07.06.2021
THỨ HAI TUẦN X THƯỜNG NIÊN
Mt 5,1-12
Lời Chúa:
“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó…”. (Mt 5,3)
Câu chuyện minh họa:
Có một phú ông có rất nhiều tài sản. Một hôm, ông đột nhiên lâm trọng bệnh và gia đình đã mời nhiều bác sĩ tài danh từ khắp nơi trong nước nhưng tất cả bọn họ đều bó tay. Khi ông nhà giàu nằm thoi thóp chờ chết, một vị chân tu từ phương xa đi ngang qua đến thăm và nói với gia đình: “Hãy đi tìm xem có ai thật sự hạnh phúc thì xin cái quần của người đó về cho ông cụ mặc thì sẽ khỏi bệnh”.
Nghe vậy, mọi người trong gia đình liền chia nhau đi khắp bốn phương để tìm một người hạnh phúc. Tuy nhiên, sau nhiều ngày tìm kiếm khắp nơi, họ vẫn không thể tìm ra người thật sự hạnh phúc. Cuối cùng mọi người đành phải bỏ cuộc trở về nhà. Tuy nhiên, một người con trai của phú ông rất có hiếu, quyết tâm tìm mọi cách để cho cha mình bình phục, nên anh ta đến những nơi xa, tìm cho ra người thật sự hạnh phúc.
Một hôm, anh ta đi ngang qua một cánh đồng cỏ có nhiều chiên đang ăn cỏ và anh nghe thấy có tiếng hát của ai đó. Anh tìm đến nơi phát ra tiếng hát thì thấy một gã mục đồng đang nằm dưới gốc cây đa và miệng đang nghêu ngao hát xướng rất vui vẻ. Anh con trai của phú ông rất mừng khi nhìn thấy người này và tiến lại gần hỏi thăm thì được biết anh luôn cảm thấy hạnh phúc với việc chăn chiên của mình. Con trai của phú ông liền xin anh ta chiếc quần đùi anh đang mặc, nhưng bị anh từ chối. Cuối cùng anh con trai phú ông đã phải dùng sức mạnh cưỡng đoạt. Nhưng anh rất ngạc nhiên khi thấy gã chăn chiên thực sự quá nghèo đến nỗi: Ngoài chiếc quần rách đang mặc, anh ta không có cả một chiếc quần đùi nào khác!!!
Suy niệm:
Tinh thần nghèo khó mà Chúa dạy chúng ta không những nghèo về vật chất nhưng nghèo về tinh thần mới là quan trọng.
Để có được hạnh phúc thật, chúng ta phải sống theo lời mời gọi của Chúa: sống nghèo khó, nghĩa là chấp nhận phần thiệt về bản thân: chấp nhận mất thời gian để giúp đỡ người khác, chấp nhận cho đi tiền của để chia sẻ với những anh chị em thiếu thốn, vị tha với những người gây khó khăn cho mình… Chính những hy sinh đó, chúng ta được đền đáp lại bằng lòng yêu mến, và tìm thấy niềm vui trong những hy sinh phục vụ đó.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống những mối phúc của Chúa như là những bậc thang giúp con đến với Chúa mỗi ngày, để mai này con được hưởng hạnh phúc bên Chúa.
08.06.2021
THỨ BA TUẦN X THƯỜNG NIÊN
Mt 5,13-16
Lời Chúa:
“Chính anh em là ánh sáng cho trần gian” (Mt 5,14a)
Câu chuyện minh họa:
Ngày kia, thánh Phanxicô Assidi nói với một thầy dòng: “Nào chúng ta cùng đi phố và giảng đạo.” Hai người ra đi, hết con đường trước mặt, quẹo sang đường khác rồi về nhà. Thầy dòng thắc mắc hỏi: “Con nghe ngài nói là mình đi phố và giảng đạo cơ mà!” Thánh Phanxicô đáp: “Chúng ta đã giảng đạo rồi đó! Khi chúng ta đi đường. Mọi người nhìn ta, thấy phong cách của ta, nghĩ về đời sống của ta và rồi họ sẽ thắc mắc về nguồn sống nơi linh hồn của họ. Như thế chẳng phải là ta đã giảng đạo cho họ rồi sao?” Câu trả lời của thánh Phanxicô Assidi thật là chí lý. Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đã nói: “Người thời nay tin vào các chứng nhân hơn là thầy dạy, và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy dạy ấy đã là những chứng nhân.”
Suy niệm:
Chúng ta đang sống trong một thế giới mà bóng tối và tội lỗi lan tràn. Do đó, chúng ta phải là những người chiếu toả ánh sáng, dù là tia sáng lắp lánh nhỏ bé nhưng nếu mỗi người là một ngọn nến nhỏ thì chúng ta có thể xoa tan bóng tối.
Trong cuộc sống có biết bao điều chúng ta phải đối diện, có biết bao điều chúng ta phải chọn lựa, chọn lựa để sống tốt và làm gương sáng cho người khác. Là Kitô hữu, chúng ta phải nên gương sáng, và là những chứng nhân của Chúa Kitô. Như muối quan trọng trong đời sống của con người như thế nào, thì người Kitô hữu chúng ta cũng phải trở nên ánh sáng cho người khác như vậy, nhưng ánh sáng ấy chỉ có được nơi Đức Kitô là nguồn ánh sáng thật.
Lạy Chúa, Chúa muốn chúng con là ánh sáng, là muối cho đời thì trước hết chúng con phải là những hạt muối và ánh sáng với đầy đủ bản chất của nó. Xin cho chúng con luôn biết dùng muối của sự trao ban, chia sẻ, quảng đại và nhân từ để cuộc sống này luôn lan tỏa ánh sáng của tình yêu và vị mặn của lòng bao dung.
09.06.2021
THỨ TƯ TUẦN X THƯỜNG NIÊN
Mt 5,17-19
Lời Chúa:
“Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ luật Môsê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ nhưng là để kiện toàn.” (Mt 5,17)
Câu chuyện minh họa:
Một hôm, một người có đạo gặp một người vô đạo. Người vô đạo hỏi:
– Anh đi đâu về?
– Tôi đi nhà thờ về,
– Bữa nay, nhà thờ giảng gì?
– Giảng về vấn đề nên thánh.
– Anh đã nên thánh chưa?
Anh có đạo đáp:
– Anh coi cái mặt tôi đây thì đủ biết.
– À để coi thử.
Nói rồi, anh vô đạo tát một cái thật mạnh vào mặt anh có đạo. Anh này quạu cọ, chửi mắng om sòm.
Giơ tay giơ chân đòi đánh lại. Người vô đạo nói:
– Anh tự xưng là nên thánh, sao còn chửi mắng và đòi đánh tôi? Anh có đạo nói:
– Tôi nói cái mặt nên thánh, chứ cái miệng, cái tay, cái chân thì chưa nên thánh, nên tao đánh được.
Người vô đạo nói:
– Ôi tưởng anh nên thánh trọn vẹn, chứ anh nên thánh nửa vời như vậy còn xấu hơn cả tôi. Xin anh nên thánh trọn vẹn mới là người sống đạo.
Suy niệm:
Thái độ sống của chúng ta nói lên bản chất của mình. Những người mang danh Kitô hữu thôi thì chưa đủ nhưng phải là người sống danh ấy nữa. Có những người đi lễ, đọc kinh nhưng lại sống thiếu bác ái, vẫn hành động ngược lại những gì mình tin, vẫn ăn gian nói dối, trộm cướp…
Sống ở nơi nào chúng ta cũng phải có lề luật. Lề luật nhằm phục vụ con người, đồng thời giúp con người tìm thánh ý Chúa được gói ghém qua lề luật. Trong Cựu Ước, kinh sư và Pharisiêu đã giải thích lề luật theo cách méo mó. Lề luật thời đó thay vì phục vụ con người, lại đè bẹp con người. Đối với Chúa Giêsu, chỉ có một luật quan trọng là luật tình yêu. Luật ấy được đặt vào tâm hồn mỗi người, để hướng dẫn con người bước đi trong tình mến Chúa và yêu người.
Lạy Chúa Giêsu là Đấng ban lề luật, xin hãy khắc ghi lề luật tình yêu Chúa vào tâm hồn chúng con, để trái tim chúng con không còn cằn cỗi khô khan, nhưng chan chứa tình yêu và sức sống.
10.06.2021
THỨ NĂM TUẦN X THƯỜNG NIÊN
Mt 5,20-26
Lời Chúa:
“Nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5,23-24)
Câu chuyện minh họa:
Thomas Edison là người đã sáng tạo ra bóng đèn điện. Sau khi ông và những người cộng tác đã tốn rất nhiều công sức để sáng chế ra bóng đèn điện đầu tiên. Ông trao bóng đèn cho một người bạn trẻ nhất trong nhóm leo lên bậc thang để mắc bóng đèn vào chuôi để thử nghiệm. Chẳng may, vì quá xúc động, anh bạn trẻ này vừa leo đến bậc thang cuối cùng lại bị vuột tay làm rơi bóng đèn xuống đất vỡ tan. Thế là toàn nhóm lại phải cố gắng trong 24 giờ để tiếp tục chế tạo bóng đèn thứ hai cho kịp chương trình thử nghiệm. Sau khi đã hoàn tất bóng Thomas Edison, trước sự ngạc nhiên của mọi người, lại trao bóng đèn đó cho người bạn trẻ đã làm vỡ bóng đèn thứ nhất, để anh ta leo lên gắn bóng đèn vào chuôi như lần trước.
Cử chỉ cao đẹp này đã làm thay hẳn cuộc đời của người bạn trẻ đó…
Suy niệm:
Thông thường, người ta dễ quan tâm đến việc thờ phượng Chúa mà lơ là bổn phận tha thứ và yêu thương đối với tha nhân, nên Chúa Giêsu đã dạy chúng ta cầu nguyện: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con…” Một hành động tin tưởng của Thomas Edison đã làm thay đổi hẳn cuộc đời của người bạn trẻ; còn chúng ta, chúng ta có để cho người khác có cơ hội sửa đổi không hay chúng ta vội loại trừ người anh em khi họ gặp phải sai lầm?
Lạy Chúa Giêsu, xin dạy con biết tha thứ, yêu thương và cảm thông, vì đó là nét đặc trưng của người môn đệ Chúa. Qua đó, con có thể mở ra cho người khác một con đường để hoàn thiện hơn, đồng thời đó cũng là cách giúp bản thân con hoàn thiện chính mình.
11.06.2021
THỨ SÁU TUẦN X THƯỜNG NIÊN
THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU
Ga 19,31-36
Lời Chúa:
“Khi đến gần Đức Giêsu và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người.” (Ga 19,33)
Câu chuyện minh họa:
Vào năm 1597 lệnh cấm đạo Công giáo trên đất Nhật xảy ra gắt gao. Chỉ trong một tuần lễ, mọi cơ sở công giáo đều bị triệt hạ, giáo sĩ bị bắt gần hết, giáo dân bị phân tán và khủng bố.
Tại vùng ODAWARA, Kamakura, người ta bắt được hai Linh mục trẻ tuổi là Simauchi và Uzawa cùng nhiều ảnh tượng và giải về Tokyo. Quan đại thần TSUKAMOTO lấy từ trong đống ảnh đạo một bức ảnh Thánh tâm Chúa Giê-su. Ông nói: Người gì đâu lại để trái tim ra ngoài !
Tsukamoto là một nhà nho uyên bác có óc thực tế và thích tìm hiểu. Ông cầm bức ảnh trái tim Chúa coi qua rồi vứt vào trong sọt rác. Nhưng đến tối khi đi ngủ, ông nhớ lại và nghĩ bức ảnh kỳ lạ kia hẳn phải có một ý nghĩa nào đó. Ông ra nhặt lại bức ảnh trên để trên bàn và suy nghĩ. Trời đã về khuya mà ông vẫn ngồi bất động một mình với bức ảnh trước mặt. Mãi đến gần một giờ sáng, vị đại thần mới thở ra nhẹ nhàng khoan khoái, tay cầm bút lông ghi dưới bức ảnh mấy chữ sau: ”đối ngoại hữu kỳ tâm – đối nội vô tâm giả”.
Từ đó Tsukamoto đặt bức ảnh trái tim Chúa trên bàn làm việc cách kín cẩn. Một hôm có ông bạn tên OSAKI đến chơi, thấy bức ảnh liền hỏi:
– Này anh bạn. Anh lại thích ảnh tượng của bọn tả đạo rồi sao?
– Đứng về mặt chính trị của triều đình thì tôi không dám phản kháng. Nhưng về mặt văn hóa và nhân đạo thì tôi lại thấy rất thích bức ảnh này. Phải chăng bức ảnh này đã nói lên chương trình, hành động cùng lối xử thế của Kitô giáo. Tôi xin tạm giải thích như sau: Đối với tha nhân bên ngoài thì “Hữu Tâm”, còn với bản thân mình thì “Vô Tâm”. Cho nên người theo đạo mới vẽ trái tim ra ngoài cơ thể… Nghĩa là phải đem hết tình yêu nơi trái tim mà phục vụ xã hội và giúp ích cho đời; còn về phần mình thì chấp nhận hy sinh, không lo riêng cho bản thân, diệt trừ cái ngã vị kỷ. Đem hết tình thương ra giúp đời giúp người.
Trong bức ảnh này tôi nhận thấy đầy đủ hơn cả cái học Từ Bi của Đức Phật, khoan dung hơn cái Nhân Thứ của Khổng Tử, cao siêu hơn cái Vô Ngã của Lão Tử, mạnh mẽ hơn cái Dũng thuật của Thần Đạo Nhật bản chúng ta. Một tôn giáo dạy phải phụng sự nhân loại, yêu thương mọi người, không quan tâm đến tư lợi, thì quả là sự ngay chính của cả Thiên hạ vậy.
Osaki cảm phục sự diễn đạt tinh thông của ông bạn. Ông không ngờ Đạo Công giáo lại hàm chứa một triết lý nhân sinh cao siêu đến như vậy. Từ đó hai ông đã trở nên những người bạn chí thân và đã âm thầm đón nhận phép rửa tội, và vận động triều đình thả hai linh mục ra.
Suy niệm:
Trái tim biểu hiện cho tình yêu. Nơi ấy chất chứa biết bao niềm vui, nỗi buồn, có cả máu nữa. Nơi Trái tim Chúa Giêsu mang một vết thương, mà người lính đã lấy giáo đâm vào, để ngày hôm nay từng người chúng ta được tái sinh từ nguồn nước và mạch máu ấy. Có phải chăng đó là con đường mà Chúa khơi nguồn cho chúng ta bước vào trái tim của Người? máu của Ngài nói lên sự sống, và nước rửa sạch tội lỗi chúng ta. Thế nên chúng ta được thanh tẩy và tái sinh trong tình yêu, khiến chúng ta trở nên thụ tạo mới trở thành những con người mới.
Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu nhắc nhớ chúng ta chiêm ngưỡng và bắt chước tình yêu của Ngài. Nơi trái tim ấy chất chứa kho tàng yêu thương vô tận, tưới gội trên mỗi người ân phúc của sự tha thứ, hương thơm của sự hiền lành và sự tươi mát của lòng quảng đại.
Là những người bước theo Chúa, chúng ta có can đảm để trái tim bị tổn thương vì người khác chưa khi phải chấp nhận bị xỉ nhục, chịu đổ máu ra khi phải cho đi, và bị thiệt thòi khi phải tha thứ?
12.06.2021
THỨ BẢY TUẦN X THƯỜNG NIÊN
TRÁI TIM VÔ NHIỄM ĐỨC MẸ
Lc 2,41-51
Lời Chúa:
“Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadareth và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.” (Lc 2,51)
Câu chuyện minh họa:
Mẹ đã mắng và giận con cả ngày chỉ vì con nhất quyết không đụng đến món đùi gà thơm lừng mà mẹ cất công chế biến cả buổi. Các món khác mẹ nấu chung với thịt gà, con cũng lắc đầu nguầy nguậy, mặc cho mẹ và cả nhà năn nỉ hết lời. Bực bội, mẹ quát ầm ĩ, nhất quyết không cho con ăn gì khác ngoài món mà mẹ đã làm cho con.
Con lầm lì với chén cơm trắng, không khóc, cũng không nói thêm lời nào từ “án phạt” của mẹ. Thấy thế, mẹ lại càng giận vì cho rằng “con không sợ mẹ, con không nghe lời mẹ, không biết quý trọng đồng tiền làm ra, không biết quý sức lao động của ba mẹ…”.
Mẹ giận đến nỗi không thèm nói chuyện với con, mặc con lẽo đẽo đi theo năn nỉ, xin lỗi. Thật sự mẹ cũng hoang mang không hiểu tại sao mình lại giận dữ đến thế. Giận con hay giận từ chính tuổi thơ của mình? Con không biết, khi ở độ tuổi của con, chỉ cần được cầm cái đùi gà trên tay thôi đã là điều mẹ hằng mơ uớc, bởi với hoàn cảnh gia đình mình lúc đó, không dễ để có được một bữa ăn như bây giờ. Mẹ còn nhớ, có lần được bà ngoại cho một miếng thịt to, mẹ cứ hít hà mãi không dám ăn, sợ ăn rồi sẽ hết, không còn được tận hưởng cái cảm giác háo hức, thèm thuồng, phấn khích của một đứa con nít háu ăn đang có món ngon trước mặt.
Với mẹ là thế, nhưng giờ con lại “chê” cái đùi gà mà mẹ đã từng mơ ước thuở nhỏ nên mẹ nghĩ con đang “chảnh chọe”, làm “nư”, đặt điều kiện để vòi vĩnh với mẹ, nên dù xót xa lắm khi thấy vẻ mặt buồn rầu của con, mẹ vẫn phải làm mặt nghiêm, xem đó như là một biện pháp “cứng rắn” để dạy dỗ con.
Cũng vì nghĩ thế nên mẹ bất ngờ khi con òa khóc, nghẹn ngào nói tức tưởi: “Mẹ… đừng giận con, con… buồn lắm, không phải con không nghe lời mẹ, mà là con đang buồn mà”. “Con buồn chuyện gì mà không chịu ăn? Mẹ nấu cho con ăn đã mệt rồi, con còn nhõng nhẽo với mẹ nữa”, mẹ tiếp tục quát lên. “Mẹ đã hứa với con là nuôi con gà của ngoại cho mà. Con đã kết bạn với con gà rồi, sao mẹ lại nấu bạn gà, con không muốn ăn thịt bạn, hu hu…”.
Mẹ lặng người khi nghe con nói vì mẹ từng dạy con về lòng nhân ái, yêu thương con người, loài vật, cây cỏ quanh mình. Nỗi ân hận trào lên, mẹ khóc theo tiếng nấc của con gái nhỏ. Mẹ giận mình sao lại áp đặt con thế nhỉ? Con cũng có quyền của riêng mình, quyền được bày tỏ ý kiến, quyền từ chối những cái gì mình không thích. Lẽ ra mẹ phải hỏi cho rõ, phải mừng vì con biết suy nghĩ chứ sao lại giận con?
Mẹ thật lòng xin lỗi con, dẫu thật khó thừa nhận sai lầm của mình trước mặt con trẻ, điều mà mẹ chưa từng làm bao giờ. May là lời xin lỗi của mẹ đã kịp đi vào giấc ngủ của con. Trong giấc mơ, mẹ con ta làm huề con nhé…
Suy niệm:
Đức Maria quả thật là một người sống đời nội tâm mẫu mực. Từ lúc thiên thần báo tin Mẹ cưu mang Đấng Cứu Thế cho đến lúc Chúa chết trên thập giá, Mẹ âm thầm suy gẫm và làm theo thánh ý Chúa không chút từ nan. Tâm hồn Mẹ tan nát khi thấy Con yêu bị đánh đập, vác thập giá, bị xử như một tội nhân, và chết tức tưởi trên thập giá. Thế nhưng Mẹ không oán trách một lời nhưng Mẹ thông phần với Con yêu.
Xin cho chúng con biết để tâm suy gẫm Lời Chúa vì đó là kim chỉ nam cho cuộc đời chúng con. Và xin cho mỗi người chúng con biết noi gương Mẹ, biết quảng đại với thánh ý Chúa, xin vâng ý Chúa trong mọi hoàn cảnh, mọi biến cố của cuộc đời. Trong những lúc chúng con lạc hướng, xin cho chúng con luôn biết tìm đến Chúa là ngọn hải đăng của cuộc đời. Trong cơn nguy khó, xin cho chúng con biết đến với Mẹ để nhờ Mẹ dẫn dắt chúng con đến với Chúa là suối nguồn hạnh phúc và bình an.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho