Làng Alqosh của tín hữu Kitô ở phía bắc Mossoul gần chiến tuyến đã phải chịu đựng cơn bão tố của nhóm Nhà nước Hồi giáo Tự xưng.
Đó là hai cột trụ cho sự hiện diện của tín hữu Kitô ở Alqosh. Linh mục Haram cao hẳn hơn người đối diện mình, cha mặc áo chùng đen không xếp li, hợp với tóc và râu đen, cha có nét giống một chiến binh Ba-tư. Người kia thì đúng là một chiến binh. Nhỏ con hơn, mập thấp, râu xám, tóc xám ngược, với đôi mắt đen đầy uy quyền. Nhưng với sự hiện diện của linh mục Haram, ông tỏ ra nhã nhặn. Ông nồng nhiệt ôm người đối diện mình giống như các bạn hữu ở Phương Đông vẫn hay làm, đại tá chỉ huy trưởng của những người Peshmergas trấn an: “Linh mục này là anh họ của tôi”.
Giải hòa đứng trước nhóm Nhà nước Hồi giáo Tự xưng
Người này là người Kurde, đảm trách hàng phòng ngự ở chiến tuyến giữa quân khủng bố và lực lượng Alqosh. Người kia là người Assyria, qua uy quyền và sự hiện diện của mình gần với dân làng, để các tín hữu Kitô có chỗ của họ trong chính đất của tổ tiên mình, rằng không được bỏ trốn. Trước đây, người Kurde và người Assyria là kẻ thù của nhau. Tại đây, cách phía bắc Mossoul 45 cây số, các tín hữu kitô vẫn còn nhớ người Kurde đã tham dự vào nạn diệt chủng năm 1915. Nhưng năm 2014, người Peshmergas Kurde cũng đã cứu tín hữu Kitô khỏi tay Nhà nước Hồi giáo Tự xưng, ngăn những tên khủng bố điên cuồng này gieo rắc chủ nghĩa kinh hoàng của họ trên người Kurdistan Irak.
Tình bạn Đông phương
Đại tá chỉ huy trưởng cho biết, thân sinh của linh mục Haram là giáo sư của cha mình. “Chính nhờ ông, mà cha tôi mới là người có học, ông nói. Chính nhờ ông mà hôm nay tôi mới là chỉ huy trưởng!” Người, đảm trách tuyến đầu, một tuyến thường hay bị quân khủng bố ấn công, “tự hào mình bảo vệ các tín hữu Kitô”. Cách đây vài tháng, nhóm Nhà nước Hồi giáo Tự xưng đã mưu toan mở một cuộc tấn công và đã chiếm Telskuf một thời gian ngắn, Telskuf là một làng kitô, hiện nay làng này là một đống vụn hoang tàn, các quân sĩ rút lui đóng ở đây.
Làng Alqosh dựa lưng một dãy đồi chạy dài cho đến hết phía bắc thung lũng Ninive. Dưới chân đồi là ruộng ngũ cốc đã được gặt, bây giờ gốc cháy dưới ánh nắng mặt trời như một sa mạc rơm vàng, mà cảnh đơn điệu này chỉ bị giao động bởi đống gạch vụn và các binh đoàn kurde. Từ trên ngọn đồi của họ, dân làng chịu các trận bom; một vài người trong số họ tham dự vào đội quân của các tín hữu Kitô để bảo vệ đất đai của mình. Họ thắp các cây thập giá sáng suốt đêm trên các chỗ ráp nối với nhà của họ. Họ cho biết, họ đã làm cho các quân khủng bố Hồi giáo điên: chúng có thể thấy nhưng chúng không thể hạ. Chúng hình dung kẻ thù đang nhạo mình, “những kẻ ngoại đạo” sống với biểu tượng Chúa Giêsu, Đấng cứu rỗi, Hoàng tử của hòa bình, chỉ cách cơn tức giận và vũ khí của họ vài cây số.
(Marta An Nguyễn chuyển dịch, phanxico.vn 21.07.2016/
aleteia.org, Sylvain Dorient, 2016-07-13)