Từ ngày 28.02 đến ngày 05.03.2022 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

28.02.2022

THỨ HAI TUẦN VIII THƯỜNG NIÊN

Mc 10,17-27

Lời Chúa:

“Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải”. (Mc 10,21-22)

Câu chuyện minh họa:

Một em nhỏ thọc tay vào một chiếc bình cổ nhỏ, thật quí giá, rồi không thể rút tay ra được. Người ta đã tìm đủ mọi cách, nhưng tất cả đều vô hiệu.

Cuối cùng, dù tiếc món đồ cổ quí giá, là kỷ vật đã được lưu giữ cẩn thận lâu đời, để trang trí trong nhà, nhưng cha mẹ của em bé kia cũng đành phải quyết định đập bể chiếc bình.

Nhưng trước khi phải đau lòng mà làm công việc này, người cha của đứa bé, bảo con:

– Này con, con hãy thử lần cuối cùng xem sao. Bây giờ ba bảo con hãy làm theo lời ba nói đây. Con hãy duỗi thẳng những ngón tay của con ra, rồi con chụm những ngón tay đó lại, sau đó con thử rút ra xem có được không. Ba sẽ phụ con để rút tay con ra.

Ông vừa nói với con, vừa làm trước mặt con để cho con bắt chước. Nhưng đứa bé trả lời:

– Thưa ba, con không thể làm như thế được, vì làm như thế thì những đồng tiền con đang nắm ở trong tay rơi mất hết!!!

Suy niệm:

Câu trả lời của đứa bé cũng giống như câu trả lời của người thanh niên giàu có trong Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu đã hướng anh đến một cách sống đem lại sự sống đời đời, nhưng vì anh quá bám víu vào của cải nên anh không thực hiện được điều Chúa muốn. Nếu một giây phút nào đó, Chúa Giêsu cũng đến nhìn mỗi người chúng ta và muốn chúng ta từ bỏ những trở ngại, những ngăn cản làm cho chúng ta không đến gần Chúa được thì thái độ của chúng ta sẽ ra sao? Hăng hái hay buồn rầu bỏ đi?

Chắc chắn Chúa không bảo chúng ta sống không cần của cải nhưng Ngài cần chúng ta bỏ đi tính ích kỷ, ý riêng, những hờn oán nhỏ nhen, những tật xấu… Liệu chúng ta có dám bỏ những thứ đó để theo Chúa mỗi ngày không?

Lạy Chúa, xin cho chúng con mạnh dạn đáp lại những đòi hỏi của Chúa để chúng con xứng đáng là môn đệ đích thực của Chúa.

01.03.2022

THỨ BA TUẦN VIII THƯỜNG NIÊN

Mc 10,28-31

Lời Chúa:

Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau”. (Mc 10,29-30)

Câu chuyện minh họa:

Abaca là trùm của một đảng cướp. Một hôm, y cảm thấy lương tâm quá áy náy. Y liền tìm đến thầy Belamet, một vị ẩn sĩ Hồi giáo sống ven rừng ở Brabia, và hỏi một câu rất ý nghĩa:

– Thưa thầy, 500 thanh gươm đã thực thi ý muốn của tôi, hằng trăm bộ hạ dưới quyền tôi, còn nhà tôi thì đầy dẫy vàng bạc. Tôi đã có được mọi thứ ấy rồi, xin Thầy hãy dạy tôi phải làm thế nào để hy vọng có được trường sinh bất tử.

Nghe vậy, vị Ẩn Sĩ mới mời Abaca đến một con đường dốc đá gồ ghề, chỉ cho y thấy 3 tảng đá rồi bảo y vác theo Ngài lên núi. Abaca nhanh nhẹn làm theo lời. Y cảm thấy nặng, nhưng cũng cố gắng hết sức vác 3 tảng đá leo lên. Được một quãng, Abaca quá mệt mỏi, chân tay rã rời nên đã lần lượt để rơi 3 tảng đá. Lúc này y mới cảm thấy nhẹ nhõm, thanh thoát và thoăn thoắt leo lên đỉnh núi. Vị Ẩn Sĩ Belamet âu yếm nhìn y và bảo:

– Con thấy không? 3 tảng đá đã làm cho con mệt mỏi, khó mà leo núi được. Nhưng từ lúc con để rơi 3 tảng đá ấy, con có thể leo đến đỉnh núi một cách dễ dàng. Vậy con hãy về, bỏ nghề trộm cướp đi, giải tán hết các bộ hạ, rồi đem hết tất cả của cải con đã cướp đoạt bấy lâu nay trả về cho chủ của chúng. Thoát được 3 ách nặng đó, con sẽ đạt tới đỉnh của đời sống hạnh phúc và rồi sẽ được trường sinh!

Suy niệm:

Hôm nay Chúa Giêsu muốn những người theo Chúa phải thật quảng đại từ bỏ mọi sự mà theo Chúa. Đối với Chúa Giêsu, Người không bắt các môn đệ phải từ bỏ hạnh phúc, mà còn hứa cho những kẻ theo Người được đầy dư hạnh phúc ngay từ đời này. Thế nhưng, hạnh phúc sẽ không đạt được nếu không ngang qua đau khổ và bách hại. Bởi vì những ai làm môn đệ của Chúa cũng phải đi trên con đường mà Chúa đã đi. Ngài hứa sẽ ban thưởng cho những ai bỏ mọi sự mà theo Người.

Lạy Chúa, chúng con đã chọn con đường theo Chúa, xin cho chúng con can đảm từ bỏ mọi quyến rũ của khoái lạc, ý riêng, danh vọng… để chúng con chỉ sống và làm những gì Chúa muốn mà thôi.

02.03.2022

THỨ TƯ LỄ TRO

Mt 6,1-6.16-18

 

Lời Chúa:

“Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh. (Mt 6,4)

Câu chuyện minh họa:

Buổi sáng như thường lệ, ông Alfes vừa thưởng thức ly cà phê nóng, vừa liếc qua nhìn những tựa lớn trên tờ nhật báo trước khi đi làm.

Hôm ấy ông hoảng hốt khi đọc thấy bản tin về cái chết của ông. Có lẽ người ta đã in lầm tên của ông với tên của một người nào đó chăng. Thế rồi với tính tò mò, ông cố đọc xem người ta nói gì về ông sau khi ông chết. Bản tin mang tựa đề lớn in chữ đậm viết: “ông vua lựu đạn qua đời”. Ông càng sửng sốt hơn nữa khi đọc hết bản tin. Người ta đã mô tả ông như người buôn bán cái chết.

Thật vậy, ông Alfes chính là người đầu tiên phát minh ra lựu đạn giết người. Ông mở xưởng sản xuất lựu đạn và trở nên nhà tỷ phú trên biết bao nhiêu người. Giờ đây ông như người tỉnh ngộ sau cơn mê. Thì ra với vũ khí giết người đó, ông chính là người lái buôn của sự chết. Ông tự hỏi mình: tôi có nên tiếp tục cái nghề không lành mạnh này không. Tôi có muốn xuống mồ với cái danh hiệu là người buôn bán sự chết không? Ông cảm thấy như có một sức sống mới trào dâng trong tâm hồn. Nó mãnh liệt hơn cả sức mạnh phá huỷ sự sống của những lựu đạn mà chính ông đã phát minh ra.

Thời giờ của Chúa đã điểm trong tâm hồn của ông, đó là giờ của ơn cứu độ, của tỉnh thức, giờ giác ngộ và thống hối. Từ ngày đó Alfes nhất định thay đổi lối sống, ông tận dụng tất cả những sinh lực còn lại và cái gia sản khổng lồ mà ông đã thu được trong công cuộc thăng tiến con người và kiến tạo hòa bình.

Quả thực, ông Alfes đã được ghi vào lịch sử không phải với danh hiệu người lái buôn sự chết nữa nhưng là người sáng lập giải thưởng hòa bình Nobel. Bởi vì quý danh của ông là Alfes Nobel.

Suy niệm:

Để được cứu độ con người cần có lòng khiêm tốn để nhận ra lỗi lầm của mình và hoán cải. Việc nhìn nhận lầm lỗi của mình là điều không phải dễ vì thường người ta dễ quy tội cho người khác, đổ lỗi cho người khác, không nhận trách nhiệm về mình… Thật vậy, chỉ khi nào chúng ta khiêm tốn nhìn nhận sự yếu đuối của bản thân và sửa đổi thì lúc đó chúng ta mới thật sự trưởng thành, và chắc chắn tâm hồn chúng ta sẽ được bình an.

Hôm nay Chúa dạy chúng ta ba cách thức để sống tâm tình mùa chay: bố thí, cầu nguyện và ăn chay. Tất cả những việc làm ấy phải được thực hiện trong sự kín đáo, đừng làm để được người ta khen, không chú trọng đến hình thức bên ngoài, nhưng là để làm vui lòng Thiên Chúa mà thôi.

Lạy Chúa, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, xin cho con biết lắng nghe tiếng Chúa, sám hối thật lòng, và canh tân đời sống theo tinh thần Phúc Âm.

03.02.2022

THỨ NĂM SAU LỄ TRO

Lc 9,22-25

 

Lời Chúa:

“Người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?” (Lc 9,25)

Câu chuyện minh họa:

Đây là giấc mơ của nữ tu Briege:

Tôi ở trong một căn nhà to lớn. Một người đàn ông đến gõ cửa nhà tôi. Mở cửa ra, tôi thấy đó là một người rất dễ thương, vì thế tôi mời ông ta vào nhà. Tôi nói: “Hãy nhìn các căn phòng này. Xin cứ tự nhiên, coi đây như nhà của ông; ông có thể đi lại bất cứ nơi nào ông thích trong nhà tôi”. Tôi đi theo ông rảo khắp các căn phòng. Có rất nhiều phòng và tất cả đều đẹp. Bất thình lình, ông đứng lại trước một cửa phòng khóa cửa. Ở cánh cửa ra vào, có một tấm biển in đậm các chữ như sau: “sở hữu riêng xin đừng vào”. Ông ta quay lại nhìn tôi, và khi ông quay mặt lại, tôi nhận ra ông chính là Đức Giêsu. Ngài hỏi tôi: Briege, tại sao Ta không được vào trong căn phòng này?” Tôi trả lời: “Thưa thầy, Thầy hãy xem tất cả những gì con đã cho Thầy. Con chỉ muốn giữ lại một tí chút cho con mà thôi”. Và tôi nghe Ngài nói: “Briege, con biết, nếu con không mở cánh cửa này, con sẽ không bao giờ biết được tự do đích thực”. Tôi nhớ tôi đã tự nói với mình: “có cái gì trong phòng này nhỉ?’ Chúa nói: “Ta sẽ chỉ cho con”. Trong căn phòng này: đó là tiếng tăm của tôi, đó là những gì kẻ khác nghĩ về tôi. Tôi đã không để Đức Giêsu vào trong căn phòng này vì tôi đang bảo vệ tên tuổi và tiếng tăm của tôi. Tôi muốn theo Đức Giêsu, nhưng tôi muốn làm chủ đời tôi. Tôi không muốn trở thành một kẻ điên khùng. Tôi lại nghe Đức Giêsu nói với tôi: “Con nghĩ con đã cho con cuộc đời của con!” Lúc đó, các chữ trong lời tuyên khấn dòng của tôi hiện rõ trong trí tôi. Tôi đã hứa cho Chúa cuộc đời tôi, bất cứ điều gì Ngài muốn ở  tôi, trong dòng thánh Clara này. Tôi thấy tôi đang quì gối trước Mẹ Bề Trên Tổng quyền và Đức Giám Mục, và tôi đang nghe các lời khấn tôi đọc. Cùng lúc đó, tôi nghe Đức Giêsu nói với tôi, tay Ngài chỉ về cánh cửa đang đóng: “Con đang nói lên lời khấn bằng loại ngôn ngữ nào vậy?” Tôi nhớ đã nói với Ngài như sau: “Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Ngài và con cho Ngài đời của con, nhưng bằng kiểu cách của con”. Trong đời sống tu của tôi, tôi không bao giờ cảm nghiệm được niềm vui, sự bình an, sức mạnh, lòng can đảm nghĩa là tất cả những gì Ngài muốn ban cho tôi cho đến khi nào tôi từ bỏ tất cả cuộc đời tôi và muốn trở thành một kẻ điên dại vì Ngài.

Suy niệm:

Nhiều lúc chúng ta nghĩ mình đã từ bỏ tất cả, dâng cho Chúa tất cả rồi, nhưng thực ra chúng ta đang tìm cách thu gom lại cho bản thân mình những gì mình bỏ đi trước đó.

Giáo hội bước vào Mùa Chay, để mọi Kitô hữu có dịp trở về với chính mình, nhận ra con người thật của mình để bắt đầu một cuộc thống hối bằng sự từ bỏ. Từ bỏ những tính hư tật xấu, và hơn thế nữa là quên mình phục vụ tha nhân như chính Chúa Giêsu đã sống và đã dạy. Vì vậy, phương thế để giúp chúng ta dứt khoát với tội lỗi, là chạy đến với Chúa như người bệnh tật cần được chữa lành, và suy niệm Lời Chúa như là kim chỉ nam cho cuộc sống.

Lạy Chúa, con người con yếu đuối, mỏng manh lắm, xin cho con luôn biết tìm nương cánh Chúa để đời con thực sự thuộc trọn về Chúa vì “được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?”

05.03.2022

THỨ BẢY SAU LỄ TRO

Lc 5,27-32

 

Lời Chúa:

“Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn.” (Lc 5,32)

Câu chuyện minh họa:

Trong các giai thoại về những Thiền sư nổi tiếng ở Nhật Bản, người ta có kể câu chuyện như sau:

  Một buổi tối nọ, Thiền sư Shecchery đang ngồi thiền thì có một tên cướp xông vào nhà, hắn dí gươm vào cổ nhà tu hành và dọa sẽ giết nếu không trao hết tiền bạc cho hắn. Vị Thiên sư không để lộ một chút sợ hãi nào, ông chỉ vào cái hộp rồi nói với tên cướp:

– Tiền đựng trong cái hộp kia, ngươi hãy để cho Ta yên, nói xong ông tiếp tục tụng niệm. Sau một lúc, ông nhìn lại và nói với tên cướp:

– Đừng lấy hết tiền của Ta, để lại cho ta một ít vì ngày mai ta còn phải đóng thuế. Nhưng tên cướp đã không màng gì đến lời yêu cầu của vị thiền sư, lấy hết tiền trong cái hộp và nhét đầy túi, hắn vừa ra đến cửa nhà sư nói vọng ra:

– Ngươi không biết nói một tiếng cám ơn khi nhận được một món quà sao?

Không quá tiếc lời với khổ chủ tên cướp đành nói tiếng cám ơn và bỏ đi.

 Vài ngày sau, vị thiền sư được tin là kẻ gian ác bị sa lưới pháp luật. Hắn nêu đích danh vị thiền sư là người đã bị hắn uy hiếp. Thiền sư  Secchery được mời ra toà để làm chứng. Trước mặt mọi người ông đã tuyên bố như sau:

– Đối với riêng cá nhân tôi thì người này không phải là một tên cướp. Tôi đã cho anh ta tiền và anh ta đã mở miệng cám ơn tôi.

Vì có quá nhiều tiền án cho nên tên cướp đã bị tống giam. Sau khi mãn hạn tù, anh đã tìm đến với thiền sư và xin làm đệ tự của ông.

Suy niệm:

          Chúa Giêsu biết rất rõ về Lêvi và nghề thu thuế của ông, và càng biết lý do những người Do Thái liệt Lêvi vào hàng người tội lỗi. Thế nhưng cái nhìn của Chúa không giống như cái nhìn của con người. Chúa nhìn Lêvi như người đau bệnh cần được chữa lành, và Ngài đến với ông như một thầy thuốc. Cách xử sự của Chúa đã cứu chữa được một con người, làm cho ông trở thành dụng cụ đắc lực để rao giảng Tin mừng.

Thật vậy, lòng cảm thương và sự tha thứ của Chúa đã thay đổi biết bao con người, tạo nên cơ hội để thay đổi cuộc đời. Với Giakêu, Ngài đã đến thăm nhà; với Lêvi, Ngài cho ông gia nhập vào hàng ngũ các môn đệ; và với Phêrô, người môn đệ thân tín đã chối Thầy, Ngài nhìn với ánh mắt yêu thương và tha thứ…

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã yêu thương và nâng con lên khỏi vũng lầy tội lỗi. Xin cho con biết nhìn tha nhân với cái nhìn của Chúa để không loại trừ một ai, không lên án một ai vì chính bản thân con cũng đang cần được yêu thương, tha thứ, và cảm thông.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho