Tội phạm đến Thánh Thần
Mc 3,22-30
22 Khi ấy, những luật sĩ từ Giêrusalem xuống nói rằng: “Ông ấy bị quỷ Belgiêbút ám”, và nói thêm rằng: “Chính nhờ tướng quỷ mà ông ấy trừ quỷ”. 23 Khi đã gọi họ lại, Chúa Giêsu phán bằng dụ ngôn rằng: “Satan lại trừ Satan làm sao được? 24 Nếu một nước mà tự chia rẽ nhau, thì nước đó tồn tại làm sao được? 26 Vậy nếu Satan dấy lên chống đối với chính mình và tự phân tán, thì nó không thể đứng vững được mà phải diệt vong. 27 Chẳng ai có thể vào nhà một người khoẻ mạnh và cướp của y, nếu không trói được y trước đã, rồi sau mới cướp phá nhà y. 28 Quả thật, Ta bảo các ông hay, mọi tội lỗi và mọi lời phạm thượng của con cái loài người sẽ được tha hết, 29 nhưng kẻ nào nói phạm đến Chúa Thánh Thần, sẽ muôn đời không bao giờ được tha: nó mắc tội muôn đời”. 30 Đó là vì họ nói “Người bị thần ô uế ám”.
“Kẻ nào nói phạm đến Chúa Thánh Thần, sẽ muôn đời không bao giờ được tha.” (Mc 3,29)
A- Phân tích (Hạt giống…)
1. “Các kinh sư nói Chúa Giêsu bị quỷ vương Belgiêbút ám và dựa vào thế quỷ vương để trừ quỷ. Theo Chúa Giêsu, lời tố cáo đó là một điều vô lý. Quả thật, Satan không thể chống Satan (3,23b). Nước nào, nhà nào chia rẽ thì sẽ đi tới chỗ diệt vong (3,24-25); Satan cũng vậy (3,26). Mc 3,27 cho thấy: chẳng những Chúa Giêsu không bị quỷ chi phối, không theo phe quỷ, Ngài còn chống quỷ; quỷ là người mạnh, Chúa Giêsu còn mạnh hơn quỷ nữa” (Chú thích của bản dịch nhóm CGKPV).
2. Những luật sĩ ấy chẳng những không nhìn nhận quyền phép Chúa Giêsu trong việc Ngài trừ quỷ mà còn xuyên tạc rằng Ngài dựa thế quỷ vương. Thái độ ấy bị Chúa Giêsu gọi là tội phạm đến Chúa Thánh Thần và là thứ tội duy nhất không được tha. Chúa Thánh Thần là Đấng soi sáng lương tâm cho người ta thấy rõ sự thật, thấy tội lỗi của mình để sám hối và được tha. Từ chối sự thật, không chịu sám hối thì không thể nào được tha. Không được tha không phải vì Chúa không tha mà vì mình không muốn được tha.
B- Suy gẫm (… nẩy mầm)
1. Chuyện này nhắc ta hai sự thật:
a/ Quả thực có hoạt động của Satan trong thế giới này và trong bản thân mỗi người, sức hoạt động này rất mạnh.
b/ Nhưng quả thật, Chúa Giêsu mạnh hơn. Chuyện này cũng làm ta liên tưởng tới những lời chia xẻ kinh nghiệm của thánh Phaolô: “Khi tôi muốn làm sự thiện thì lại thấy sự ác xuất hiện ngay… Tôi thật là một người khốn nạn! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này?” (Rm 7,21.24); “Thân xác tôi như đã bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Satan được sai đến vả mặt tôi để tôi khỏi tự cao tự đại… Tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, đề sức mạnh của Đức Kitô ở mãi trong tôi… Khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” (2Cr 12,7.10)
2. Đây là nội dung cuộc nói chuyện giữa hai em nhỏ:
– Nếu Satan đến cám dỗ, bạn làm sao chống trả?
– Mình biết Satan đến để cám dỗ, nhưng khi nó gõ cửa lòng mình, mình bảo: Có phải Chúa Giêsu gõ cửa đấy không ạ? Khi Satan nghe tên Giêsu là nó biến ngay!
Người mạnh nhất cũng không thể một mình chống lại Satan (Góp nhặt).
3. Phải hiểu cho đúng câu Phúc Âm Luca 4,13: “Và sau khi chấm dứt mọi cám dỗ, quỉ bỏ đi chờ đợi thời cơ”. Câu đó không có nghĩa là sau khi ma quỉ cám dỗ, nó để cho ta yên một thời gian. Cũng không phải là nó để ta có giờ nghỉ ngơi hầu lấy lại sức mạnh cho cuộc chiến sau. Cũng không phải Chúa ngăn cản, không để quỉ cám dỗ ta trong một thời gian. Dịch cho đúng câu đó có nghiã là : quỉ tạm lánh vào bóng tối, khi có thời cơ thuận tiện sẽ quay lại và tiếp tục tấn công. Nên khi quỉ thôi cám dỗ ta, chính là lúc nó đang tìm cách để đánh úp ta. (Góp nhặt)
4. “Nếu một nước mà tự chia rẽ nhau, thì nước đó tồn tại làm sao được?” (Mc 3,24)
Trong cuộc sống, khi cộng tác với người khác, tôi thường có những thành kiến, không tin vào thiện chí của họ, không vượt qua được những tự ái nhỏ nhen, những tham vọng ích kỷ và những định kiến hẹp hòi, là vì tôi đã không dám từ bỏ chính mình để đi tìm chân lý ở mọi người.
Rồi cuộc sống chỉ có mình tôi, thế giới đối với tôi thật nghèo nàn, và cuộc sống trở nên vô nghĩa.
Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe nhau bằng quả tim yêu thương. Xin dạy chúng con biết cộng tác với nhau trong việc xây dựng Nước Trời ngay trong cuộc sống trần gian. (Epphata)
(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa là Ðầng đầy quyền năng. Quyền năng Chúa luôn hiển trị trên thế giới và trên từng cuộc đời chúng con. Chúa đã cho mưa thuận gió hoà trên người lành cũng như người dữ. Chúa luôn thi thố tình thương cho mọi loài thụ tạo chúng con. Chúng con xin tri ân tình thương Chúa. Chúng con xin cung kính nghiêng mình thờ lạy và ngợi khen Chúa.
Lạy Chúa, ở đời người ta vẫn thường nói: “Ở sao cho vừa lòng người. Ở rộng người cười, ở hẹp người chê”. Con người thường tìm cách kết án nhau hơn là nói những lời yêu thương nhau. Năm xưa Chúa cũng từng ở trong vòng xoáy của trào lưu ích kỷ, tự tôn của con người. Những người biệt phái năm xưa đã cố tình cắt nghĩa sai về Chúa. Họ không muốn nhìn nhận điều tốt Chúa đã làm cho tha nhân. Nhưng Chúa ơi, chúng con đôi khi cũng là những Pharisêu khi chúng con cố tình xuyên tạc sự thật, khi chúng con cố tính dèm pha anh em của mình. Cuộc sống chung của chúng con quá khổ sở khi mà chúng con luôn bới lông tìm vết, luôn kết án và tẩy chay nhau. Xin tha thứ cho chúng con. Xin cho chúng con biết sống chân thật như Chúa là Ðấng chân thật.
Lạy Chúa, Chúa là Ðấng đã yêu thương ngay khi chúng con còn là tội nhân, xin cho chúng con biết yêu thương nhau để xây dựng một thế giới hợp nhất và bình an. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)