Qua dự án quyển sách Kính gởi Đức Giáo hoàng Phanxicô, Bé Faith Ng, là một trong số 14 trẻ em được chọn để gặp mặt Đức Giáo hoàng. Mẹ của bé, Jenifer Tan, chia sẻ cho chúng ta cảm nghiệm kinh ngạc của cô.
Đức Giáo hoàng Phanxicô chúc lành cho bé Faith Ng từ Singapore,
trong buổi tiếp kiến riêng 14 trẻ em từ khắp thế giới, ngày 22 tháng hai.
‘Đức Giáo hoàng Phanxicô ơi, tại sao cha cần cái mũ cao vậy?’
Tôi phải bật cười to khi đọc được câu hỏi của con gái gởi Đức Giáo hoàng thân thương của chúng tôi. Lúc đó, tôi không biết rằng, gần một năm sau, chúng tôi được cơ hội gặp mặt ngài, được tận mắt nhìn thấy Đức Giáo hoàng Phanxicô không đội mũ cao.
Chị Julie Phua, một cộng tác viên dạy giáo lý ở giáo xứ thánh Inhaxiô của tôi, đã mời các bé đặt câu hỏi cho Đức Giáo hoàng, nhân một buổi tĩnh tâm cho trẻ em chuẩn bị rước lễ lần đầu, vào năm 2015.
Con gái của tôi, bé Faith Ng, lúc đó 8 tuổi, chưa đủ tuổi để dự buổi tĩnh tâm này, nhưng lúc tôi hỏi bé có câu nào muốn hỏi Đức Thánh Cha không, thì bé đã viết. Ngoài chuyện cái mũ, bé còn hỏi Đức Thánh Cha chuyện tại sao một số thánh có ‘các vết thương’ và bé vẽ hình thánh Phanxicô thành Assisi mang các dấu thánh trên mình.
Mọi lá thư của các trẻ em được gom lại, rồi chúng tôi cũng quên bẵng đi chuyện này. Vài tháng trôi qua. Tôi bất ngờ nghe Julie báo là thư của bé Faith được đưa vào danh sách rút gọn trong quyển sách Kính gởi Đức Giáo hoàng Phanxicô. Thật là một bất ngờ tuyệt vời. Chúng tôi cũng được biết rằng câu hỏi của bé Maximus, ở Giáo xứ Chúa Kitô Phục Sinh, cũng được chọn. Bé Maximus hỏi rằng, ‘Con muốn biết, tại sao Chúa tạo dựng chúng ta, dù biết là chúng ta sẽ phạm tội chống lại Chúa?’
Rồi chúng tôi vỡ òa, hồi tháng mười hai, khi được báo tin là bé Faith sẽ có cơ hội gặp Đức Thánh Cha ở Roma.
Chúng tôi không tin nỗi vào tai mình. Nhà xuất bản Loyola Press đã hỏi liệu chúng tôi có thể đến Roma hay không. Tôi trả lời chắc nịch. Tất nhiên rồi! Bé Faith có lỡ mất vài ngày ở trường, không phải là vấn đề. Bởi đây là cơ hội cả đời có một.
Cần một tháng để xác nhận mọi chuyện. Tôi chỉ thực sự tin chắc khi nhận được dự kiến hành trình và chi tiết chuyến bay. Chúng tôi được yêu cầu giữ kín chuyến đi đặc biệt này trước buổi gặp mặt. Nhưng chuyện này không dễ gì!
Chúng tôi phải báo với trường của Faith. Tin tức cũng lan nhanh trong cộng đoàn giáo xứ gắn kết của chúng tôi. Tất cả đều thích thú vui mừng cho bé Faith và cho tôi, nhiều người cầu nguyện cho chúng tôi lên đường bình an.
Và ngày 20 tháng hai chúng tôi bay đến Roma, háo hức về buổi tiếp kiến riêng với Đức Giáo hoàng Phanxicô vào ngày 22.
Chiều ngày 22, chúng tôi đi bộ qua các hàng cột của Quảng trường thánh Phêrô, hướng đến Sảnh tiếp kiến Phaolô VI. Băng qua sảnh trông, chúng tôi vào một gian phòng để chờ Đức Phanxicô.
Các bé ngồi trên sàn gỗ trước một chiếc ghế lớn. Nửa giờ chờ đợi trôi qua rất dài. Bé Faith ‘hơi bồn chồn, nhưng hạnh phúc.’ Có 14 bé, từ 5 đến 13 tuổi, kiên nhẫn chờ đợi, thầm thì với nhau, mà mắt thì chăm chăm về phía lối cửa vào.
Khi Đức Giáo hoàng Phanxicô bước vào phòng, một sự phấn khích bùng lên rõ rệt. Tôi đứng cạnh cửa vào, nên có thể nhìn sát ngài khi ngài đi vào, mĩm cười và nhìn hết mọi người. Rồi ngài bước vài bước về phía các bé, rồi dừng lại. Giang hai tay ra và nói, ‘Chào các con.’ Các bé ngay lập tức bật dậy và chạy đến với ngài, vui mừng được ngài ôm hết một lần.
Tôi còn xúc động hơn, và khóc những giọt nước mắt vui mừng. Được thấy Đức Giáo hoàng thân yêu, và các em bé đến từ khắp nơi trên thế giới trong một vòng tay ôm yêu thương vui mừng, thật là quá đỗi xúc động. Giữa các bé, Đức Giáo hoàng, và những người lớn chúng tôi, thật khó để nói ai là người hạnh phúc hơn.
Về sau, bé Faith nói rằng bé thấy vô cùng hạnh phúc khi được ôm chung, bé nói Đức Thánh cha giống như ‘chiếc gối’ vậy.
Rồi từng bé một, tặng quà của mình cho Đức Giáo hoàng. Bé Faith tặng ngài một vài cây dương xỉ từ Singapore, bởi bé nói ‘Singapore sạch và xanh.’ Bé cũng tặng ngài một món quà từ Thiếu nhi Thánh Thể ở giáo xứ chúng tôi, và gởi ngài một lá thư từ Olivia, bạn của bé.
Rồi Đức Giáo hoàng chúc lành và tặng bé một quyển Kính gởi Đức Giáo hoàng Phanxicô, và một búp bê hình Chúa Giêsu Giảng dạy.
Và bé cũng hỏi ngài thêm một câu nữa: ‘Ai là vị thánh yêu thích của cha?’ Ngài ngừng một lúc, rồi trả lời, ‘Cha có nhiều người bạn thánh ..’ Rồi ngài kể ra thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu, thánh Inhaxiô thành Loyola, và thánh Phanxicô thành Assisi, mà ngài rất mến.
Tôi ngạc nhiên khi một tiếng đồng hồ trôi qua quá nhanh. Đức Giáo hoàng trả lời câu hỏi của các bé với một sự khôn ngoan, chân thành, và sâu sắc. Ngài thẳng thắn cho chúng tôi biết nỗi đau đớn của ngài khi thấy các trẻ em bị đau khổ. Ngài nói ngài không thể hiểu được. Rồi ngài lấy trong túi ra một bản Đàng Thánh Giá, nói rằng khi đọc kinh Đàng Thánh giá,ngài thấy được soi sáng để đương đầu với nỗi đau buồn này.
Tôi rất xúc động, khi Đức Phanxicô nói với một bé rằng: ‘Đừng bao giờ sợ, dù là khi có chuyện gì xấu xảy ra với con, hay khi con phạm tội, bởi tình yêu thương của Chúa Giêsu lớn hơn tất cả.’
Sau buổi gặp, chúng tôi không thể kìm nỗi sự vui mừng. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên lần này. Tôi chưa bao giờ ngại ngùng chia sẻ những gì Đức Giáo hoàng nói với chúng tôi, và tôi cầu nguyện cho ngài mỗi ngày, biết rằng ngài mang một trọng trách nặng nề và lớn lao, đại diện Chúa Kitô trên mặt đất.
Nguyện xin Chúa chúc lành cho Đức Giáo hoàng Phanxicô, và cho Loyola Press vì chuyến đi không thể nào quên này!
(J.B. Thái Hòa chuyển dịch, phanxico.vn 06.04.2016/
Catholic News Singapore | 03-04-2016)