Con yêu dấu của Ta
Thứ Bảy trước Lễ Hiển Linh
Lời Chúa:
Mc 1,7-11
7 Ông rao giảng rằng: “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. 8 Tôi thì tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần.”
9 Hồi ấy, Đức Giê-su từ Na-da-rét miền Ga-li-lê đến, và được ông Gio-an làm phép rửa dưới sông Gio-đan. 10 Vừa lên khỏi nước, Người liền thấy các tầng trời xé ra, và thấy Thần Khí như chim bồ câu ngự xuống trên mình. 11 Lại có tiếng từ trời phán rằng: “Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con.”
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. (Mc 1,7)
Suy niệm:
A. Phân tích (Hạt giống…)
Trong đoạn này, Thánh Mác-cô mô tả về việc Chúa Giêsu chịu phép rửa tại sông Gio-đan. Tuy nhiên, thánh sử không nhắm tới sự kiện ấy. Thay vào đó, điều mà thánh nhân nhấn mạnh là dùng biến cố ấy cho việc giới thiệu con người và sứ mạng của Chúa Giêsu:
– Chúa Giêsu cao trọng hơn Gioan: Ngài quyền thế hơn Gioan (câu 7), Ngài sẽ làm một phép rửa trọn vẹn hơn trong Thánh Thần (câu 8).
– Ngài là Đấng Messia và là Con Thiên Chúa (câu 11: “tiếng” từ trời).
B. Suy niệm (…nẩy mầm)
1. Cả hai vai chính trong chuyện này đều khiêm tốn: Gioan khiêm tốn tự hạ mình để đề cao Chúa Giêsu; Chúa Giêsu khiêm tốn xin Gioan làm phép rửa cho mình. Người khiêm tốn là người chỉ nghĩ đến việc chu toàn nhiệm vụ chứ không quan tâm đến vinh dự cá nhân.
2. Đoạn Tin Mừng này nằm trong chương đầu của Tin Mừng Mác-cô. Nét đầu tiên thánh Mác-cô giới thiệu về Chúa Giêsu là sự khiêm tốn. Chính vì Chúa Giêsu khiêm tốn nên Ngài được Chúa Cha hài lòng (“Cha hài lòng về con”) và được Chúa Cha tôn vinh (“Con là Con yêu dấu của Cha”).
3. Một chiếc xe tải không thể qua cầu được vì nóc xe cao quá nên chạm vào mái che của chiếc cầu. Chẳng ai nghĩ ra được cách nào cả. Khi đó một cậu bé đưa ý kiến: hãy xì bớt hơi các bánh xe của nó. Người ta đã làm theo, và xe đã qua được cầu. (Quote).
4. “Con là Con yêu dấu của Cha. Cha hài lòng về con” (Mc 1,11)
Tôi vừa đưa tiễn một người bạn thân đến nơi an nghỉ cuối cùng. Trên đường về, tôi luôn tự hỏi: Tôi là ai? Tôi từ đâu tới và sẽ đi về đâu? Tôi sống để làm gì? Và tại sao lại phải chết?
Chắc có lần bạn cũng đã hỏi như tôi, vì một khi không biết sống để làm gì thì làm sao sống một cuộc đời trọn vẹn ý nghĩa được. Hôm nay Chúa Cha long trọng giới thiệu Con yêu dấu của Ngài cho chúng ta để nhờ Người Con ấy chúng ta nên nghĩa tử của Thiên Chúa, được gọi Thiên Chúa là Cha và được tham dự vào gia đình của Thiên Chúa. Đó là phẩm giá của con người trên khắp thế giới.
Cầu nguyện:
Cảm tạ Cha đã ban Con yêu dấu của Người cho chúng con. Và cùng với Ngài chúng con kêu lên Abba, Cha ơi! (Epphata)
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Xem thêm:
Bài đọc 1: 1 Ga 5,5-13
5 Ai là kẻ thắng được thế gian,
nếu không phải là người tin rằng
Đức Giê-su là Con Thiên Chúa ?
6 Chính Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến, nhờ nước và máu;
không phải chỉ trong nước mà thôi,
nhưng trong nước và trong máu.
Chính Thần Khí là chứng nhân,
và Thần Khí là sự thật.
7 Có ba chứng nhân :
8 Thần Khí, nước và máu.
Cả ba cùng làm chứng một điều.
9 Chúng ta vẫn nhận lời chứng của người phàm,
thế mà lời chứng của Thiên Chúa còn cao trọng hơn,
vì đó là lời chứng của Thiên Chúa,
lời Thiên Chúa đã làm chứng về Con của Người.
10 Ai tin vào Con Thiên Chúa,
người đó có lời chứng ấy nơi mình
Ai không tin Thiên Chúa
thì coi Thiên Chúa là kẻ nói dối,
vì kẻ ấy không tin vào lời Thiên Chúa
đã làm chứng về Con của Người.
11 Lời chứng đó là thế này :
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống đời đời,
và sự sống ấy ở trong Con của Người.
12 Ai có Chúa Con thì có sự sống ;
ai không có Con Thiên Chúa thì không có sự sống.
13 Tôi đã viết những điều đó cho anh em
là những người tin vào danh Con Thiên Chúa,
để anh em biết rằng anh em có sự sống đời đời.
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)