PHÚC ÂM: Ga 18, 33b-37
“Quan nói đúng: Tôi là Vua”.
Đọc Tin Mừng chúng ta nhận thấy có một số tước hiệu Chúa Giêsu tự nhận cho mình như mục tử, tôi tớ, thầy, Chúa, Con người. Những tước hiệu này như nối kết với chính bản thân của Chúa Giêsu. Tuy nhiên, với danh xưng “Vua”, Chúa Giêsu nhận trước vài giờ Ngài lãnh án tử hình và chịu đóng đinh trên thập giá, và vì thế danh xưng này mang một ý nghĩa rất đặc biệt.
Dưới con mắt và trong suy nghĩ của dân Do Thái và Philatô, danh xưng Vua mang ý nghĩa chính trị bao gồm bộ máy nhà nước, với nội các và quân đội để bảo vệ chủ quyền và an ninh của vương quốc ấy.
Theo ngôn ngữ của Thánh sử Gioan thì Nước Thiên Chúa không thuộc địa giới mà là Thiên giới, không thuộc xác thịt mà thuộc Thần khí. Chính vì thế, Chúa Giêsu không có gì để đối kháng với đế quốc Roma, hay sợ lấn quyền hành của Philatô hay của các vị lãnh đạo thế trần lúc đó.
Theo quan niệm của Chúa Giêsu, “Vua” có nghĩa là làm chứng nhân cho chân lý. Vương quốc của Chúa Giêsu đã được Ngài thiết lập ngay trong cuộc khổ hình, chịu chết của Ngài trên thập giá: “ … Khi nào Ta bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta.” Ngay trên thập giá, Chúa Giêsu mới chứng tỏ thật sự Ngài là Vua. Chúa Giêsu là Vua khiêm nhượng, nhân hậu, Vua phục vụ khi cưỡi trên mình lừa vào thành Giêrusalem … Một vị vua hy sinh tự hiến, khước từ mọi thứ vinh quang trần thế.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho mọi người có lòng tin luôn ý thức rằng Nước Chúa không thuộc thế gian này, nhưng Dân Chúa lại ở trong thế gian. Xin cho chúng con biết trở thành chứng nhân sống động cho Nước Chúa giữa muôn người.
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT
Thánh Kinh bằng tiếng Việt
Thánh Kinh bằng tiếng Anh