Nhận thấy Đức Thánh Cha Phanxicô thường hay thực hiện những nghĩa cử bất ngờ như gọi điện thoại cho ai đó hay ghé thăm an ủi đám dân nghèo, có người đã màu mè mong ước rằng phải chi năm tới Đức Thánh Cha sẽ có thể thăm viếng Việt Nam ta.
Người Nước ta chưa thể gọi được là giầu, dù cho là ở quốc nội hay quốc ngoại. Trong nước, người mang nhãn hiệu Công Giáo không có cơ hội thăng tiến vì bị xếp hạng là thành phần phản động. Còn ở quốc ngoại, làm thân di cư, cho dù chăm chỉ hơn người bản xứ, nhưng cũng chưa thể sánh được với những người có gốc rể từ 3 hay 4 đời.
Cho nên, hễ là người Việt, chúng ta đương nhiên có đủ ‘khả năng’ làm ‘dân nghèo’ đáng được con mắt cuả Đức Thánh Cha nhòm ngó tới.
Chính vì thế mà mỗi khi nhìn thấy hình ảnh cuả Ngài ưu ái đối với những người bất hạnh, tự nhiên, là người Việt Nam, chúng ta thấy nao nao, coi như chính mình đang được ân cần thăm hỏi vậy.
Và vì thế mà mỗi khi chiếu lại hình ảnh cuả biến cố Đức Thánh Cha bất ngờ ghé thăm một khu ổ chuột ở Roma hôm Chuá Nhật vừa qua, mọi người được xem đều có một tâm tình bồi hồi cảm xúc.
Cho nên, dù đây là một tin đã muộn, nhưng chúng tôi cảm thấy cũng nên loan truyền thêm cho những ai chưa biết tới.
Theo tin tức cuả nhiều tờ báo, thì ngày 8 tháng 2 vừa qua, trên đường đi dâng lễ tại ngôi nhà thờ nhỏ San Michele Arcangelo cuả vùng ngoại ô Roma, Đức Thánh Cha đã bất ngờ ghé thăm một khu ổ chuột gần đấy, làm cho cư dân cuả khu sửng sốt và bật khóc.
“Chúng tôi đã quên rằng mình có thể khóc vì vui mừng,” theo lời một cư dân là cô Gianna Iasilli. “Chúng tôi thường khóc vì xấu hổ hay vì đau đớn. Nhưng hôm nay, chúng tôi nhớ lại rằng chúng tôi có thể khóc vì vui mừng. Đây là ngày đẹp nhất trong đời chúng tôi.”
Khu ổ chuột được thiết lập từ năm 1930, để tạm chứa những người vô gia cư, là những nạn nhân bị tịch thu nhà cửa trong chương trình chỉnh trang đô thị cuả chính quyền quân phiệt Mussolini.
Ngày nay khu này trở thành một khu ổ chuột dành cho những người di dân từ nhiều nơi đến, từ Nam Mỹ, từ Ba Lan, từ Erittrea, Nga, Ukraina…phần đông không có việc và nhiều người phải ngủ trên viả hè. Người ta đặt tên là ‘khu cầu vồng’. (Camp Rainbow)
Ông tài xế cuả ĐTC cho biết không ai biết trước ý định cuả ĐTC cả, trên đường, Ngài bất ngờ trao cho ông một địa chỉ để ghé thăm trước khi tới nhà thờ.
Nhưng khi tới nơi thì không ai tìm được lối vào cuả khu ổ chuột cả, cho nên ĐTC đã phải gọi điện thoại cho cha xứ Aristide Sana để hỏi đường. Tội nghiệp vị linh mục chánh xứ già, Ngài tất tưởi chạy bộ tới, may thay chỉ là vài con đường mà thôi.
Lời lẽ không diễn tả đủ cái không khí cảm động của cuộc gặp gỡ, vậy hy vọng những video sau đây sẽ giúp cho đọc giả ‘cảm nghiệm’ một phần nào những giây phút ‘thiêng liêng’ ấy.
Một vài sự việc mà các cư dân vẫn còn kể lại cho nhau nghe cho đến nay:
-Nghe thấy có người chào Ngài bằng tiếng Tây Ban Nha, ĐTC hỏi có bao nhiêu người nói được tiếng Tây Ban Nha ở đây. Mọi người hô lên “todos!” (tất cả chúng con). Ngài đã xướng kinh ‘Lậy Cha’ và ban phép lành bằng tiếng Tây Ban Nha.
-Những người Ukraina và Nga đã kêu xin Ngài cầu nguyện cho đất nước cuả họ đang lâm chiến với nhau.
-Một người đàn ông bị đau tay xin ngài cầu nguyện chữa lành, và Ngài đã cầm tay ông và cầu nguyện hồi lâu.
-Một người ‘lính đánh thuê’ đã từng đi chinh chiến ở Afghanistan xin Ngài tha tội cho anh vì anh đã không biết thương yêu.
-Một phụ nữ không ngớt kêu lên là bà ta đã phạm tôi lớn lắm, ĐTC nói với bà rằng “ai cũng có tội cả”, nhưng bà ấy vẫn kêu lên mình là kẻ có tội, và ĐTC đã ban phép lành bình an cho bà.
(Trần Mạnh Trác, VCN 12.02.2015)