khi ra về vua rất hài lòng với buổi gặp gỡ đúng như ý ngài muốn.

Suy niệm:

Thái độ của Matta và Maria nhìn có vẻ trái nghịch nhau. Matta thì tất bật phục vụ, còn Maria chăm chỉ lắng nghe Lời Chúa. Nhưng cả hai đều muốn giữ chân Chúa lại bên gia đình.

Trong cuộc sống có quá nhiều việc, làm cho chúng ta không nhận ra đâu là điều quan trọng nhất. Chúng ta chỉ nghĩ làm sao cho mình được no ấm hằng ngày là đủ. Nhưng chúng ta quên rằng “Có một điều cần thiết mà thôi” mà đôi khi chúng ta không nhận ra, đó là tìm kiếm Chúa. Để được như vậy, chúng ta cần dành cho Chúa thời gian trong ngày sống của mình để sống thân tình với Chúa, nhờ đó chúng ta sẽ sống trọn vẹn hơn ơn gọi Kitô hữu của mình.

Lạy Chúa, xin cho con biết ở lại trong Chúa vì nơi Chúa con được kín múc nguồn sức sống vô biên.

 

 

 

 

 

06.10.2021

THỨ TƯ TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Lc 11,1-4

 

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện.” (Lc 11,1)

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia khi cỡi ngựa đi ngang qua một ngôi làng, thánh Benardo giúp một nông dân đang đi bộ trên đường. Thấy ngài, người nông dân nói:

– Ông đã chọn một nghề thật an nhàn. Tại sao tôi lại không trở nên một người tối ngày chỉ biết cầu nguyện để cũng có một con ngựa để cỡi?

Nghe nói vậy, thánh Benardo bình tĩnh hỏi:

– Thế anh tưởng cầu nguyện dễ lắm sao? Này, tôi đánh cuộc với anh, nếu anh đọc được một kinh lạy cha từ đầu đến cuối mà không lo ra, tôi sẽ tặng anh con ngựa này.

Người nông dân tỏ vẻ ngạc nhiên đến tột độ, và hỏi:

– Thật không?

Thấy thánh Benardo gật đầu tái xác nhận lời hứa, người nông dân vội vàng nhắm mắt chắp tay đọc to:

– Lạy cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến…

Vừa đọc đến đây, bỗng anh ta chia trí, ngừng lại và hỏi:

Vậy là tôi có thể lấy cả yên ngựa và dây cương nữa chứ?

Chẳng có ngựa cũng chẳng có cương cho anh, anh chia trí rồi đấy!

Suy niệm:

Các môn đệ thấy Chúa Giêsu cầu nguyện, các ông cũng muốn biết cầu nguyện thế nào nên xin Chúa dạy cho các ông cầu nguyện. Và cũng có thể các ông thấy cầu nguyện là việc thiết yếu trong cuộc sống. Chúa đã đáp ứng lời yêu cầu của các ông và dạy cho các ông cầu nguyện với Thiên Chúa là Cha. Ngài mạc khải cho các ông Thiên Chúa rất gần với con người chứ không như một quan tòa, và chúng ta được gọi Chúa là Cha như một người con gọi Cha của mình vậy. Chính việc gọi Chúa là Cha cũng cho chúng ta nhận ra một mối tương quan giữa con người với nhau là anh em.

Qua mẫu kinh Chúa dạy, cho chúng ta biết rằng việc cầu nguyện cần phải quy hướng về Thiên Chúa trước khi xin những nhu cầu của con người. Vì thế, việc cầu nguyện là để tôn thờ Chúa chứ không phải để xin ơn này ơn nọ cho bản thân mình. Khi chúng ta làm tròn bổn phận tôn thờ Thiên Chúa thì chúng ta sẽ thấy vui và hạnh phúc để vâng phục thánh ý Chúa.

Lạy Chúa, giữa một xã hội đầy cám dỗ, xin cho con biết năng đến với Chúa để ý thức sự yếu đuối của bản thân mà cậy trông vào ơn Chúa.

07.10.2021

THỨ NĂM TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Đức Mẹ Mân Côi

Lc 1,26-38

 

Lời Chúa:

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà”. (Lc 1,28)

Câu chuyện minh họa:

Tổng thống George Washington, một trong những nhà anh hùng của nền độc lập Hoa Kỳ, thường được đề cao như một người con hiếu thảo đối với mẹ mình. Ông năng về thăm mẹ. Một hôm, thấy con đã vất vả công việc quốc gia, lại còn mất nhiều thời giờ thăm viếng, an ủi mình, bà mẹ mới hỏi ông: – Tại sao con lại chịu khó mất hàng giờ như vậy để ngồi bên cạnh mẹ?

Vị tổng thống vĩ đại của nước Mỹ đã trả lời: – Thưa mẹ, ngồi bên cạnh để lắng nghe mẹ nói, không phải là một việc mất thời giờ. Bởi vì, sự thanh thản và lòng nhân hậu của mẹ đã giúp con vui sống.

Mẹ của Tổng thống George Washington đã không nói nhiều, nhưng sự hiện diện đầy thanh thản và lòng nhân hậu của một người mẹ đã giúp ông tăng thêm sức mạnh để dấn thân phụng sự tổ quốc, vui sống trong trách nhiệm nặng nề của một nguyên thủ quốc gia.

Suy niệm:

Sự hiện diện của người mẹ mang lại sự gần gũi âm thầm giúp Tổng thống George Washington thêm sức mạnh để hoàn thành trọng trách của mình.

Cũng vậy, sự hiện diện của Đức Maria trong cuộc đời Chúa Giêsu cũng mang đến cho Chúa Giêsu sự an ủi trên bước đường thương khó. Và nhờ sự hiện diện của Mẹ, các tông đồ sốt sắng cầu nguyện trong nhà tiệc ly. Cũng thế, trong đời sống mỗi người Kitô hữu, không thể thiếu sự hiện diện của Mẹ. Vì Mẹ là nguồn ủi an, sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn thử thách và nghịch cảnh trong cuộc hành trình đức tin. Vì vậy, những lúc sóng gió cuộc đời, những lúc mệt mỏi, cô đơn, hụt hẫng, buồn bã… chúng ta hãy chạy đến với Mẹ qua tràng chuỗi Mân Côi. Chúng ta sẽ tìm thấy niềm an ủi, và sẽ cảm được sự ngọt ngào, dịu êm của một tình mẹ.

Lạy Mẹ Maria, xin cho chúng con năng chạy đến với Mẹ, yêu mến Mẹ qua việc lần chuỗi Mân Côi, để với lòng từ bi, Mẹ sẽ là nguồn ủi an, nâng đỡ, phù giúp chúng con trên con đường lữ thứ trần gian này.

 

 

 

 

 

08.10.2021

THỨ SÁU TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Lc 11,15-26

 

Lời Chúa:

“Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn”. (Lc 11,21)

Câu chuyện minh họa:

Một học viên của trường Tendai – trường phái Triết học Phật giáo – đến viếng GASAN như một đệ tử với thầy. Ít năm sau, khi anh ta ra đi, Gasan cảnh cáo:

– Suy cứu chân lý thì cũng hữu ích như là cách góp nhặt lời giảng dạy cụ thể. Nhưng hãy nhớ rằng: ánh sáng chân lý của anh vẫn có thể tắt mất, trừ phi anh thiền định không ngừng.

Cũng vậy đối với tất cả những ai trong chúng ta không luôn sống trong ơn Chúa và trong sự cầu nguyện.

Suy niệm:

Vũ khí giúp người Kitô hữu trở nên vững mạnh là việc cầu nguyện. Chúa Giêsu là Đấng giải phóng con người khỏi những bệnh tật thể xác và tinh thần. Không chỉ dừng lại ở đó, Chúa Giêsu còn giải thoát con người khỏi sự khép kín của lòng mình nữa. Ngài muốn chúng ta mở lòng ra với anh chị em, chạm đến những nỗi đau của tha nhân và mang tình thương đến cho mọi người xung quanh. Chúng ta có một Đấng là sức mạnh, Đấng chiến thắng sự dữ và đẩy lui mọi cám dỗ, hãy chạy đến với Ngài.

Là những Kitô hữu, chúng ta có thành trì vững chắc là Đức Kitô. Vậy, chúng ta có ý thức điều đó chưa? Chúng ta có năng đến với Chúa trong cầu nguyện không?

Lạy Chúa, xin cho con biết nương tựa vào sức mạnh của Chúa để mỗi ngày con thêm vững mạnh hơn trong tình yêu mến Chúa, để những thế lực của sự dữ không chế ngự được con.

 

 

 

 

 

09.10.2021

THỨ BẢY TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Lc 11,27-28

 

Lời Chúa:

“Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa”. (Lc 11,28)

Câu chuyện minh họa:

Mr.Thomas là một chủ nông trại giàu có. Ông và vợ mình đối xử rất thân thiện với mọi người nên ai cũng yêu mến họ cả.

Một hôm ông thấy vợ mình, bà Thomas sai người giúp việc đến cuối làng, nhà bà John – một tá điền của ông – để mượn một cái bào rau củ. Sau khi người này đi khỏi, ông hỏi vợ:

– Anh không nghĩ rằng nhà ta lại không có một cái bào hay không đủ khả năng mua mà em lại sai người đi mượn cho thêm phiền phức như thế.

Bà Thomas từ tốn trả lời:

– Đây, anh xem, cái bào của nhà ta vẫn còn rất tốt. Em biết mọi người ở vùng này đều yêu quí chúng ta vì chúng ta đem lại nhiều vật chất cho họ hơn các ông chủ khác; nhưng em không muốn như vậy. Em muốn được yêu mến bằng một thứ tình cảm cao hơn, tình làng xóm. Mà điều đó chỉ có thể khi nào chúng ta và họ không có khoảng cách giữa chủ và tớ, giữa giàu và nghèo. Như vậy chuyện cái bào rau củ chỉ là cái cớ để anh và em đến gần với mọi người hơn mà thôi.

Suy niệm:

Trong cuộc sống người ta thường coi trọng tình cảm huyết thống. Điều đó thật đúng vì từ nơi gia đình chúng ta cảm nhận được tình thương và sự chia sẻ. Nhưng Chúa Giêsu muốn chúng ta đi xa hơn, Người muốn chúng ta thuộc về gia đình của Chúa trong đức tin.

Sống là đi tìm hạnh phúc, thế nhưng Chúa muốn mỗi người chúng ta đi tìm một thứ hạnh phúc vĩnh cửu đó là hạnh phúc được ơn đức tin. Chúa Giêsu coi trọng liên hệ đức tin hơn huyết thống. Dù vậy, Chúa Giêsu không phủ nhận hạnh phúc làm mẹ của Đức Maria. Nhưng nếu làm mẹ Thiên Chúa là hạnh phúc duy nhất thì chỉ một mình Đức Mẹ được hạnh phúc mà thôi. Còn hạnh phúc của những ai tin và giữ lời Thiên Chúa thì dành cho tất cả mọi người mà trong đó hơn ai hết, Đức Mẹ là người đầu tiên được diễm phúc đó, vì Mẹ hằng nghe lời Thiên Chúa và suy gẫm trong lòng.

Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa trong cuộc sống hằng ngày, để con cảm nhận niềm hạnh phúc là con cái Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho