TỘI LỖI VÀ TÌNH THƯƠNG
Chúa Nhật X Thường Niên – Năm B
Tổng Giám mục Giuse Vũ Văn Thiên
Trình thuật của sách Sáng Thế mà chúng ta nghe trong Bài đọc I như một trang sử buồn của nhân loại. Đó là câu chuyện về việc hai ông bà, Ađam và Evà, trái lệnh Chúa mà ăn trái cấm. Chúa cho ông bà được ăn mọi trái cây trong vườn, chỉ trừ một loại trái cây ở giữa vườn. Theo lẽ thường, thứ gì bị cấm thì lại hấp dẫn gợi thèm. Càng cấm thì người ta lại càng tò mò muốn xem muốn biết. Hai ông bà đã bất tuân lệnh truyền của Thiên Chúa mà ăn trái cấm. Ấy vậy mà sau khi đã vi phạm điều cấm, Chúa đặt câu hỏi, thì con người lại đổ lỗi cho nhau. Khi Chúa đặt câu hỏi: Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi không được ăn không? Ông Ađam đã trở lời rất vô trách nhiệm: “Người đàn bà Ngài đã cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn”. Đổ lỗi cho người đàn bà là đổ lỗi cho Chúa, vì chính Chúa đã cho ông Ađam người đàn bà làm vợ. Ađam làm như mình chẳng có lỗi gì. Lỗi này là do người đàn bà, và suy cho cùng là do Chúa, vì chính Chúa đã cho ông người đàn bà này, là nguyên nhân của sự bất tuân. Theo tâm lý thông thường, con người vốn không can đảm và khiêm tốn nhận những việc xấu họ đã làm. Họ thường đổ lỗi cho người khác, thậm chí đổ lỗi cho ông Trời, cho Chúa. Tác giả sách Sáng thế vừa ẩn ý khôi hài vừa mỉa mai: thế là cuối cùng con rắn là phải chịu tội nặng nhất. Con rắn bị Chúa kết án nặng nề. Án lệnh này mang tính truyền kiếp, vì đã cám dỗ loài người.
Tuy vậy, dù tội lỗi có ngập tràn và bản án có khắt khe, Thiên Chúa vẫn luôn thương xót con người, vì bản chất của Ngài là Tình Yêu. Chính trong lời tuyên án dành cho con rắn, Thiên Chúa đã nói tới một viễn tượng xa xôi, khi mà dòng giống người phụ nữ sẽ đạp dập đầu con rắn, và con rắn sẽ rình cắn gót chân người phụ nữ ấy. Nhãn quan Kitô giáo nhận ra đây là hình ảnh Đức Trinh nữ Maria, người phụ nữ mới, người sẽ sinh ra Đức Giêsu Kitô Đấng cứu nhân độ thế. Được nuôi dưỡng và khích lệ bởi truyền thống ngôn sứ, lời hứa Thiên Sai lớn dần nơi tâm thức mỗi người Do Thái. Ước mong Đấng Thiên Sai được diễn tả trong mỗi lời kinh, mỗi hơi thở của người Do Thái đạo đức, với niềm hy vọng chắc chắn: Chúa sẽ giải phóng Dân Ngài.
“Ađam, ngươi đang ở đâu?”. Hôm nay Chúa đang đặt ra cho mỗi người chúng ta câu hỏi này. Đây là câu hỏi gợi nhắc về tình trạng tâm hồn, về lối sống, về đối nhân xử thế và về trách nhiệm của mỗi người đối với những lời nói và việc làm của mình. Quả vậy, trong một xã hội mà mọi thành viên đều liên đới với nhau trong đau khổ cũng như trong hạnh phúc, trách nhiệm của con người ngày càng trở nên quan trọng và ảnh hưởng thiết thực đến đời sống hằng ngày. Con người không phải là ốc đảo riêng rẽ độc lập, nhưng liên kết với nhau, như nhiều giọt nước làm nên dòng sông, nhiều cây làm nên rừng, nhiều âm thanh tạo nên bản nhạc để làm vui cho đời. Mỗi chúng ta hãy lắng nghe câu hỏi của Chúa rồi tìm ra câu trả lời: Tôi ở đâu trong mối tương quan với Chúa, trong mối tương quan với anh chị em. Tôi ở đâu trong một gia đình, một lối xóm, một cộng đoàn đức tin và một xã hội? Đâu là hình ảnh mọi người có về tôi? Là người thân thiện dễ mến hay là người ích kỷ lạnh lùng?
“Ngươi đã làm gì thế?”. Đó là câu hỏi Chúa đặt ra với người phụ nữ. Chúa ưu ái hai ông bà, cho hưởng mọi điều tốt đẹp trong vườn địa đàng. Ấy vậy mà ông bà không hài lòng với những gì Chúa ban. Hai ông bà còn đòi nên giống như Chúa. Hai ông bà cũng nghi ngờ lòng thương xót và tình yêu thương của Ngài. Hôm nay Chúa cũng đã đặt ra với mỗi người chúng ta câu hỏi đó, mời gọi chúng ta hãy nghiêm túc nhìn lại cách sống và hành động của mình. Con người quá cao ngạo, khi đạt được điều mình mong muốn thì quên cả Chúa, thậm chí muốn thay thế Ngài. Đó là cơn cám dỗ nghiêm trọng trong thời đại văn minh hôm nay. Con người cậy vào những phát minh khoa học, sự phát triển của kỹ thuật, để tự cho mình có thể thay thế Thượng Đế. Họ quên rằng chính Thiên Chúa đã sắp đặt những nguyên lý trong vũ trụ và trong đời sống con người. Thiên Chúa cũng ban cho con người có khả năng trí tuệ để nghiên cứu và khám phá ra những nguyên lý đó.
Đổ lỗi, kết án và vu khống, đó là điều thường thấy nơi con người. Cũng như con người ở đầu lịch sử đã đổ lỗi cho Chúa và đổ lỗi cho nhau, thời Chúa Giêsu, khi chứng kiến phép lạ trừ quỷ, một số người Do Thái đã dựa vào đó mà nói rằng Chúa Giêsu là quỷ vương, nên có thể trừ các quỷ khác. Chúa Giêsu cho đây là sự xúc phạm nặng nề, là tội phạm đến Chúa Thánh Thần. Tội này không thể được tha thứ. Tội phạm đến Chúa Thánh Thần là tội đồng hoá Chúa Giêsu với ma quỷ. Đó cũng là tội mất lòng trông cậy vào lòng thương của Thiên Chúa.
Giáo huấn uy quyền của Chúa được nhiều người đón nhận, nhưng cũng có những người khước từ. Bởi lẽ, muốn đón nhận giáo huấn của Chúa, họ phải từ bỏ lối sống cũ và can đảm chấp nhận được tái sinh trong sự thật. Hai mươi thế kỷ qua, vẫn còn đó những chống đối, những thờ ơ trước sứ điệp Tin Mừng. Vương quốc của Satan vẫn còn thống trị nơi nhiều người và lôi kéo họ xa rời ánh sáng chân lý. Đối với những ai đón nhận Lời Chúa với tâm hồn rộng mở, họ sẽ trở nên những người thân tình thiết nghĩa với Ngài. Chúa Giêsu đã gọi những người thực thi thánh ý Thiên Chúa là mẹ, là anh chị em của Người.
Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu đã gọi các môn đệ là bạn. Mối liên hệ giữa Chúa Giêsu và những ai tin vào Người đã trở nên thân thiết, cùng chung một nhịp đập của trái tim, cùng mang một niềm thao thức. Một khi trở nên bạn hữu, anh em, chị em với Chúa Giêsu, chúng ta sẽ được chia sẻ sức sống thần linh của Người và sẽ được thánh hoá, nhờ kết hợp mật thiết với Người. Tin vào Chúa và thực thi Lời Người, đó là điều kiện làm cho chúng ta nên một với Người. Tác giả thư gửi giáo dân Rôma đã nhắc đến ông Abraham như mẫu mực của mọi tín hữu. Vào những lúc bi đát của cuộc đời, ông vẫn vững tin vào Chúa. Abraham được truyền thống Do Thái kể như người công chính, vì ông tin. Tác giả khẳng định với chúng ta: chúng ta cũng sẽ trở nên những người công chính nếu chúng ta vững tin vào Đức Giêsu. Người là Đấng Thiên sai, là con Thiên Chúa và là Đấng Cứu độ chúng ta.
Trong tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, chúng ta hãy tôn vinh tình thương cao cả của Thiên Chúa, được thể hiện qua Trái tim bị đâm thâu qua. Tình yêu đền đáp tình yêu. Thiên Chúa yêu thương con người và Ngài mong muốn họ đền đáp tình yêu thương đó bằng cuộc sống thánh thiện trước mặt Chúa và đối với anh chị em trong cuộc sống hằng ngày.
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org