Ta Sống Thực…

tasongthuc_web.

Một ngày sống, tưởng chừng rất bình dị,
Với công việc thường ngày vẫn đấy thôi,
Chân bước đi hay chán nản lặng ngồi,
Đời công chính hay lắm điều toan tính?

Mỗi phận người, thói quen như tiền định,
Sáng thức dậy, vội vã việc làm ăn,
Tối mệt nhoài, chỉ còn là giấc ngủ,
Mặc thời gian, vẫn thế lặng lẽ trôi.

Tùy công việc, ta đứng, hoặc ta ngồi,
Nhưng chung quy, ẩn chứa nhiều suy tính,
Ước mong sao dự định sẽ thành hình,
Dần lãng quên, thực tế, ngày ta sống?

Trong khoảng không, vẫn còn bao cao rộng,
Ta sống thực hay chỉ ảo tưởng thôi,
Bao tháng năm, nhìn trải nghiệm qua rồi,
Có thấy gì, mãi còn hoài vang đọng.

Nếu gom lại, chỉ thấy toàn điều mong,
Bao kiến định, đặt dài lên phía trước,
Lại lắm khi, ta trở mình, quay ngược,
Để gọi hồi làn ký ức bay bay…

Càng ngẫm nghĩ… ta thấy cuộc sống này,
Chẳng mấy khi ta dừng chân hiện tại,
Để cảm nhận ánh nắng đổ triền vai,
Theo khoảnh khắc tinh khôi, từng ngày đến.

Nếu cuộc sống lấy lý trí làm nền,
Kéo bước chân chuyển dời trong vô thức,
Bao ước mong, cứ ngỡ là sống thực,
Nhưng chỉ là hoài bão chồng chất thôi.

—Tâm Gia—