Có một người mang biếu tôi mấy quả quýt, họ nói: “Quýt này con để dành ăn nên không có thuốc đâu!”. Nghe mà xót xa! Hóa ra quýt bán cho khách hàng thì phun thuốc, bất chấp độc hại, miễn là lợi nhuận kinh tế ra sao? Còn quýt để dành ăn mới sạch, mới bảo đảm an toàn thực phầm? Xem ra vì lợi nhuận mà người ta bất chấp tất cả, họ coi thường tính mạng của tha nhân. Phải chăng đạo đức xã hội đã xuống cấp đến mức con người không còn áy náy khi làm hại người khác để thu quén cho bản nhân?
Biết xấu vẫn làm là căn bệnh nan y của thời đại hôm nay. Nhưng còn một căn bệnh nữa đó là thấy việc xấu vẫn làm ngơ, dửng dưng, bàng quan cũng không kém phần trầm kha.
Có rất nhiều người thấy kẻ xấu ăn trộm nhà hàng xóm hay người bạn đi cùng vẫn làm ngơ, coi như không thấy. Họ là người ích kỷ.
Có rất nhiều cha mẹ thấy con cái đi đàng tội lỗi, vẫn im lặng như đang đồng lõa. Họ là người thiếu trách nhiệm.
Có rất nhiều bạn trẻ thấy bạn bị hãm hại, đánh đập vẫn đứng yên, khoanh tay đứng nhìn. Họ là người nhu nhược.
Người làm điều xấu thì đáng ghét và người im lặng trước sự xấu thì đáng khinh. Thế nên, khi nhìn thấy người làm điều xấu mình cũng cảm thấy nuối tiếc cho họ. Họ đã đánh mất đi hình ảnh đẹp của họ nơi chúng ta. Nhưng còn đáng buồn hơn khi nhìn thấy người tốt dửng dưng với cái xấu, với tệ nạn xấu đang tràn lan.
Làm người phải biết phân biệt cái đúng, cái sai. Khi nhỏ, ta thấy bạn bè quay cóp trong giờ kiểm tra trong khi chính mình phải học vất vả, ta dễ xem thường bạn bè. Khi ra đường ta thấy ai đó vượt đèn đỏ, lượn lách đánh võng, thấy đám côn đồ dối trá, lừa lọc bà cụ bán nước ven đường, ta thấy chướng mắt. Đó là những cái sai, cái xấu mà ta không bao giờ chấp nhận. Nhưng liệu rằng, bản thân ta đã bao giờ làm điều gì đó ngăn chặn những cái xấu ấy, hay chúng ta vẫn yên lặng cho qua để yên ổn bản thân?
Năm xưa Chúa Giê-su đã không dửng dưng trước cái xấu. Ngài đã hành động trong giận dữ mà người ta nói là “cơn giận thánh”. Ngài không thể chấp nhận sự dữ tồn tại. Ngài không thể khoanh tay nhìn cái xấu hoành hành. Phúc âm kể rằng: khi Chúa Giê-su vào trong đền thờ và Ngài thấy người ta buôn bán, cãi nhau, lừa đảo làm ô uế đền thờ. Chúa đã tức giận. Chúa đã xua đuổi con buôn khỏi đền thờ. Chúa không chấp nhận biến nhà Chúa thành nơi buôn bán, lừa lọc. Cho dù việc làm của Chúa đụng đến cái ăn của nhiều người. Từ các thượng tế đến dân buôn. Họ sẽ mất mối lợi từ đền thờ. Họ sẽ cùng nhau chống lại Chúa. Nhưng Chúa không lùi bước khi phải đương đầu với sự dữ. Ngài đã làm tất cả để bảo vệ đền thờ.
Cuộc sống này sẽ bớt đi cái xấu nếu chúng ta dám nói không với tội lỗi. Và càng đẹp hơn nếu chúng ta cùng liên kết với nhau xua đuổi sự dữ. Xin đừng lãnh cảm với đồng loại. Hãy dám nói sự thật để bảo vệ công lý. Hãy can đảm ngăn chặn những việc xấu của anh em, của bè bạn và của những người đang chung sống với chúng ta. Có thể chúng ta sẽ bị thiệt thòi. Nhưng chân lý sẽ thắng. Sự dữ sẽ bị đẩy lui nếu ai ai cũng đồng lòng tiêu diệt sự xấu để trả lại nền văn minh tình thương cho cuộc sống. Nhất là cho công lý và hòa bình được thực hiện trên quê hương chúng ta. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền