Một Chút Nhẹ Nhàng..

Một Chút Nhẹ Nhàng..

                                  Khom lưng với công việc nương đồng,
                             Mồ hôi lăn dài trên vầng trán,
                             Một chút vi vu, làn gió thoảng,
                             Nhẹ nhàng khoảnh khắc cuộc đời trôi.

                             Ầm thầm trong khoảng vắng, lặng ngồi,
                             Mắt nhìn, trải tâm tư muôn lối,
                             Bỗng… khẽ giật mình như tỉnh vội,
                             Có điều gì đó chợt vui vui…

                             Chân bước phiêu du với ngậm ngùi,
                             Khi nắng hanh vàng đương tuôn đổ,
                             Bất chợt khoảnh khắc nhành lá khô,
                             Đong đưa, chuyển mình trong thanh thản.

                             Một thời khi cuộc sống gian nan,
                             Thấy cả dòng đời trong ngõ tối,
                             Có người kề bên, lặng lẽ ngồi,
                             Sẽ thắp khơi lên nhiều mong đợi.

                             Khoảng không giữa trời xanh cao vợi,
                             Thấp thoáng một cánh én bay bay,
                             Ríu rít tiếng chim, phút giây này,
                             Du dương một chút gì trải rộng.

                             Tương giao khi tình người xáo động,
                             Lời nói chẳng thấu cảm, lòng đau,
                             Một chút nụ cười sẽ tươi màu,
                             Ánh mắt thêm phần cho trìu mến.

                             Chỉ cần một chút, từng ngày đến,
                             Lời nói nhẹ nhàng, ánh mắt trao,
                             Nụ cười duyên dáng, khẽ môi chào,
                             Thật quá dễ thương, ngày ta sống.

                                             —Tâm Gia—