Một vị Nhật hoàng sau khi làm việc căng thẳng muốn thư giãn, nên yêu cầu các quan tìm kiếm 1 người biết nói đùa. Người ta đã dẫn đến cho vua một thiền sư. Nhật hoàng nói:
– Ta muốn nhà ngươi nói đùa cho ta nghe và sẽ không bị hài tội về lời nói đùa.
Thiền sư nói:
– Tâu bệ hạ, xin bệ hạ nói trước để hạ thần nói đùa theo.
Nhà vua nói:
– Ta thấy nhà ngươi giống như một con lợn!
Thiền sư đáp:
– Còn hạ thần thì nhìn thấy bệ hạ lại giống y như Đức Phật!
Nhà vua liền thắc mắc:
– Tại sao ta bảo nhà ngươi là con lợn mà nhà ngươi lại bảo ta là Đức Phật?
– Tâu bệ hạ, dễ hiểu thôi ạ: Ai có tâm của Phật thì nhìn đâu cũng thấy Đức Phật; Còn ai có tâm của lợn thì nhìn đâu cũng thấy lợn!
Bài học: Tâm thế nào thì hành động thế ấy. Mọi lời nói, mọi hành vi bên ngoài chỉ là để diễn tả cái tâm bên trong. “Nhìn quả biết cây” (Mt 7,20).
Xét mình: Cứ xét xem lời nói, hành vi của mình là tốt hay xấu, là thiện hay ác thì sẽ biết cái tâm của mình là tâm phật hay tâm lợn.
ST