Thứ Ba ngày 30 tháng 12 – Phút lắng đọng Lời Chúa

Thứ Ba ngày 30 tháng 12

NGÀY VI TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Lc 2,36-40

Lời Chúa:

“Bà không rời bỏ đền thờ, những ăn chay, cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.” (Lc 2,37)

Câu chuyện minh họa:

Có một chàng thanh niên đến xin thọ giáo với một sư tổ về ngọc thạch. Sau khi đã chấp nhận người môn sinh, vị sư tổ trao cho chàng một viên ngọc thạch quí giá, và bảo chàng hãy nắm chặt lấy nó ở trong tay. Thế rồi ông nói thao thao với người môn sinh về triết lý nhân sinh, về thiên văn địa lý. Sau hơn một giờ đồng hồ, ông bảo người môn sinh, trả lại ông viên ngọc thạch, rồi cho chàng về nhà.

Hôm sau, chàng thanh niên trở lại, và cái cảnh hôm trước lại tái diễn. Thế rồi ngày này qua ngày khác, tháng nọ qua tháng kia, không có một điều gì khác lạ cả.

Một hôm vị sư tổ bảo chàng thanh niên nhắm mắt lại, rồi trao cho chàng một viên đá thay vì một viên ngọc như mọi khi, và bảo chàng nắm tay lại.

Vừa nắm bàn tay lại chàng thanh niên nói:

– Thưa Thầy, đây không phải là viên bảo ngọc.

Vị sư tổ về ngọc thạch reo lên:

– Khá lắm, khá lắm, thế là con đã thành tài rồi đó .

Suy niệm:

Qua biến cố Giáng Sinh, Thiên Chúa đã trao cho nhân loại một viên ngọc vô cùng quí giá, là Chúa Giêsu, để nhờ đó mà nhân loại được sống.

Thế nhưng chúng ta có biết giơ tay ra để nhận lấy viên ngọc quí đó không? Trong nhân loại vẫn còn nhiều người thờ ơ khi Chúa đến: “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận Người” (Ga 1,11). Vì nhân loại không nhận ra Chúa chính là viên ngọc quý nên chỉ mải mê chọn những viên ngọc giả hiệu là danh vọng, lạc thú, giàu sang, chức quyền thay vì chọn viên ngọc thật, vô cùng quí giá là Chúa Giêsu.

Xin Chúa cho chúng con biết kết hợp mật thiết với Chúa trong chay tịnh, trong cầu nguyện, để chúng con nhận ra Chúa chính là lẽ sống, và để cuộc đời chúng con không trở nên vô nghĩa trước mặt Chúa, vì có Chúa là khiên thuẫn chở che chúng con.

Têrêsa Mai An