Bài Giáo Lý 21 về Kinh Tin Kính của ĐTC Phanxicô
Ơn Tha Tội
“Tôi không có thể được rửa tội nhiều lần, nhưng tôi có thể xưng tội và lập lại ân sủng của Bí Tích Rửa Tội. Đó giống như tôi được chịu Phép Rửa lần thứ hai.”
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 13 tháng 11 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Hôm nay ngài tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính và nói về Ơn Tha Tội qua Bí Tích Rửa Tội và Hòa Giải .
* * *
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Trong Kinh Tin Kính, mà qua đó chúng ta tuyên xưng đức tin mỗi Chúa Nhật, chúng ta khẳng định: “Tôi tuyên xưng có một Phép Rửa để tha tội.” Đây là lần duy nhất trong Kinh Tin Kính nhắc đến một Bí Tích cách tỏ tưởng. Thực sự Bí Tích Rửa Tội là “cánh cửa” của đức tin và của đời sống Kitô hữu. Chúa Giêsu đã truyền cho các môn đệ sứ mệnh này: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo. Ai tin và chịu Phép Rửa thì sẽ được cứu rỗi” (Mc 16:15-16). Sứ mệnh của Hội Thánh là truyền giáo và tha tội qua Bí Tích Rửa Tội. Nhưng chúng ta hãy trở lại những lời của Kinh Tin Kính. Biểu thức này có thể được chia thành ba điểm: “tuyên xưng”, “một Phép Rửa” và “để tha tội”.
1. “Tôi tuyên xưng.” Câu này có nghĩa gì? Đó là một thuật ngữ trang trọng ám chỉ tầm quan trọng lớn lao của đối tượng, là Bí Tích Rửa Tội. Thực ra, khi thốt ra những lời này, chúng ta khẳng định căn tính thực sự của mình là con cái Thiên Chúa. Bí Tích Rửa Tội, theo một nghĩa nào đó, là thẻ căn cước của Kitô hữu, là giấy khai sinh của họ. Đó là việc được sinh ra trong Hội Thánh. Tất cả anh chị em đều biết ngày mình được sinh ra và mừng sinh nhật của mình phải không? Tất cả chúng ta đều mừng sinh nhật. Tôi xin đặt ra cho anh chị em một câu hỏi, mà tôi đã hỏi nhiều lần trước đây, nhưng tôi vẫn hỏi: Ai trong anh chị em nhớ ngày Rửa Tội của mình? Hãy giơ tay lên: có rất ít (và tôi không hỏi các Giám Mục để khỏi làm cho các ngài lúng túng…). Nhưng chúng ta hãy làm một việc ngày hôm nay nhé, khi anh chị em về nhà, hãy hỏi xem ngày anh chị em được rửa tội là ngày nào, hãy tìm, bởi vì đây là ngày sinh nhật thứ nhì của anh chị em. Ngày sinh nhật thứ nhất là ngày anh chị em được sinh ra đời và ngày sinh nhật thứ nhì là ngày anh chị em được sinh ra trong Hội Thánh. Anh chị em sẽ làm điều này chứ? Đó là một công tác để làm ở nhà: tìm ngày mà tôi được sinh ra trong Hội Thánh, và cảm tạ Chúa vì cửa Hội Thánh đã mở ra cho tôi trong ngày rửa tội. Đồng thời, Bí Tích Rửa Tội được gắn liền với đức tin vào ơn tha tội. Thực ra, Bí Tích Hòa Giải hay Xưng Tội, như một “Phép Rửa thứ hai,” luôn luôn quy về Phép Rửa thứ nhất để củng cố và canh tân nó. Theo nghĩa này, ngày rửa tội của chúng ta là khởi điểm của một cuộc hành trình tươi đẹp, một cuộc hành trình với Thiên Chúa kéo dài suốt đời, một cuộc hành trình hoán cải được liên tục nâng đỡ bởi Bí Tích Hòa Giải. Hãy suy nghĩ về điều này: khi chúng ta đi xưng những yếu đuối của chúng ta, những tội lỗi của chúng ta, chúng ta xin Chúa Giêsu tha thứ, nhưng chúng ta cũng đi để lặp lại Bí Tích Rửa Tội với ơn tha thứ này. Và điều này thật tốt đẹp, nó giống như mừng ngày Rửa Tội mỗi lần đi xưng tội. Vì vậy, Xưng Tội không phải là ngồi trong một phòng tra tấn, nhưng là một lễ hội. Xưng Tội dành cho những ngưởi đã được rửa tội! Để giữ áo trắng nhân phẩm Kitô hữu của mình được sạch sẽ!
2. Yếu tố thứ nhì: “một Phép Rửa” thuật ngữ này nhắc lại cách diễn tả của Thánh Phaolô: “có một Chúa, một đức tin và một Phép Rửa” (Eph 4:5). Từ “Phép Rửa” có nghĩa là “dìm xuống”, và thực ra, Bí Tích này tạo ra một sự dìm xuống thiêng liêng thật sự trong cái chết của Đức Kitô, từ đó chúng ta sống lại với Người như một tạo vật mới (x. Rm 6:4). Đó là việc tẩy rửa tái sinh và soi sáng. Tái sinh bởi vì nó thể hiện việc sinh ra trong nước và Thánh Thần, mà nếu không có nó thì không ai có thể vào được Nước Trời (x.Ga 3:5). Soi sáng bởi vì, qua Bí Tích Rửa Tội, con người được tràn đầy ân sủng của Đức Kitô, Đấng là“ánh sáng thật chiếu soi mọi người” (Galatians 1:9) và xua tan bóng tối tội lỗi. Vì lý do này mà trong nghi thức Rửa Tội, cha mẹ được trao cho một ngọn nến thắp sáng để biểu thị sự soi sáng này. Bí Tích Rửa Tội soi sáng chúng ta từ bên trong với ánh sáng của Chúa Giêsu. Nhờ hồng ân này, người được rửa tội được mời gọi để làm cho chính mình trở thành “ánh sáng” – ánh sáng đức tin mà họ đã nhận được – cho anh em mình, đặc biệt là cho những người đang ngồi trong bóng tối và không thấy một tia sáng nào nơi chân trời cuộc đời của họ.
Chúng ta hãy tự hỏi: Đối với tôi, Bí Tích Rửa Tội là một điều trong quá khứ, bị đóng kín vào một ngày, là ngày mà anh chị em sẽ tìm xem là ngày nào hôm nay, hoặc là một thực tại sống động liên quan đến hiện tại của tôi trong mọi lúc? Anh chị em có cảm thấy mạnh mẽ với sức mạnh mà Đức Kitô ban cho mình qua cái Chết và sự Sống Lại của Người không? Hay anh chị em cảm thấy sa sút, không có sức mạnh? Bí Tích Rửa Tội ban cho chúng ta sức mạnh và ánh sáng. Anh chị em có cảm thấy được soi sáng bằng ánh sáng từ Đức Kitô không? Anh chị em có phải là những người nam nữ của ánh sáng không? Hay anh chị em là những người đen tối không có ánh sáng của Chúa Giêsu? Anh chị em phải nhận lấy ân sủng của Bí Tích Rửa Tội, đó là một món quà, và trở thành ánh sáng cho tất cả mọi ngưởi!
3. Cuối cùng, một đề cập ngắn gọn đến yếu tố thứ ba: “để tha tội.” Trong Bí Tích Rửa Tội mọi tội lỗi đều được tha, Tội Nguyên Tổ và mọi tội lỗi cá nhân, cũng như tất cả các hình phạt do tội mà ra. Bí Tích Rửa Tội mở cửa ra cho một sự mới mẻ thực sự của cuộc sống, là cuộc sống không còn bị đè nén bởi sức nặng của tiêu cực trong quá khứ, nhưng hưởng vẻ đẹp và sự tốt lành của Nước Trời. Đó là một sự can thiệp mạnh mẽ của lòng thương xót của Thiên Chúa vào cuộc đời chúng ta, để cứu chúng ta. Sự can thiệp cứu độ này không cất đi khỏi bản tính con người chúng ta sự yếu đuối của nó – tất cả chúng ta đều yếu đuối và tất cà chúng ta đều là những người tội lỗi -; và nó không cất đi khỏi chúng ta trách nhiệm xin ơn tha thứ mỗi lần chúng ta sai lỗi! Tôi không có thể được rửa tội nhiều lần, nhưng tôi có thể xưng tội và lập lại ân sủng của Bí Tích Rửa Tội. Điều đó giống như tôi được chịu Phép Rửa lần thứ hai. Chúa Giêsu rất tốt lành và Ngươi không bao giờ mệt mỏi vì tha thứ cho chúng ta. Ngay cả khi cánh cửa mà Bí Tích Rửa Tội đã mở ra để vào Hội Thánh bị đóng lại một chút vì những yếu đuối và tội lỗi của chúng ta, Xưng Tội mở nó ra, bởi vì nó như một Phép Rửa thứ hai tha thứ và soi sáng cho tất cả chúng ta để chúng ta tiến bước với ánh sáng của Chúa. Như vậy chúng ta hãy vui vẻ tiến lên, bởi vì cuộc đời phải được sống bằng niềm vui của Đức Chúa Giêsu Kitô; và đó là một hồng ân của Chúa.
Bài Giáo Lý 22 về Kinh Tin Kính của ĐTC Phanxicô
Bí Tích Hòa Giải
“Vai chính trong việc tha tội là Chúa Thánh Thần…. Chúa Giêsu ban cho các Tông Đồ quyền tha tội…và linh mục là công cụ cho việc tha tội.”
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 20 tháng 11 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Hôm nay ngài tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính và nói về Ơn Tha Tội qua Bí Tích Hòa Giải .
* * *
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Thứ tư tuần trước tôi đã nói về ơn tha tội, đặc biệt trong sự liên hệ với Bí Tích Rửa Tội. Hôm nay chúng ta tiếp tục chủ đề về ơn tha tội, nhưng nói đến điều gọi là “quyền đóng mở [nắm chìa khóa]”, là một biểu tượng trong Thánh Kinh ám chỉ sứ vụ mà Chúa Giêsu ban cho các Tông Đồ.
Trước hết chúng ta phải nhớ rằng vai chínhtrong việc tha tội là Chúa Thánh Thần. Trong lần hiện ra thứ nhất với các Tông Đồ nơi nhà Tiệc Ly, Chúa Giêsu Phục Sinh đã làm một cử chì là thổi vào các ông mà nói rằng, “Hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội cho ai, thì người ấy được tha, các con cầm buộc ai thì người ấy bị cầm buộc” (Ga 20:22 -23). Thân xác Chúa Giêsu biến đổi, giờ đây Người là một con người mới, ban phát hồng ân hoa quả Phục Sinh của cái chết và sự Phục Sinh của Người. Những hồng ân này là gì? Bình an, niềm vui, ơn tha tội, sứ vụ, nhưng Người cũng ban Chúa Thánh Thần là nguồn mạch của tất cả những hồng ân ấy. Hơi thở của Chúa Giêsu, kèm theo bằng những lời mà qua đó Người thông truyền Chúa Thánh Thần, ám chỉ việc truyền sự sống, sự sống mới được tái sinh bằng ơn tha tội.
Nhưng trước khi thực hiện cử chỉ thổi hơi và ban Thánh Thần, Chúa Giêsu cho các ông thấy những vết thương ở tay và cạnh sườn Người: Những vết thương này là giá mà Người phải trả để cứu độ chúng ta. Chúa Thánh Thần mang đến cho chúng ơn tha thứ của Thiên Chúa “qua” những vết thương của Chúa Giêsu. Những vết thương mà Người muốn giữ lại; ngay cả lúc này, Người ở trên Thiên Đàng và chỉ cho Chúa Cha thấy những vết thương đã cứu độ chúng ta. Nhờ quyền năng của những vết thương này mà tội lỗi của chúng ta được tha thứ: đó là cách Chúa Giêsu hiến mạng sống Người để ban hồng ân bình an, niềm vui và ân sủng trong tâm hồn chúng ta, để tha tội chúng ta. Và thật là tốt đẹp khi nhìn vào Chúa Giêsu như thế!
Và chúng ta đi đến yếu tố thứ hai: Chúa Giêsu ban cho các Tông Đồ quyền tha tội. Điều hơi khó hiểu một chút là làm sao một con người có thể tha tội, nhưng Chúa Giêsu ban cho họ quyền ấy. Hội Thánhquản thủ quyền năng nắm giữ chìa khóa này, để mở ra hoặc đóng lại ơn tha thứ. Thiên Chúa tha thứ cho mọi người theo lòng thương xót tuyệt đối của Ngài, nhưng chính Ngài muốn rằng tất cả những người thuộc về Đức Kitô và Hội Thánh, nhận được ơn tha thứ qua các thừa tác viên của Cộng Đồng. Qua mục vụ Tông Đồ, lòng thương xót của Thiên Chúa đến với tôi, tội lỗi của tôi được tha và niềm vui được ban cho tôi. Như thế, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta cũng sống sự hòa giải cả trong chiều kích Hội Thánh và cộng đồng. Và điều này thật là tốt đẹp. Hội Thánh, thánh thiện và đồng thời luôn cần thống hối, đồng hành với chúng ta trên cuộc hành trình hoán cải suốt cuộc đời của chúng ta. Hội Thánh không phải là chủ nhân của quyền năng đóng mở, nhưng là đầy tớ của thừa tác vụ thương xót và đón chào mọi giây phút có thể được để ban phát hồng thiêng liêng này.
Nhiều người có thể không hiểu được chiều kích Hội Thánh của việc tha tội, bởi vì chủ nghĩa cá nhân và chủ quan luôn luôn chiếm ưu thế, và cả chúng ta là những Kitô hữu cũng gạt nó ra ngoài. Tất nhiên, Thiên Chúa tha thứ mọi tội nhân hối cải một cách cá nhân, nhưng người Kitô hữu liên kết với Đức Kitô, và Đức Kitô hiệp nhất với Hội Thánh. Đối với các Kitô hữu chúng ta còn có thêm một hồng ân khác, và cũng có thêm một quyết tâm là: khiêm tốn đi qua thừa tác vụ của Hội Thánh. Chúng ta phải trân quý điều này, đó là một hồng ân, một phép điều trị, một sự bảo vệ và cũng là một đảm bảo rằng Thiên Chúa đã tha thứ cho tôi. Tôi đến với một linh mục anh em và nói, “Thưa cha, con đã làm điều này…”. Và ngài trả lời: “Nhưng tôi tha tội cho anh; Thiên Chúa tha tội cho anh.” Lúc ấy, tôi biết chắc rằng Thiên Chúa đã tha thứ cho tôi! Điều này thật là tốt đẹp, là có sự đảm bảo rằng Thiên Chúa luôn luôn tha thứ cho chúng ta, Ngài không bao giờ biết mệt khi tha thứ. Và chúng ta không nên mệt mỏi đi xin ơn tha thứ. Chúng ta có thể cảm thấy xấu hổ khi xưng các tội lỗi của mình, nhưng như các bà mẹ và các bà của chúng ta thường nói rằng tốt nhất là đồi thành màu đỏ một lần còn hơn một ngàn lần là màu vàng. Chúng ta thành màu đỏ một lần, nhưng chúng ta được tha thứ các tội lỗi của mình, và tiến bước.
Sau cùng, một điểm cuối: linh mục là công cụ cho việc tha tội. Ơn tha thứ của Thiên Chúa được ban cho chúng ta trong Hội Thánh, được chuyển đến chúng ta qua thừa tác vụ của những người anh em của chúng ta, là các linh mục; một người, như chúng ta cũng cần lòng thương xót, thực sự trở thành công cụ của lòng thương xót, ban cho chúng ta tình yêu vô hạn của Thiên Chúa Cha. Ngay cả các linh mục cũng phải xưng tội, các giám mục cũng thế: tất cả chúng ta đều là những người tội lỗi. Ngay cả Đức Giáo Hoàng cũng phải đi xưng tội hai tuần một lần, vì Đức Giáo Hoàng cũng là một kẻ có tội. Và cha giải tội nghe những điều mà tôi nói với ngài, ngài khuyên bảo tôi và tha tội cho tôi, bởi vì tất cả chúng ta đều cần ơn tha thứ này. Đôi khi anh chị em nghe có người xác nhận rằng mình xưng tội trực tiếp với Thiên Chúa…. Vâng, như tôi đã nói trước đây, Thiên Chúa luôn luôn lắng nghe, nhưng trong Bí Tích Hòa Giải Ngài gửi một người anh em để mang lại sự tha thứ, sự đảm bảo cho việc tha thứ, nhân danh Hội Thánh.
Việc phục vụ mà linh mục thực hiện như một thừa tác viên của Thiên Chúa để tha thứ tội lỗi của chúng ta là một điều rất tế nhị và đòi hỏi tâm hồn của ngài phải bình an, một vị linh mục có tâm hồn bình an không đối xử tệ với các tín hữu, nhưng dịu dàng, nhân từ và thương xót; ngài biết cách gieo niềm hy vọng vào các tâm hồn, và trên hết, ngài phải nhớ rằng người anh chị em đến cùng Bí Tích Hòa Giải để tìm kiếm sự tha thứ và làm điều ấy như nhiều người đã đến gần Chúa Giêsu để được Người chữa lành. Nếu linh mục không ở trong tình trạng chuẩn bị tâm hồn này, thỉ tốt hơn là ngài đừng ban Bí Tích này cho đến khi sửa đổi. Các tín hữu hối cải có quyền, tất cả các tín hữu có quyền tìm thấy nơi các linh mục những người phục vụ sự tha thứ của Thiên Chúa.
Anh chị em thân mến, như các thành viên của Hội Thánh chúng ta có nhận thức được vẻ đẹp của hồng ân mà Chúa ban cho chúng ta không? Chúng ta có cảm thấy niềm vui của việc chữa lành này, sự chăm sóc của một người mẹ mà Hội Thánh dành cho chúng ta không? Chúng ta có trân quý nó với lòng đơn thành và siêng năng không? Đừng quên rằng Thiên Chúa không bao giờ biết mệt khi tha thứ, qua thừa tác vụ của linh mục Ngài giữ chúng ta trong vòng tay ôm ấp mới, là vòng tay có khả năng tái tạo chúng ta cùng giúp chúng ta tự mình đứng dậy một lần nữa và tiếp tục cuộc hành trình. Bởi vì đây là cuộc sống của chúng ta: không ngừng đứng lên và tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Bài Giáo Lý 23 về Kinh Tin Kính của ĐTC Phanxicô:
Cái Chết của Chúng Ta
“Nếu chúng ta mở cửa đời sống và con tim của chúng ta cho anh chị em mình, thì ngay cả cái chết của chúng ta cũng sẽ trở thành một cánh cửa giới thiệu chúng ta vào Thiên Đàng.”
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 27 tháng 11 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Hôm nay ngài tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính nói về Cái Chết của Chúng Ta và chúng ta phải chuẩn bị thế nào.
* * *
Anh chị em thân mến,
Chào anh chị em và chúc mừng vì anh chị em vì can đảm ở quảng trường này trong sự lạnh lẽo. Tôi khen ngợi anh chị em rất nhiều.
Tôi muốn kết thúc loạt bài giáo lý về “Kinh Tin Kính”, được ban hành trong Năm Đức Tin, bế mạcChúa Nhật tuần trước. Trong bài giáo lý này và những bài giáo lý tiếp theo tôi muốn nói về chủ đề sự sống lại của thân xác, theo hai khía cạnh như được trình bày trong Sách Giáo Lý của Hội Thánh Công Giáo, tức là sự chết và sống lại của chúng ta trong Đức Chúa Giêsu Kitô. Hôm nay tôi sẽ suy niệm về khía cạnh thứ nhất, “sự chết trong Đức Kitô.”
1. Thường trong chúng ta, có một cách nhìn sai lầm về cái chết. Tất cả chúng ta đều quan tâm đến cái chết, và nó chất vấn chúng ta một cách sâu xa, đặc biệt là khi nó chạm đến gần chúng ta, hoặc khi nóchạm đến những trẻ em, những người không thể tự vệ, một cách mà đối với chúng ta là “xấu xa”. Tôi luôn luôn tự hỏi: tại sao trẻ em phải chịu đau khổ? Tại sao trẻ em phải chết? Nếu cái chết được hiểu là chấm dứt tất cả mọi sự, thì nó thật đáng sợ, khủng khiếp, và biến thành một đe mối dọa phá vỡ mọi mơ ước, mọi quan điểm, mọi liên hệ và làm gián đoạn mọi con đường. Điều này xảy ra khi chúng tacoi cuộc sống của như như một khoảng thời gian bị giới hạn giữa hai thái cực: sinh và tử, khi chúng ta không tin vào một chân trời vượt trên cuộc sống hiện tại; và khi chúng ta sống như thể không có Thiên Chúa. Quan niệm này về cái chết là điều điển hình của tư tưởng vô thần, là tư tưởng giải thích cuộc đời như việc chúng ta hiện diện trên thế gian là một sự tình cờ, và đang đi về phía hư vô. Nhưng cũng có một chủ nghĩa vô thần thực tiễn, đó là một lối sống chỉ vì tư lợi và chỉ sống cho những điều trần tục. Nếu chúng ta để cho cái nhìn sai lầm về cái chết này bắt giữ, chúng ta sẽ không có sự lựa chọnnào khác hơn là che giấu cái chết, chối từ nó, hoặc tầm thường hoá nó, ngõ hầu nó không làm cho chúng ta sợ hãi.
2. Tuy nhiên, trước giải pháp sai lầm này, “quả tim” con ngưởi – lòng ước ao sự vô tận của nó, mà mỗi ngưởi chúng ta đều có, lòng khao khát cõi vỉnh hằng của nó, cũng ở trong mỗi ngưởi chúng ta – nổi loạn. Như thế, ý nghĩa Kitô giáo của cái chết là gì? Nếu chúng ta nhìn vào những giây phút đau đớn nhất của cuộc đời mình, khi chúng ta bị mất một người thân yêu – cha mẹ, một người anh em, một người chị em, vợ, chồng, một đứa con, một người bạn – chúng ta nhận ra rằng, ngay cả trong thảm trạng của sự mất mát, ngay cả khi bị tan nát bởi việc bị chia cách, một xác tín nảy sinh trong trái tim rằng tất cả mọi sự không thể nào là hết, rằng những điều tốt đã được cho đi và nhận được không phải là vô ích. Có một trực giác mãnh liệt trong chúng ta bảo chúng ta rằng cuộc sống của chúng ta không kết thúc với cái chết.
Việc khao khát sự sống này đã tìm thấy câu trả lời thực tế và đáng tin cậy của nó trong sự Sống Lại của Chúa Giêsu Kitô. Sự Sống Lại của Chúa Giêsu không những chỉ cung cấp cho chúng ta sự chắc chắn về đời sống sau khi chết, mà còn soi sáng những mầu nhiệm về cái chết của mỗi người chúng ta. Nếu chúng ta sống kết hợp với Chúa Giêsu, trung thành với Người, chúng ta sẽ có thể đối diện vớiviệc đi qua của cái chết với niềm hy vọng và sự thanh nhàn. Thật vậy, Hội Thánh cầu nguyện: “Nếu sự chắc chắn rằng mình phải chết làm anh chị em buồn phiền, thì anh chị em được an ủi bởi lời hứa về trường sinh”. Đây là một lời cầu nguyện rất đẹp của Hội Thánh! Một người có khuynh hướng chếttheo cách mà người ấy sống. Nếu cuộc đời của tôi là một cuộc hành trình với Chúa, một con đườngtín thác vào lòng thương xót vô hạn của Người, tôi sẽ được chuẩn bị để chấp nhận giây phút cuối cùng của cuộc đời dưới thế như sự phó thác dứt khoát và tin tưởng vào đôi bàn tay đón chào, trong khi chờ đợi để chiêm ngưỡng Thánh Nhan Người tận mặt. Đây là điều đẹp nhất có thể xảy ra cho chúng ta:chiêm ngưỡng tận mặt Thánh Nhan xinh đẹp của Chúa, để nhìn thấy Người như Người là, xinh đẹp, đầy ánh sáng, tràn đầy tình yêu, đầy dịu dàng. Chúng ta đi đến cùng đích này: nhìn thấy Chúa.
3. Trong bối cảnh này, chúng ta có thể hiểu được lời mời gọi của Chúa Giêsu là luôn luôn sẵn sàng,tỉnh thức, vì biết rằng cuộc đời dưới thế này được ban cho chúng ta để chuẩn bị cho đời sau, là đời sống với Cha trên trời. Và vì thế, có một cách chắc chắn: chuẩn bị tốt cho cái chết, bằng cách gần gũi Chúa Giêsu. Đó là sự an toàn: Tôi chuẩn bị mình cho cái chết bằng cách ở gần Chúa Giêsu. Anh chị em đang gần Chúa Giêsu như thế nào? Bằng cầu nguyện, các Bí Tích và cũng qua việc thực thi bác ái. Chúng ta hãy nhớ rằng Người hiện diện trong những người yếu đuối và thiếu thốn nhất. Chính Người đã đồng hóa Mình với họ, trong dụ ngôn thời danh về Phán Xét Chung, khi Người nói: “Vì Ta đói, các con đã cho Ta ăn, Ta khát, các con đã cho Ta uống, là một người lạ, các con đã tiếp đón Ta, trần truồng, các con đã cho Ta mặc, đau ốm, và các con đến thăm Ta, ở tù, các con đã đến với Ta…. Tất cả những gì các con đã làm cho một trong những anh em này của Ta, là các con đã làm cho Ta”(Mt 25:35-36,40 ). Vì vậy, một cách an toàn là để phục hồi ý nghĩa của việc bác ái Kitô giáo và chia sẻ huynh đệ là chăm sóc những vết thương về thể chất và tinh thần của những người lân cận của chúng ta. Sự đoàn kết trong việc cảm thông đau khổ và truyền hy vọng là tiền đề và điều kiện để thừa kếVương Quốc được chuẩn bị cho chúng ta. Những người thực hành lòng thương xót không sợ chết. Hãy suy nghĩ về điều này: những người thực hành lòng thương xót không sợ chết! Anh chị em có đồng ý không? Chúng ta cùng nhau lập lại câu này để không quên nó được không? Những người thực hành lòng thương xót không sợ chết. Và tại sao họ lại không sợ chết? Tại vì họ nhìn vào nó trong những vết thương của anh chị em, và khắc phục nó với tình yêu của Đức Chúa Giêsu Kitô.
Nếu chúng ta mở cửa đời sống và con tim của chúng ta cho anh chị em mình, thì ngay cả cái chết của chúng ta cũng sẽ trở thành một cánh cửa giới thiệu chúng ta vào Thiên Đàng, quê hương hồng phúc của chúng ta, nơi mà chúng ta đang hướng về, với lòng khao khát được sống muôn đời với Cha chúng ta, với Chúa Giêsu, Đức Mẹ Maria và các Thánh.
Bài Giáo Lý 24 về Kinh Tin Kính của ĐTC Phanxicô
Sự Sống Lại của Chúng Ta
“Chúng ta tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại, Chúa Giêsu vẫn còn sống lúc này…. Và nếu Chúa Giêsu vẫn còn sống, anh chị em có nghĩ rằng Người sẽ để mặc cho chúng ta chết mà không cho sống lạikhông?”
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 4 tháng 12 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Hôm nay ngài tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính nói về Sự Sống Lại của Chúng Ta.
* * *
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay một lần nữa tôi trở lại với lời xác quyết “Tôi tin xác loài người (ngày sau) sống lại.” Đây là một chân lý không đơn giản, và không mấy hiển nhiên, bởi vì, đời sống của chúng ta bị chìm đắm trong thế giới này, nên không dễ mà hiểu được những thực tại của tương lai. Nhưng Tin Mừng soi sáng chúng ta: sự sống lại của chúng ta gắn liền với việc Phục Sinh của Chúa Giêsu, Người đã sống lại từ cõi chết và là bằng chứng rằng có việc kẻ chết sống lại. Vì vậy, tôi muốn trình bày một số khía cạnh liên quan đến sự liên hệ giữa việc Phục Sinh của Đức Kitô và sự sống lại của chúng ta. Người đã sống lại, Người đã sống lại và chúng ta cũng sẽ sống lại.
Trước hết, chính Thánh Kinh chứa đựng một con đường đi đến đức tin trọn vẹn về sự sống lại của kẻ chết. Điều này được diễn tả như là đức tin vào Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa của toàn thể con người – linh hồn và thân xác – và như là đức tin vào Thiên Chúa giải thoát, Thiên Chúa trung thành cùa giao ước với dân Ngài. Ngôn sứ Edêkiel, trong một thị kiến, nhìn ngắm những ngôi mộ của những người bị lưu đầy được mở ra và những bộ xương khô sống lại nhờ việc thông ban sự sống của một thần khí ban sự sống. Thị kiến này bày tỏ hy vọng vào “sự sống lại của dân Israel” trong tương lai, có nghĩa là vào sự tái sinh của một dân đã bị đánh bại và hạ nhục (x. Ed 37:1-14).
Chúa Giêsu, trong Tân Ước, hoàn tất mạc khải này, và liên kết đức tin vào sự sống lại với chính Người khi nói: “Thầy là sự sống và sự sống lại” (Ga 11:25). Thực ra, Chính Chúa Giêsu sẽ làm cho những ai tin vào Người được sống lại trong ngày sau hết. Chúa Giêsu đến giữa chúng ta, đã làm người giống như chúng ta trong mọi sự ngoại trừ tội lỗi; và bằng cách này, Người đã đem chúng ta đi với Người khi trở vể với Chúa Cha. Người, Ngôi Lời Nhập Thể, đã chết cho chúng ta và đã sống lại, ban cho các môn đệ Chúa Thánh Thần như là một bảo chứng của sự hiệp thông trọn vẹn trong Nước vinh quang của Người mà chúng ta đang tỉnh thức chờ đợi. Sự mong đợi này là nguồn gốc và lý do của niềm hy vọng của chúng ta, một hy vọng, nếu được vun xới và bảo vệ – niềm hy vọng của chúng ta, nếu chúng ta vun xới và bảo vệ nó – nó sẽ trở thành ánh sáng để chiếu soi lịch sử cá nhân của chúng ta và lịch sử của cộng đồng. Chúng ta hãy luôn luôn nhớ rằng: chúng ta là những môn đệ của Đấng đã đến, đến mỗi ngày và sẽ đến trong ngày sau hết. Nếu chúng ta có thể biết rõ về thực tại này, chúng ta sẽ ít bị mệt mỏi vì đời sống hàng ngày, ít bị giam hãm trong phù du và sẵn sàng bước đi với một quả tim đầy lòng thương xót trên con đường cứu độ.
Một khía cạnh khác: sống lại nghĩa là gì? Sự sống lại của tất cả chúng ta sẽ xảy ra trong ngày sau hết, vào ngày tận thế, do sự toàn năng của Thiên Chúa, Đấng ban sự sống lại cho thân xác chúng ta, làm cho hồn xác tất cả hợp lại với nhau nhờ quyền năng Phục Sinh của Chúa Giêsu. Đây là giải thích cơ bản: bởi vì Chúa Giêsu đã sống lại, thì chúng ta cũng sẽ sống lại; chúng ta hy vọng vào sự sống lại vì Người đã mở cánh cửa cho sự sống lại này cho chúng ta. Và sự biến đổi này, sự biến hình này của thân xác chúng ta được chuẩn bị trong cuộc đời này bằng một mối liên hệ với Chúa Giêsu trong các Bí Tích, đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể. Chúng ta biết rằng trong cuộc sống này, chúng ta được nuôi dưỡng bằng Mình và Máu của Người, thì chúng ta sẽ sống lại như Người, với Người và qua Người như Chúa Giêsu đã sống lại với thân xác của Người, nhưng không trở về với một cuộc sống trần gian, vì vậy chúng ta sẽ sống lại với thân xác chúng ta, là thân xác được biến đổi thành thân xác vinh quang. Nhưng đây không phải là một lời nói dối! Điều này đúng. Chúng ta tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại, Chúa Giêsu vẫn còn sống lúc này. Nhưng anh chị em có tin rằng Chúa Giêsu vẫn còn sống không? Và nếu Chúa Giêsu vẫn còn sống, anh chị em có nghĩ rằng Người sẽ để mặc cho chúng ta chết mà không cho sống lại không? Không! Người đang chờ chúng ta, và vì Người đã sống lại, quyền năng Phục Sinh của Người sẽ làm cho tất cả chúng ta sống lại.
Một yếu tố cuối cùng: trong cuộc đời này, chúng ta có trong mình một sự thông phần vào việc Phục Sinh của Đức Kitô. Nếu thật sự là Chúa Giêsu sẽ cho chúng ta sống lại trong ngày tận thế, thì cũng thật sự rằng, theo một bình diện nào đó, chúng ta đang sống lại với Người. Sự sống đời đời đã bắt đầu lúc này, nó bắt đầu trong suốt cuộc đời, đó là hướng về thời điểm của sự sống lại cuối cùng. Và thực ra, chúng ta đã sống lại, qua Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được kết hợp trong cái chết và sự Phục Sinh của Đức Kitô và thông phần vào sự sống mới, chính là sự sống của Người. Cho nên, trong khi chờ đợi ngày sau hết, chúng ta có nơi chính mình một hạt giống của sự sống lại, như bảo chứng về sự sống lại trọn vẹn mà chúng ta sẽ nhận như gia nghiệp. Cũng vì lý do này mà thân xác của mỗi người chúng ta là tiếng vang của cõi vĩnh hằng, và phải luôn luôn được tôn trọng; và đặc biệt là sự sống của những người đau khổ phải được tôn trọng và yêu thương, ngõ hầu họ cảm thấy được sự gần gũi của Nước Thiên Chúa, là tình trạng của sự sống đời đời mà chúng ta đi đến. Suy nghĩ này cho chúng ta hy vọng: chúng ta đang hành trình hướng về sự sống lại. Thấy Chúa Giêsu, gặp Chúa Giêsu: đây là niềm vui của chúng ta! Tất cả chúng ta sẽ cùng nhau – không ở đây nơi quảng trường, nhưng cách khác – hân hoan với Chúa Giêsu. Đây là cùng đích của chúng ta!
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ