Lời Chúa: Thứ Tư Tuần XXIV Thường Niên

Biện minh

Thứ Tư Tuần XXIV Thường Niên
Lời Chúa: 

 Lc 7,31-35

31 “Vậy tôi phải ví người thế hệ này với ai ? Họ giống ai ? 32 Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói :

      ‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh,

       mà các anh không nhảy múa ;

       tụi tôi hát bài đưa đám,

       mà các anh không khóc than.’

33 “Thật vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo : ‘Ông ta bị quỷ ám.’ 34 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’ 35 Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.”

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’ (Lc 7,34)

 
Suy niệm: 

A. Phân tích (Hạt giống…)

Chúa Giêsu trách thế hệ của Ngài:

Không chịu nghe lời của

Gioan Tẩy giả và của Chúa Giêsu mà hoán cải.

Lại còn viện cớ đổ thừa là vì Gioan là người bị quỷ ám, còn Chúa Giêsu thì là tay ăn nhậu, tội lỗi.

B. Suy niệm (…nẩy mầm)

1. Viện cớ đổ thừa là điều người ta thường làm đề tự biện hộ cho những việc làm xấu xa của mình:

Chúa nhật không đi lễ: tại vì trời mưa.

Đi ngủ không đọc kinh tối: tại quên, tại bệnh

Không giúp đỡ người khác: tại vì nó không nói

2. Lắm khi, để biện hộ cho mình, người ta không ngại đổ tội cho người khác: “Gioan là người bị quỷ ám”, “Giêsu là tay ăn nhậu”.

3. Chúng ta chỉ mong ước Chúa thực hiện chương trình của chúng ta. Chúng ta chán nản buông xuôi thất vọng vì thấy công việc Chúa không như chúng ta mong muốn. Xin Chúa giúp chúng ta biết sống hòa hợp với chương trình của Chúa. (“Mỗi ngày một tin vui”).

4. Ông Gioan Tẩy giả đến không ăn bánh, không uống rượu thì các ông bảo “Ông ta bị quỷ ám”. Con người đến, cũng ăn cũng uống giống như ai thì người ta lại bảo “đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thế, phường tội lỗi” (Lc7,33-34).

Trong làng kia có một nông dân rất khô khan nguội lạnh, không sống đạo theo đức tin của mình. Một sáng Chúa nhật nọ ông bảo đứa con trai của mình rằng:

– Sáng nay con ra đồng làm việc với ba nhé.

Cậu điềm tĩnh trả lời:

– Thưa ba, hôm nay là ngày Chúa nhật mà.

– Chúa nhật thì sao? Bộ Chúa nhật không làm việc được hả? Ý con thế nào?

Thưa ba, con muốn nói giới răn thứ ba của Chúa dạy phải thánh hóa ngày Chúa nhật và phải cầu nguyện. Nghe vậy người cha bực tức gắt lên:

– Giới răn là cái quái gì!

Một ý tưởng lóe lên trong trí, cậu con nhanh nhẩu thưa lại:

– Thưa ba, nếu ba nói như vậy thì con không tuân giữ các giới răn của Chúa, kể cả giới răn thứ tư là Chúa dạy vâng lời cha mẹ!

 

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa, xin ban cho con có được sức mạnh của lòng tin, để con đón nhận tình yêu của Chúa. (Hosanna).

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Xem thêm:

Bài đọc 1: 1Tm 3,14-16

14 Tôi viết cho anh thư này, dù vẫn hy vọng sớm đến với anh. 15 Nhưng nếu tôi chậm trễ, thì thư này sẽ cho anh biết phải ăn ở thế nào trong nhà của Thiên Chúa, tức là Hội Thánh của Thiên Chúa hằng sống, cột trụ và điểm tựa của chân lý. 16 Phải công nhận rằng : mầu nhiệm của đạo thánh thật là cao cả, đó là :

            Đức Ki-tô xuất hiện trong thân phận người phàm,

            được Chúa Thánh Thần chứng thực là công chính ;

            Người được các thiên thần chiêm ngưỡng,

            và được loan truyền giữa muôn dân ;

            Người được cả hoàn cầu tin kính,

            được siêu thăng cõi trời vinh hiển.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)