Niềm Hy Vọng Hạnh Phúc – Chúa Nhật Lễ Các Thánh Nam Nữ

Chúa Nhật Lễ Các Thánh Nam Nữ.(- kh 7, 2-4.9-14; – 1Ga 3,1-3; – Mt 5, 1-12a)

Tám Mối Phúc hay còn được gọi là Hiến Chương Nước Trời – là bài giảng đầu tiên của Chúa Giêsu trong hành trình rao giảng. Với chủ đề ” Hạnh Phúc”, nghịch lý với những gì con người thường nghĩ nhưng lại là niềm hy vọng và cùng đích của mỗi Kitô hữu.

Trong ý định tình yêu, Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài và để con người được hạnh phúc. Thế nhưng, vì sa ngã và phản bội, con người đã đánh mất nơi hạnh phúc mà Thiên Chúa đã tiền định cho nhân loại. Kiêu ngạo và bất tuân đã làm cho con người chỉ còn đau khổ và nước mắt. Từ đó, con người sẽ phải trải qua nhiều gian khó mới đạt được Hạnh phúc Thiên đàng này.

 Nhìn xung quanh ta và nhìn vào sâu thẳm lòng mình, ta nhận ra rằng tất cả con người đều đang khát khao hạnh phúc. Nhưng cuộc sống trần gian lại đầy khổ đau đến nỗi ta gọi là “Chốn khách đày” hay “Thung lũng nước mắt”. Thế nên Hạnh phúc luôn là niềm mơ ước của từng người, nhưng dường như nó ở ngoài tầm tay và ta loay hoay không biết làm thế nào để đạt được!

 

Thế rồi, mải mê với thế trần…và bị đủ thứ cản trở, quyến rũ, ta quên mất địa vị của mình được gọi là ” con Thiên Chúa“(1Ga 3,1), và quên rằng “Quê hương chúng ta ở trên Nước Trời“( Pl 3,20). Nơi ấy, Cha của chúng ta là Thiên Chúa hạnh phúc! Thiên Chúa ở trong niềm vui. Thiên Chúa sống trong hạnh phúc đang chờ ta. Đó là nơi mà ta cần hướng về và tiến bước trong hy vọng.

Tình yêu của Thiên Chúa vẫn dõi theo nhân loại. Trong kế hoạch yêu thương, Thiên Chúa đã ban Con Một của Người cho thế gian. Đức Giêsu Kitô đến, Ngài mở ra những Con Đường dẫn tới Hạnh Phúc khi công bố cho ta Tám Mối Phúc ” Phúc thay ai có tinh thần nghèo khó…Hiền lành…Sầu khổ…Khao khát sự công chính….Có lòng thương xót…Tâm hồn trong sạch…Xây dựng hòa bình…Bị bách hại“, như là Luật để có thể đạt được hạnh phúc và cũng là lời hứa ban Hạnh Phúc Vĩnh Cửu cho nhân loại. Đó là những mối phúc anh dũng, can trường và đầy hy sinh. Thế mà thực tế, nhìn vào chính mình, qua những cảm xúc, ta nhận biết rõ là ta không thích lắm sự “Nghèo khó”, “Sầu khổ”, “Bách hại”…Và Chúa biết rất rõ ta ít ” Trong sạch”, cũng chả ” Xây dựng hòa bình” hay “Thương xót” lắm! Nhưng Chúa chỉ cho ta phương cách chính yếu đó là sự phấn đấu và cố gắng của ta. Phần còn lại chính Chúa ban ơn giúp sức và Giá Máu của Chúa Cứu Chuộc ta. Nhờ đó ta nhận biết được hạnh phúc của Chúa là hạnh phúc thật, không ở đời này nhưng đó là  “Nước Trời là của họ…Họ sẽ được Đất Hứa …Họ sẽ được an ủi….Họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa…“. Và đây là một sự biến đổi tuyệt vời, một sự đảo ngược những giá trị thông thường và là hạnh phúc viên mãn mà không gì sánh được. Hạnh phúc này là ta được chính Chúa làm gia nghiệp, Chúa là hạnh phúc của đời ta, Chúa là sự sống và là tình yêu của ta. Thiên Chúa là Cha của ta.

Chính các Thánh cũng đã từng kinh qua những  gian khổ của kiếp người, can trường bước theo Chúa trên con đường các Mối Phúc. Các ngài “đã trải qua những cơn thử thách lớn lao và đã giặt sạch, tẩy áo mình trong Máu Con Chiên“( Kh 7,14) và nay đang được  hưởng Hạnh Phúc Nước Trời.

Có lẽ ta thường nghĩ lý tưởng ” Nên Thánh” sao cao vời quá và của ai đó chứ không phải của tôi! Không, “Nên Thánh” phải là ước mơ của riêng từng người chúng ta. Như Thánh nhỏ Saviô đã nói “Ông nọ bà kia làm thánh được. Tôi cũng làm thánh”. Và chúng ta còn là “người đồng hương với các thánh và là người nhà của Thiên Chúa“(Ep 2,19). Các Thánh gần gũi và thân thuộc với chúng ta, các ngài cũng đầy giới hạn và yếu hèn, như một Phêrô nhiệt thành và xác tín vào Chúa đấy nhưng rồi lại yếu lòng chối Chúa; như Maria Mađalêna nửa đời hương phấn; như Augustinô lầm lạc, trác táng…nhưng sau khi đã hoán cải, các ngài một lòng tin yêu phục vụ Chúa. Các Thánh là những người làm mẹ, làm vợ trong đời sống gia đình như Monica, cả đời đau khổ vất vả chu toàn bổn phận, yêu thương cầu nguyện cho chồng con…; như thánh Annê Thành, một bà mẹ quê Việt Nam chân lấm tay bùn đã can trường giữ vững đức tin; như một Têrêsa Hài Đồng, chẳng làm gì to tát trong cuộc đời ngắn ngủi, chỉ quét nhà, rửa chén bát…với tất cả lòng mến Chúa; và như Mẹ chân phước Têrêsa Calcutta mà Giáo Hội sẽ tuyên phong hiển thánh vào năm tới, cả đời mẹ sống âm thầm chăm sóc và xót thương những người nghèo khổ… Và các Thánh cũng còn là những người thân của ta, là tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh em bạn hữu của ta, là “Một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc và mọi ngôn ngữ“(Kh7,9). Các ngài đã một lòng tin yêu Chúa, phấn đấu vượt qua những cám dỗ của trần gian, đón nhận đau khổ, sống yêu thương hòa thuận và nhiệt tâm xây dựng Nước Trời ngay trần thế này.

Là con cháu của các Thánh, chúng ta được mời gọi noi theo gương sống của các ngài “Đừng sợ nên Thánh“, hãy thanh luyện bản thân và sống theo tinh thần Tám Mối Phúc, hãy “Sống thánh thiện trong cách ăn nết ở để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em“( 1Pr 1.15) để rồi chúng ta cũng tràn đầy hy vọng  sẽ được hưởng Hạnh phúc Nước Trời như các ngài và hơn nữa được chính Chúa là gia nghiệp và hạnh phúc của ta.

Nguyện xin Thần Khí Chúa soi sáng hướng dẫn chúng ta biết việc phải làm và sống xứng đáng với tước hiệu là con Thiên Chúa. Xin Mẹ Maria và các Thánh cầu bầu cho chúng ta trước tòa Chúa để chúng ta cũng được hưởng hạnh phúc và cùng các ngài chiêm ngưỡng nhan Chúa. Amen.

 

 Dã Quỳ