Từ ngày 04.03 đến ngày 09.03.2019_ Phút lắng đọng Lời Chúa

04.03.2019

THỨ HAI TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN

Mc 10,17-27

 

Lời Chúa:

“Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” (Mc 10,21)

Câu chuyện minh họa:

Abaca là trùm của một đảng cướp. Một hôm, y cảm thấy lương tâm quá áy náy. Y liền tìm đến thầy Belamet, một vị ẩn sĩ Hồi giáo sống ven rừng ở Brabia, và hỏi một câu rất ý nghĩa:

– Thưa thầy, 500 thanh gươm đã thực thi ý muốn của tôi, hằng trăm bộ hạ dưới quyền tôi, còn nhà tôi thì đầy dẫy vàng bạc. Tôi đã có được mọi thứ ấy rồi, xin Thầy hãy dạy tôi phải làm thế nào để hy vọng có được trường sinh bất tử.

Nghe vậy, vị Ẩn Sĩ mới mời Abaca đến một con đường dốc đá gồ ghề, chỉ cho y thấy 3 tảng đá rồi bảo cho y vác theo Ngài lên núi. Abaca nhanh nhẹn làm theo lời. Y cảm thấy nặng, rồi cũng cố gắng hết sức vác 03 tảng đá leo lên. Được một quãng, Abaca quá mệt mỏi, chân tay rã rời nên đã lần lượt để rơi 3 tảng đá. Lúc này y mới cảm thấy nhẹ nhõm, thanh thoát và thoăn thoắt leo lên đỉnh núi. Vị Ẩn Sĩ Belamet âu yếm nhìn y và bảo:

– Con thấy không? 3 tảng đá đã làm cho con mệt mỏi, khó mà leo núi được. Nhưng từ lúc con để rơi 3 tảng đá ấy, con có thể leo đến đỉnh núi một cách dễ dàng. Vậy con hãy về, bỏ nghề trộm cướp đi, giải tán hết các bộ hạ, rồi đem hết tất cả của cải con đã cướp đoạt bấy lâu nay trả về cho chủ của chúng. Thoát được 3 ách nặng đó, con sẽ đạt tới đỉnh của đời sống hạnh phúc và rồi sẽ được trường sinh!

Suy niệm:

Hôm nay Chúa rất vui khi anh thanh niên hớn hở muốn tìm đến Chúa để hỏi Người làm thế nào để đạt sự sống đời đời. Nhưng khi Chúa đưa ra một yêu cầu nhỏ thì anh sa sầm nét mặt và bỏ đi. Đây có thể là hình ảnh của mỗi người chúng ta khi Chúa muốn chúng ta theo Chúa cách triệt để theo tinh thần Tin Mừng. Chúa Giêsu đã hướng anh thanh niên đến một cách sống đem lại sự sống đời đời nhưng vì anh quá bám víu vào của cải nên anh không thực hiện được điều Chúa muốn. Nếu một giây phút nào đó, Chúa Giêsu cũng đến nhìn mỗi người chúng ta và muốn chúng ta từ bỏ những trở ngại, những ngăn cản làm cho chúng ta không đến gần Chúa được thì thái độ của chúng ta sẽ ra sao? Hăng hái hay buồn rầu bỏ đi?

Chắc chắn Chúa không bảo chúng ta sống không cần của cải nhưng Ngài cần chúng ta bỏ đi tính ích kỷ, ý riêng, những hờn oán nhỏ nhen, những tật xấu… Liệu chúng ta có dám bỏ những thứ đó để theo Chúa mỗi ngày không?

Lạy Chúa, xin cho chúng con mạnh dạn đáp lại những đòi hỏi của Chúa để chúng con xứng đáng là môn đệ đích thực của Chúa.

 

 

 

 

 

05.03.2019

THỨ BA TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN

Mc 10,28-31

 

Lời Chúa:

Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau”. (Mc 10,29-30)

Câu chuyện minh họa:

Tại nông trại xa xôi, có một người nông dân trồng được giống bắp ngô rất tốt. Năm nào bác cũng mang tới tham dự hội chợ nông nghiệp và đều đạt giải nhất. Ai cũng cho rằng bác ấy có những bí quyết riêng độc đáo. Có lần, thấy bác luôn chia sẻ những hạt giống tốt nhất của mình với những người hàng xóm ở các nông trại chung quanh, một phóng viên đặt câu hỏi: Tại sao bác lại chia những hạt giống tốt nhất đi, trong khi năm nào họ cũng đem sản phẩm đến hội chợ lên bang để cạnh tranh với sản phẩm của bác?

Bác nông dân thật thà đáp: Anh không biết ư? Gió luôn thổi phấn hoa bay từ nông trại này đến nông trại khác, từ cánh đồng này sang cánh đồng khác. Nếu những người hàng xóm của tôi chỉ trồng những cây xấu, thì việc thụ phấn do gió rõ ràng sẽ làm giảm chất lượng bắp ngô của chính nông trại tôi. Nghĩa là nếu tôi muốn trồng được thứ bắp ngô tốt, tôi phải chia sẻ giống tốt giúp cho những người chung quanh cùng trồng.

Suy niệm:

Bác nông dân trong câu chuyện trên đã không ngần ngại chia sẻ những hạt giống tốt cho những người xung quanh với một tấm lòng quảng đại, và kết quả là ông đã được một vụ mùa bội thu.

Hôm nay Chúa Giêsu muốn những người theo Chúa phải thật quảng đại từ bỏ mọi sự mà theo Chúa. Đối với Chúa Giêsu, Người không bắt các môn đệ phải từ bỏ hạnh phúc, mà còn hứa cho những kẻ theo Người được đầy dư hạnh phúc ngay từ đời này. Thế nhưng, hạnh phúc sẽ không đạt được nếu không ngang qua đau khổ và bách hại. Bởi vì những ai làm môn đệ của Chúa cũng phải đi trên con đường mà Chúa đã đi. Ngài hứa sẽ ban thưởng cho những ai bỏ mọi sự mà theo Người.

Lạy Chúa, chúng con đã chọn con đường theo Chúa, xin cho chúng con can đảm từ bỏ mọi quyến rũ của khoái lạc, ý riêng, danh vọng… để chúng con chỉ sống và làm những gì Chúa muốn mà thôi.

 

 

 

 

 

06.03.2019

THỨ TƯ LỄ TRO

Mt 6,1-6.16-18

 

Lời Chúa:

“Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh”. (Mt 6,6)

Câu chuyện minh họa:

Các thính giả của nhà triết học Peter Wust ngày nay chắc còn giữ lại trong ký ức một cách sống động bài thuyết trình cuối cùng của ông tại Đại học Munster. Ông này đang trèo lên bậc thang hiển hách trên đường sự nghiệp, thì thình lình bị chứng ung thư chí tử chận đứng lại. Bác sĩ cho ông biết trước ngày chết, và ông đã bình tĩnh đọc bài diễn văn từ biệt để ra đi không hẹn ngày về. Những lời cuối cùng của ông thật đã gây một niềm xúc động khôn  tả. Chính vì thế chúng đã là một chúc thư vô cùng quí báu cho chúng ta.

Ông nói:

– Bây giờ nếu các bạn hỏi tôi, trước khi tôi ra đi vĩnh viễn xa biệt hẳn các bạn thì tôi có biết chiếc chìa khóa bùa bả nào nó mở ra cho nhân loại cái cửa cuối cùng để dẫn đưa vào sự khôn ngoan của cuộc sống, thì tôi không ngần ngại trả lời: “Có chứ, tôi biết, và đương nhiên các bạn sẽ nghĩ ngay đến một tư tưởng triết học nào đó. Nhưng tôi xin thưa ngay với các bạn rằng: chiếc chìa khóa bùa bả đó chính là sự cầu nguyện.”

Suy niệm:

Việc cầu nguyện rất quan trọng trong đời sống người Kitô hữu nhưng thái độ cầu nguyện còn quan trọng hơn thế nữa. Chúa đã dạy các môn đệ khi cầu nguyện chớ có phô trương cho người ta thấy, vì chính sự phô trương dẫn con người đến sự kiêu ngạo.

Chúa Giêsu không trách việc bố thí, vì đó là cách con người thể hiện tình bác ái, chia sẻ tình thương với người nghèo, thiếu thốn, nhưng chúng ta phải thực hiện điều đó thế nào để không phải nhờ việc bố thí mà chúng ta đánh bóng tên tuổi của mình, hay để được nghe những lời khen ngợi.

Cũng vậy, việc ăn chay là để làm chủ chính mình, biết khước từ trước những thú vui, và hướng lòng trí về Chúa. Được như thế chúng ta sẽ rất bình an. Chúa Giêsu cảnh tỉnh các môn đệ khi ăn chay đừng ra vẻ thiểu não bên ngoài nhưng “nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, để không ai thấy là anh em ăn chay”.

Mọi việc đạo đức chúng ta làm nếu chúng ta biết quy hướng về Chúa, về một mục đích thanh luyện chính mình thì chắc chắn rằng chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và có niềm vui, vì Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự.

Lạy Chúa, bắt đầu mùa chay thánh, xin cho chúng con biết thi hành lời Chúa dạy, sống gắn bó với Chúa, yêu thương tha nhân, đồng thời biết loại trừ những hành vi đạo đức bên ngoài mà không có tâm tình là nguyên cớ cho chúng con sa ngã.

 

 

 

 

 

07.03.2019

THỨ NĂM SAU LỄ TRO

Lc 9,22-25

 

Lời Chúa:

Đức Giê-su nói với mọi người: “ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)

Câu chuyện minh họa:

Theo phong tục nhiều dân tộc Phi Châu, trước khi một đứa trẻ được công nhận vào tuổi thanh niên, nó phải trải qua một cuộc thử thách vào dịp mừng sinh nhật thứ 13 của nó.

Bởi đó, khi cậu Kitty lên 13 tuổi, cậu phải ở một mình trong rừng vắng suốt một đêm để chịu thử thách. Đây là lần đầu tiên Kitty phải ở một mình trong đêm tối vắng vẻ. Cậu cảm thấy nó dài vô tận. Mỗi tiếng động nhỏ như là tiếng bom nổ kinh khủng. Cả tiếng lá rụng, cành cây gãy cũng đều làm cho cậu rỡn tóc gáy nổi da gà?…

Cuối cùng ánh bình minh cũng rọi qua cành cây kẽ lá. Cậu giật mình hoảng sợ khi thấy lờ mờ có bóng ai đứng sau một cây cổ thụ gần đó. Cậu rón rén bước lại gần và hết sức vui mừng khi thấy cái bóng đó chính là cha của cậu. Ông đã đứng đó canh chừng cậu suốt đêm qua.

Suy niệm:

Chúa Giêsu là người cha, luôn canh chừng và trông nom chúng ta trên mỗi bước đường, dù khó khăn, hiểm nguy, hay hạnh phúc dâng tràn, Người vẫn ngay bên chúng ta như người cha trong câu chuyện trên đã canh chừng đứa con suốt đêm.

Thiên Chúa yêu thương con người đến nỗi đã đến và ở với con người trong thân phận làm người, chấp nhận mọi khó nguy, đồng hóa mình với những người nghèo. Ngài còn ban chính thịt máu mình làm của ăn của uống nuôi linh hồn chúng ta, và để ở với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế, vậy mà Ngài không một lời oán trách thở than khi bị con người lên án, đánh đập, giết chết…

Vậy, chúng ta có vui lòng vác thập giá cuộc đời mình mỗi ngày trong thánh ý Chúa chưa? Đó là những rủi ro, bệnh tật hoặc những bất hạnh trong cuộc sống, hay cũng có khi là những thói quen xấu mà chúng ta không từ bỏ được… Nếu không có tình yêu chúng ta sẽ dễ vấp ngã. Tình yêu làm cho thánh giá của mỗi người chúng ta trở nên nhẹ nhàng. Vì thế, chúng ta cần chạy đến với Chúa để xin Ngài thêm sức cho chúng ta có đủ sức để vác lấy thập giá đời mình.

Lạy Chúa, xin cho tâm hồn chúng con tràn ngập tình yêu Chúa, để chúng con thêm vững mạnh hơn mà vác lấy thập giá đời mình mỗi ngày.

 

 

 

 

 

08.03.2019

THỨ SÁU SAU LỄ TRO

Mt 9,14-15

 

Lời Chúa:

Các môn đệ ông Gio-an tiến lại hỏi Đức Giê-su rằng: “Tại sao chúng tôi và các người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?”. (Mt 9,13)

Câu chuyện minh họa:

Người ta kể lại rằng có một vị ẩn tu kia sống một cuộc đời đơn độc trên một ngọn núi cao. Ngày đêm ông ăn chay cầu nguyện. Ông ăn chay rất nghiêm ngặt và cầu nguyện rất tha thiết. Để thưởng công, Chúa cho xuất hiện một ngôi sao trên đầu núi. Khi ông ăn chay và cầu nguyện ít, ngôi sao mờ đi. Khi ông ăn chay nhiều và cầu nguyện nhiều thì ngôi sao càng sáng lên. Một hôm ông muốn leo lên đỉnh cao nhất của ngọn núi. Khi ông chuẩn bị lên đường thì một bé gái trong làng đến thăm và ngỏ ý muốn đi cùng ông. Thầy trò hăng hái lên đường. Đường càng lên dốc càng khó đi.

Mặt trời mỗi lúc mỗi thêm nóng gắt. Cả hai thầy trò ướt đẫm mồ hôi và cảm thấy khát nước. Nhưng không ai dám uống. Em bé thì không dám uống vì nể thầy. Thầy phải uống trước thì em mới dám uống theo. Vị ẩn tu thì không dám uống vì sợ mất công phúc trước mặt Chúa. Nhưng nhìn thấy bé gái mỗi lúc mỗi mệt thêm, nên thầy cảm thấy thương và rồi thầy mở nước ra uống. Sau đó cô bé mới dám uống. Uống nước xong, cô bé mỉm cười rất tươi và cám ơn thầy. Thầy ẩn tu len lén nhìn lên đầu núi. Thầy sợ ngôi sao biến mất vì thầy đã không biết hãm mình. Nhưng lạ thay, trên đầu núi thầy thấy không phải một mà có đến hai ngôi sao xuất hiện. Thì ra, để thưởng công vì thầy biết nghĩ đến người khác, Chúa đã cho xuất hiện một ngôi sao nữa, sáng không kém gì ngôi sao kia.

Suy niệm:

Hy sinh hãm mình nếu phát xuất từ tình yêu sẽ mang ý nghĩa thực sự vì nó giúp chúng ta biết hướng về tha nhân. Người Do Thái giữ luật ăn chay một cách hình thức nhưng Chúa lại muốn chúng ta ăn chay bằng tấm lòng. Cũng vậy, nhiều khi chúng ta chỉ giữ đạo một cách hình thức bên ngoài vì sợ bị trừng phạt hơn là vì lòng yêu mến. Vị ẩn sĩ trên đây đã sống theo lối mòn của Người Do Thái, chỉ câu nệ hình thức để lập công phúc trước mặt Chúa mà không bác ái với tha nhân và chính mình. Vì thế đạo trở nên gánh nặng cho con người. Đức Giêsu mang đến cho chúng ta một thứ đạo có chiều sâu nội tâm, một tôn giáo chan hòa yêu thương. Ngài làm cho luật lệ không còn là sợi dây ràng buộc nhưng là sợi dây liên kết mỗi người chúng ta với Thiên Chúa. Để đạt được sự đổi mới này, chúng ta cần gặp gỡ và tiếp xúc với Thiên Chúa.

Lạy Chúa xin cho chúng con biết thực hành việc đạo đức với một lòng mến sâu sắc, để chúng con không cậy dựa vào hình thức bên ngoài hay theo một thói quen, nhưng thực hiện với lòng mến.

 

 

 

 

 

09.03.2019

THỨ BẢY SAU LỄ TRO

Lc 5,27-32

 

Lời Chúa:

“Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn.”. (Lc 5,31-32)

Câu chuyện minh họa:

Nhà truyền giáo giảng đạo giữa rừng già Phi châu, dưới ánh trăng đêm và trong hoang lạnh của núi rừng. Ngài kể về đời sống và các phép lạ của Chúa Giêsu, cuối cùng là cái chết trên Thập giá.

Ngồi trước bục giảng là viên tù trưởng. Ông chăm chú nghe lời nhà truyền giáo. Khi Ngài tả việc Chúa Giêsu bị đóng đinh trên Thập giá, vị tù trưởng bỗng dưng đứng phắt dậy nói: “Ngừng lại! Hãy đem Ngài xuống khỏi Thập giá! Tôi mới là người đáng phải đóng đinh trên đó chứ không phải là Ngài.!” (Vị tù trưởng nghĩ rằng mình mới là tội nhân, còn Chúa Giêsu vô tội).

Suy niệm:

Vị tù trưởng khi nghe kể về cái chết của Chúa thì phản ứng mạnh mẽ vì nhận ra mình là kẻ tội lỗi. Đó là tâm hồn mà Chúa muốn tìm kiếm để cảm hóa.

Với cái nhìn bao dung, Chúa đã biến đổi Lêvi từ người thu thuế trở thành dụng cụ đắc lực trong tay Chúa. Trước mặt Chúa, Lêvi là một người bệnh cần được Chúa chữa lành không như cái nhìn của người đời. Chúa nhìn những tội nhân không như những phạm nhân nhưng như những bệnh nhân cần được chữa lành. Qua đó, Ngài mời gọi mỗi người hãy nhìn người anh em tội lỗi như những người cần được yêu thương, và giúp đỡ họ trở về đường ngay lành. Mỗi chúng ta cũng là những tội nhân trước mặt Chúa, rất cần được chữa lành, vì thế chúng ta hãy hết lòng chạy đến với Chúa trong tâm tình sám hối để được Chúa thứ tha.

Lạy Chúa, xin cho tâm hồn con rộng mở hơn để đón nhận anh chị em không đồng quan điểm với con, và nhất là biết tha thứ cho những người đã gây ra đau khổ cho con, để họ có cơ hội sửa đổi và sống tốt hơn.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho