Từ ngày 15 đến ngày 20.02.2016_ Phút lắng đọng Lời Chúa

15.02.2016

THỨ HAI TUẦN 1 MÙA CHAY

Mt 25, 31-46

Lời Chúa:
“Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.”. (Mt 25, 3536)

Câu chuyện minh họa:

Một đêm trăng nọ, nhìn qua cửa sổ, một tu sĩ già bỗng  thấy một thiên thần đang ngồi viết trên một cuốn sách vàng. Lòng tràn ngập hân hoan, vị tu sĩ rón rén đến gần và lên tiếng hỏi:

– Ngài đang viết gì trong cuốn sách này thế?

– Ta đang ghi tên những người yêu mến Thiên Chúa.

Vừa lo lắng vừa hạnh phúc, vị tu sĩ mới hỏi xem tên mình có ghi trong sách không. Thiên thần mở từng trang, chăm chú đọc từng hàng nhưng không thấy tên vị tu sĩ. Thế nhưng điều đó không làm cho vị tu sĩ già thất vọng. Ông nói với thiên thần:

– Xin Ngài vui lòng ghi tên tôi như một thầy dòng lúc nào cũng yêu mến tha nhân.

Thiên thần chiều ý ông. Thế là tên ông được ghi vào số vàng.

Sau khi vị tu sĩ già qua đời, xem lại nhật ký của ông, người ta thấy dòng chữ đầu tiên trong nhật ký chính là câu trích dẫn thư 1 Ga 4,20: “Nếu ai nói mình yêu mến Chúa mà lại ghét anh em mình thì đó là kẻ nói dối, vì kẻ không yêu mến người anh em nó thấy đó thì tất không thể yêu mến Thiên Chúa là Đấng nó không thấy”.

Tiếp theo lời trích dẫn, vị tu sĩ ghi chú: “Tôi đi tìm kiếm linh hồn tôi, nhưng tôi không thấy; Tôi đi tìm Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa vượt quá khỏi tôi; tôi đi tìm người anh em, tôi đã gặp được cả Thiên Chúa và linh hồn tôi.

Suy niệm:

Trong thế giới ngày nay, con người đang chứng kiến những sự ích kỷ vẫn luôn xảy ra: sự dối trá, ganh ghét, hận thù, chia rẻ, thờ ơ, vô cảm… Dựa vào Tin mừng, trong ngày phán xét, Chúa chỉ dựa vào giới luật yêu thương của con người với nhau mà phán xét vì con người là hình ảnh Thiên Chúa. Thiên đàng là thế giới của tình yêu, những ai biết yêu thương thì được sống trong thế giới ấy. Và giấy thông hành của chúng ta về thiên đàng chính là tình yêu.

Lạy Chúa, Chúa đã nêu gương yêu thương cho chúng con bằng chính việc nhập thể làm người, chịu đau khổ, chịu chết vì chúng con. Xin cho chúng con cũng biết gieo rắc tình yêu ấy vào thế giới này qua cách sống của chúng con.

 

16.02.2016

 

THỨ BA TUẦN 1 MÙA CHAY

Mt 6, 7-15

Lời Chúa:

“Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng: cứ nói nhiều là được nhận lời. Đừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin.” (Mt 6,7-8)

Câu chuyện minh họa:

Thầy Đô-đi-kê nổi tiếng thánh thiện nhất trong dòng và hay làm phép lạ. Tin đồn rằng bất cứ điều gì Thầy xin đều được Chúa nhận lời.

Một hôm dân làng kéo đến xin Thầy cầu nguyện cho trời mưa. Nhưng thay vì trời mưa thì lại nắng lâu hơn nữa.

Một người mẹ đến xin Thầy cầu nguyện cho đứa con đang đau được chữa lành. Nhưng đứa con đã chết sao đó vài ngày.

Vài người khác đến xin Thầy làm phép lạ cho đá thành bánh. Nhưng đá vẫn trơ ra đấy.

Sau những lần thử thách mà không được gì cả, dân làng nổi giận đuổi Thầy ra khỏi phạm vi của làng, cấm không cho Thầy trở về tu viện nữa.

Thầy đành phải đi tìm một hang đá trong sườn núi để ẩn mình, rồi than thở với Chúa:

– Lạy Chúa, con không hiểu tại sao lại xảy ra như vậy. Con cầu xin Chúa cho mưa xuống thì Chúa lại làm cho nắng hạn lâu hơn. Con cầu xin cho đứa trẻ mau lành bệnh thì Chúa lại cho nó chết. Con xin Chúa cho dân làng bánh ăn thì Chúa cứ để những viên đá trơ trơ ra đó. Vì thế Chúa xem đây, con bị mọi người xua đuổi, coi con như một kẻ tội lỗi ghê gớm nhất.

Nói xong, thầy nghe có tiếng từ trời phán:

– Hỡi con, bởi vì Ta đã cho điều con cầu xin lúc trước rồi đó.

Thầy Đô-đi-kê không còn nhớ thầy đã xin gì trước đó nữa nên mới hỏi lại:

– Nhưng lạy Chúa, con đã xin Chúa điều gì?

Tiếng lạ đáp:

– Trước đây con đã chẳng cầu xin Ta cho con được dịp sống khiêm nhường đó sao?

Suy niệm:

Thường khi chúng ta cầu nguyện mong Chúa nhậm lời chúng ta hơn là chúng ta làm theo ý Chúa, nếu không được Chúa nhậm lời thì ta phàn nàn và kêu trách Chúa. Thực ra, Chúa biết mọi sự trước khi ta cầu xin. Hàng ngày chúng ta cầu nguyện “xin cho ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, thế nhưng điều ấy có phát xuất từ cái tâm, từ trái tim chân thành và khiêm tốn của chúng ta hay không? Hay chỉ là một công thức suông?

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết khiêm tốn trong cầu nguyện để nhận ra thánh ý Chúa và mau mắn thi hành.

 

17.02.2016

 

THỨ TƯ TUẦN 1 MÙA CHAY

Lc 11,29-32

Lời Chúa:
Đức Giê-su nói: “Thế hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na.” (Lc 11,29)

Câu chuyện minh họa:

Ngày 20.7 là ngày kỷ niệm con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng. Ngày 20.7.1959 hằng triệu người trên thế giới đã được chứng kiến giây phút lịch sử, Neon Amstrong và hai phi hành gia khác của Hoa Kỳ đã đáp xuống mặt trăng, thực hiện một bước nhảy vọt vĩ đại nhất trong thế kỷ XX. Nhiều người cũng đã được chứng kiến giây phút cảm động này, nhất là khi con người đặt những bước chân đầu tiên của mình lên mặt trăng ấy đã gởi một sứ điệp cho khắp thế giới, và dâng lời chúc tụng cảm tạ Thiên Chúa.

Trước đó tám năm, một bước nhảy vọt lịch sử khác đáng chú ý không kém. Đó là lần đầu tiên con người đã đi vào không gian và bay xung quanh quĩ đạo trái đất. Nhưng khác với thái độ khiêm tốn và đầy niềm tin của một Neon Amstrong, nhà du hành vũ trụ đầu tiên của Nga là ông Juri Castemn đã có một thái độ hoàn toàn ngạo mạn. Khi vừa trở về trái đất ông đã tuyên bố rất nhiều điều và một trong những lời tuyên bố đầu tiên của ông là: “Tôi đã đi khắp vũ trụ nhưng không hề thấy Thiên Chúa đâu cả?”

Suy niệm:

Với những tiến bộ của khoa học kỷ thuật, con người dường như không còn biết đến Thiên Chúa nữa. Họ đã giới hạn Chúa vào một khuôn khổ nào đó. Khi Chúa Giêsu rao giảng cũng có những kẻ tin và cũng có một số lại chống đối Ngài. Một người phụ nữ chỉ ước ao chạm vào tua áo của Người thôi thì cũng được chữa lành. Những kinh sư đi theo Ngài chứng kiến những phép lạ Người làm nhưng lại không tin. Chính vì thế, họ yêu cầu Chúa làm một phép lạ nào đó để họ tin. Thế nhưng Chúa đã không làm phép lạ nào nhưng mời gọi họ đọc lại dấu chỉ Giôna. Ông không cần dấu chỉ nhưng những lời cảnh cáo của ông đủ để mọi người sám hối rồi. Vì thế, phép lạ sẽ chẳng cần thiết nếu như con người biết lắng nghe.

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra sự hiện diện của Chúa qua từng biến cố của cuộc đời con, vì mỗi ngày sống của chúng con là một phép lạ mà Chúa đã làm cho chúng con rồi, xin cho chúng con biết trân trọng từng ngày sống của mình để luôn làm đẹp lòng Chúa.

 

18.02.2016

 

THỨ NĂM TUẦN 1 MÙA CHAY

Mt 7, 7-12

Lời Chúa:
“Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta.” (Mt 7,12)

Câu chuyện minh họa:

Một bà kia đáp xe lửa đi từ Nữu Ước tới Phi-la-đen-phi-a. Ngồi bên cạnh bà là một người đàn ông bệ vệ. Căn phòng nhỏ dành cho sáu hành khách hôm ấy chỉ có hai người.

Người đàn ông rút trong túi ra một điếu xì gà rồi châm lửa hút. Người phụ nữ rất khó chịu. Bà húng hắng ho để tỏ dấu bực mình. Thế nhưng người đàn ông vẫn điềm nhiên xem như chẳng hay biết. Cuối cùng bà đành cất tiếng:

“Có phải ông là người ngoại quốc nên đã không biết rằng có những toa dành cho người hút thuốc ở đàng trước kia, chứ ở đây không được phép hút thuốc”.

Người đàn ông liền ném điếu thuốc qua cửa sổ, rồi vẫn ngồi yên, chẳng quay đầu lại và cũng chẳng nói tiếng nào.

Đến khi nhân viên tàu đi soát vé người đàn bà mới hay rằng ông ta là đại tướng Grant, và bà đã ngồi nhầm vào phòng dành riêng cho ông. Người đàn bà vội vàng bước ra khỏi phòng. Tướng Grant cũng không quay lại nhìn để tránh cho bà khỏi mắc cỡ. Ông chỉ cúi đầu mỉm cười lúc bà đã khuất dạng.

Suy niệm:

Đời sống của chúng ta nhiều lúc chỉ biết quy về mình, bắt người khác phải quan tâm đến mình chứ không biết hướng về người khác. Nhưng Chúa Giêsu dạy các môn đệ “Hãy làm cho người khác điều các con muốn người ta làm cho các con” đó cũng là một nét độc đáo của Kitô giáo. Chúng ta chỉ là những Kitô hữu đích thực khi chúng ta biết mang lại hoa trái tốt, hoa trái của tình yêu. Chúng ta vẫn biết rằng sống cho người khác thì chính bản thân phải bị tiêu hao, chịu thiệt thòi, phải hy sinh… nhưng đó chính là lối đi của Chúa, lối đi của sự sống. Khi chúng ta biết nghĩ đến người khác, lúc đó chúng ta sẽ thấy hạnh phúc.

Lạy Chúa, xin cho con biết ra khỏi mình để sống tốt với người khác và luôn sống tích cực khuôn vàn thước ngọc mà Chúa đã dạy: “Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta.”

 

19.02.2016

 

THỨ SÁU TUẦN 1 MÙA CHAY

Mt 5,20-26

Lời Chúa:

“Nếu anh em sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã rồi trở lại dâng lễ vật của mình.” (Mt 5,23-24)

Câu chuyện minh họa:

Khi R. Weaver còn làm công nhân hầm mỏ, có lần anh vô tình chọc giận một công nhân khác. Anh này gầm lên:

– Chắc tao phải cho mày mấy bạt tai quá!

– Nếu anh thấy cần thì cứ làm đi.

Người ấy tát Weaver một cái. Anh đưa má kia, tát nữa. Tất cả là 5 lần. Đến lần thứ 6, người kia hậm hực bỏ đi. Weaver còn nói theo: “Chúa tha thứ cho anh. Tôi cũng thế. Xin Chúa cứu anh.”

Sáng hôm sau khi xuống mỏ, người đầu tiên mà Weaver gặp là người tát mình. Anh mỉm cười lại gần. Người ấy chợt bật khóc: “Ôi anh Richard. anh thực sự tha thứ cho tôi chứ?”

Cả hai ôm chầm lấy nhau. Rồi người ấy nhập đạo.

Suy niệm:

Luật Chúa thật quan trọng, nhưng điều Chúa muốn là chúng ta biết tha thứ cho nhau, đó mới là sống trọn vẹn lề luật. Bởi lẽ Chúa không đưa thêm luật nhưng Ngài chỉ thêm tinh thần của luật, để luật mang một sức sống. Luật quan trọng và là tâm điểm của người Kitô giáo là luật yêu thương mà Chúa muốn chúng ta phải thi hành.

Bạo lực nằm ngay trong lòng mỗi người, khi tức giận nó sẽ nặng hơn, nếu chúng ta không biết kìm hãm. Vì thế, trước hết chúng ta cần hòa giải với chính mình để tiêu diệt cơn tức giận, sau đó hòa giải với tha nhân thì tâm hồn chúng ta bình an và mạnh mẽ để kết hợp với Thiên Chúa.

Ước gì chúng ta ý thức rằng, mến Chúa và yêu người là giới luật quan trọng nhất mà Thiên Chúa đặt vào tâm khảm con người, để qua đó chúng con biết yêu thương và tha thứ cho anh em đồng loại.

 

 

20.02.2016

 

THỨ BẢY TUẦN 1 MÙA CHAY

Mt 5,43-48

Lời Chúa:

“Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.” (Mt 5,43-44)

Câu chuyện minh họa:

Một hoàng đế Trung Hoa tuyên bố sẽ tiêu diệt hết các kẻ thù. Nhưng ít lâu sau, thần dân thấy nhà vua đi lại, ăn uống với kẻ thù trước kia.

– Chẳng phải ngài đã từng nói là sẽ tiêu diệt hết kẻ thù?

– Đúng, ta đã tiêu diệt hết kẻ thù, vì ta đã biến họ thành bạn bè của ta.

Suy niệm:

Những người sống cùng với chúng ta đều là anh em của nhau, vì tất cả chúng ta chỉ có một Cha trên trời. Trong một xã hội lẫn lộn những người xấu và tốt, thường chúng ta muốn tiêu diệt, loại trừ họ, hay gạt họ ra ngoài. Thế nhưng đối với Chúa, Ngài muốn chúng ta đối xử hiền hòa với nhau: “hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”. Thật là một việc khó thực hiện, bởi vì làm sao chúng ta có thể tha thứ cho những người làm tổn thương chúng ta, làm sao chúng ta bỏ qua được những hành vi ngược đãi của họ. Nhìn vào gương mẫu của Chúa Giêsu, khi Ngài chịu khổ nạn và chết tức tưởi trên thập giá mà không một lời oán trách. Nhìn vào đó chúng ta sẽ thấy một tình yêu vô cùng vĩ đại mà Chúa đã dành cho những tội nhân đã xúc phạm đến Ngài. Đối với Chúa không có một kẻ thù nào vì Chúa đã biến họ thành bạn hữu.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã tha thứ và yêu thương tất cả chúng con như bạn hữu của Ngài, ước gì chúng con cũng biết trao ban tình yêu, lòng nhân hậu của Chúa cho anh em, nhất là những ai đã xúc phạm đến chúng con.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho