(Một Cảm Nghiệm Từ Sự Ra Đi Của Đức Cha Giuse Vũ Duy Thống)
Giáo Hội bắt đầu mùa Chay bằng việc nhắc nhở các tín hữu suy gẫm về thân phận cát bụi chóng qua của con người: memento homo quia pulvis es et in pulverem reverteris, hỡi người hãy nhớ ngươi là tro bụi và ngươi sẽ trở về bụi tro (cf. Sáng Thế 3: 19). Chính việc suy gẫm về thân phận hữu hạn của con người đem lại ý nghĩa sống cho các Kitô hữu, rằng ta sống để chuẩn bị cho việc ta sẽ chết đi. Đó là một sự tháp nhập con người chúng ta vào trong chính Đức Giêsu hầu ta được trở nên một với Ngài, Đấng đã chiến thắng sự chết.
Đức Giáo Hoàng Phanxico trong lời mở đầu của sứ điệp mùa chay năm nay đã nhắc nhở chúng ta: “Mùa Chay là một khởi đầu mới, một con đường dẫn đến mục tiêu chắc chắn là Phục Sinh, chiến thắng của Chúa Kitô đối với sự chết. Mùa này thúc giục chúng ta hoán cải. Người Kitô hữu được mời gọi “hết lòng” trở về với Thiên Chúa (Joel 2,12), không chấp nhận lối sống tầm thường nhưng lớn lên trong tình bạn với Chúa.” Hành trình mùa chay chỉ trở nên trọn vẹn trong từng người khi sự phục sinh cùng với Đức Kitô là cùng đích mà họ hướng tới và là lí do duy nhất để họ hoán cải đời song.
Bắt đầu mùa Chay năm nay, Giáo Phận Phan Thiết đón nhận một sứ điệp “không lời” từ vị cha chung. Ngài đã gửi đến toàn thể dân Chúa trong giáo phận (và có lẽ trên bình diện rộng hơn cho cả các tín hữu trong toàn Giáo Hội Việt Nam) sự mời gọi hoán cải và một sự nhắc nhở về thân phận mỏng manh của con người. Ngài đã thực hiện điều đó cách triệt để nhất bằng chính cuộc đời của ngài. Ngài được mời gọi để bước vào chính tâm điểm của mầu nhiệm sự chết để nói về sự chết cho chính những người còn sống, như lời Thánh Vịnh xưa đã nhắc dạy, “Nào phàm nhân sống mãi được sao, mà chẳng phải đến ngày tận số?” (Tv. 49) Cái chết đến bất ngờ nhưng không phải để ta sợ hãi; nhưng ngược lại nó nhắc ta đón phải đón nhận nó cách nào. Sứ điệp nhẹ nhàng vui tươi của Đức Cha khi sinh thời đã phần nào nói lên thái độ sống mà ngài muốn gửi gắm đến con cái của ngài, “Dù giông tố, dù thách đố, hãy luôn cố sống hết mình, sẻ chia hết tình.” (bài hát Đôi Khi, Đức Cha Giuse)
Thứ Tư lễ Tro, một vị ngôn sứ, một mục tử đã lìa bỏ thân xác cát bụi để cát bụi ấy trở về nguồn cội. Nhưng trong ánh quang Phục Sinh của Đức Kitô, người mục tử ấy vẫn tràn ngập hi vọng và mừng vui đợi chờ ngày nhập đoàn hàng ngũ các thánh, hàng ngũ của những “người bạn” hằng lớn lên trong tình yêu của Thiên Chúa.
Requiescat in pace
Văn Võ