Chứng tá của Linh mục Dòng Đa Minh được chữa lành khi cầu khẩn Gương mặt Thánh thành Tours

Hôm 10 tháng 6, tờ Aleteia, nghĩa là “Chân Lý Tỏ Tường” đã có bài tường trình về ơn chữa lành xảy ra cho một linh mục dòng Đa Minh.


Ảnh: TIZIANA FABI | AFP 

Sau khi khuôn mặt của ngài bị tê liệt một phần, vị linh mục này đã tìm thấy sự chữa lành hoàn toàn thông qua Gương mặt Thánh của Chúa Giêsu.

Cha Jean-Christophe de Nadaï, linh mục Dòng Đa Minh, Tiến sĩ văn chương cổ điển, cư ngụ tại tu viện Saint-Jacques ở Paris cho biết như sau:

Vào ngày 4 tháng 4 năm 2018, thứ Ba trước Chúa Nhật Lễ Lá, trong những ngày cuối cùng của Mùa Chay, tôi tỉnh dậy với nửa mặt bên phải của mình bị liệt.

Miệng của tôi đặc biệt bị ảnh hưởng; Tôi chảy nước dãi ra bên miệng, đến nỗi tôi luôn cảm thấy bất kính với Mình Máu Thánh Chúa khi cử hành Thánh lễ. Mí mắt của tôi cũng bị ảnh hưởng, vì vậy tôi phải làm ẩm mắt, phải thường xuyên để giữ cho mắt không bị khô và cẩn thận nhắm chặt lại trong đêm với sự hỗ trợ của một miếng băng dính.

Bác sĩ tại bệnh viện Salpêtrière, người mà tôi đến khám ngay trong ngày, nói với tôi rằng đó là một dạng liệt đặc biệt nghiêm trọng do nguồn gốc siêu vi. Giai đoạn tiếp theo của bệnh rõ ràng sẽ là một trạng thái vô cùng mệt mỏi.

Anh ấy nói với tôi rằng tôi sẽ phải cố gắng giảm viêm bằng cách sử dụng corticosteroid, nhưng không có gì chắc chắn rằng dây thần kinh mặt sẽ trở lại bình thường hoàn toàn. Anh không chắc rằng các triệu chứng sẽ biến mất.

Vào thứ Ba, ngày 2 tháng Năm, một phụ nữ thường tham dự Thánh lễ tại Tu viện Saint-Jacques ở Paris, đã rúng động trước tình trạng của tôi. Cô ấy đến mang cho tôi một lọ dầu từ đền thánh ở thành phố Tours.

Tours là thành phố lớn nhất trong vùng Centre-Val de Loire ở miền Tây nước Pháp và là tỉnh lỵ của vùng Indre-et-Loire. Năm 2017, thành phố này có 135,800 dân.

Cô ấy là một cựu y tá. Sự nhiệt thành của cô đối với Chúa chúng ta là kết quả của những ký ức của cô về những sai lệch tâm linh trong quá khứ của chính mình, từ đó Ngài đã giải cứu cô qua một cuộc hoán cải đột ngột.

Tất nhiên, tôi biết rằng các anh em Đa Minh của tôi ở Tours đã được Đức Tổng Giám Mục của thành phố đó chỉ định làm người trông coi nhà nguyện Gương Mặt Thánh, hơn thế nữa Cha bề trên Tu viện Tours là bạn học với tôi.

Tuy nhiên, bản thân tôi đã không nghĩ đến việc cầu xin những ân sủng mà Chúa có thể ban cho tôi thông qua lòng sùng kính đối với Gương mặt Thánh. Nhưng trạng thái bệnh tật cụ thể này đã khiến tôi phải cầu cứu.

Cách mà tôi nhận được sự giúp đỡ thật đáng ngạc nhiên, vì hoàn toàn không lường trước được: không phải tôi khuyến anh chị em giáo dân, nhưng chính một phụ nữ giáo dân đã dạy tôi về lòng sùng kính đối với Gương Mặt Thánh ở thành phố Tours.

Cô thường tham dự Thánh lễ được cử hành vào thứ Năm hàng tuần cho ý cầu nguyện của các bệnh nhân tại Nhà thờ San-Nicolas-des-Champs ở Paris, được giao cho Cộng đồng Emmanuel coi sóc. Cô đã đến đó vào ngày 27 tháng 4 và có ấn tượng rất mạnh khi thấy một người bệnh cầu nguyện nhiệt thành như thế nào.

Cả hai trao đổi địa chỉ của nhau. Sau đó, cô đã rất ngạc nhiên khi nhận được từ bệnh nhân này tám lọ dầu từ Gương Mặt Thánh ở thành phố Tours, để phân phát chúng theo nhu cầu tùy ý cô. Cô đã nghĩ ngay đến tôi.

Tôi không biết tại sao tôi không tận dụng những lọ dầu này ngay lập tức. Nhưng vào ngày thứ Năm 4 tháng Năm, đúng một tháng sau khi có triệu chứng đầu tiên của căn bệnh này, một cơn đau rất khó chịu xuất hiện và khiến tôi phải dùng dầu, xức lên mặt, ngay trước Thánh lễ giữa trưa.

Thay vì sự nhẹ nhõm như tôi mong đợi, tôi lại trải qua một cơn đau dữ dội trên khuôn mặt. Tôi thấy đây là một dấu hiệu cho thấy Chúa Giêsu Kitô muốn tôi tham dự vào mầu nhiệm Thương khó của Người, vì vậy tôi bắt đầu cầu nguyện cho một số ý định đã được giao phó cho tôi. Điều này chỉ kéo dài vài phút, sau đó cơn đau biến mất hoàn toàn.

Sáng hôm sau, ngày 9 tháng Năm, tôi đến khám sức khỏe tại bệnh viện Salpêtrière, nơi đã được hẹn trước đó. Mục đích của cuộc hẹn là để xác minh, bằng một dòng điện, tình trạng của dây thần kinh mặt.

Trước sự ngạc nhiên lớn của tôi, bác sĩ nói với tôi rằng dây thần kinh đang phản ứng hoàn hảo với kích thích điện. Nó đã lấy lại được toàn vẹn.

Thứ Năm tuần sau, tôi có một cuộc trò chuyện với một giáo sư y khoa, người nói với tôi, “Không phải sự can thiệp của con người đã làm nên điều này”.

Tôi tiếp tục với liệu pháp mátxa mặt hàng ngày, theo chỉ dẫn của nhà vật lý trị liệu tại Bệnh viện Salpêtrière, người mà tôi sẽ đến thăm lại vào ngày 12 tháng 6. Trong cuộc hẹn, cô ấy cũng vô cùng ngạc nhiên ghi nhận rằng khuôn mặt tôi đã lấy lại được khả năng vận động hoàn hảo.

Cái hẹn cuối cùng của tôi là vào ngày 18 tháng 9, khi người ý tá ấy chắc chắn rằng tôi đã thoát khỏi căn bệnh hiểm nghèo mà không có bất kỳ tác động xấu nào thường thấy khi tình trạng được chữa khỏi.

Paris, Tu viện Saint-Jacques, vào ngày Lễ Gương Mặt Thánh ở thành phố Tours, 13 tháng 2 năm 2018.

(vietcatholic 18.06.2021/ aleteia.org)