Bánh đích thực (Ga 6, 24-35)- 04.08.2024 – Chúa Nhật Tuần 18 Thường Niên

Bài Ðọc I: Xh 16, 2-4. 12-15

“Ta sẽ cho bánh từ trời rơi xuống như mưa”.

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, toàn thể cộng đoàn con cái Israel kêu trách Môsê và Aaron, họ nói với hai ông rằng: “Thà chúng tôi chết trong đất Ai Cập do tay Chúa, khi chúng tôi ngồi kề bên nồi thịt và ăn no nê. Tại sao các ông dẫn chúng tôi lên sa mạc này, để cả lũ phải chết đói như vầy?”

Chúa liền phán cùng Môsê rằng: “Ðây Ta sẽ cho bánh từ trời rơi xuống như mưa: dân chúng phải đi lượm bánh ăn mỗi ngày, để Ta thử coi dân có tuân giữ lề luật của Ta hay không. Ta đã nghe tiếng kêu trách của con cái Israel: ngươi hãy nói với họ rằng: ‘Chiều nay các ngươi sẽ ăn thịt, và sáng mai sẽ ăn bánh no nê, như thế các ngươi sẽ biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi’”.

Chiều hôm ấy, có chim cút bay tới che rợp các trại, và sáng hôm sau có sương sa xuống quanh trại. Tới lúc sương tan trên mặt đất, thì thấy có vật gì nho nhỏ tròn tròn như hột sương đông đặc trên mặt đất. Con cái Israel thấy vậy, liền hỏi nhau rằng: “Man-hu”, có nghĩa là: “Cái gì vậy?” vì họ không biết là thứ gì. Môsê liền nói với họ: “Ðó là bánh do Chúa ban cho anh em ăn”.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 77, 3 và 4bc. 23-24. 25 và 54

Ðáp: Chúa đã ban cho họ được bánh bởi trời.

Xướng: 1) Ðiều mà chúng tôi đã nghe, đã biết mà tổ tiên đã thuật lại cho chúng tôi hay, chúng tôi sẽ kể lại cho thế hệ tương lai: đó là những lời khen ngợi và quyền năng của Chúa.

Ðáp: Chúa đã ban cho họ được bánh bởi trời.

2) Nhưng Người đã ra lệnh cho ngàn mây trên cõi cao xanh, và Người đã mở rộng các cửa trời. Người đã làm mưa man-na xuống để họ ăn, và Người đã ban cho họ được bánh bởi trời.

Ðáp: Chúa đã ban cho họ được bánh bởi trời.

3) Con người được ăn bánh của những bậc hùng anh; Người ban cho họ lương thực ăn tới no nê. Người đưa họ vào nơi thánh địa của Người, tới miền núi non mà tay hữu Người tậu sắm.

Ðáp: Chúa đã ban cho họ được bánh bởi trời.

 

Bài Ðọc II: Ep 4, 17. 20-24

“Hãy mặc lấy người mới đã được tác thành theo thánh ý Chúa”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.

Anh em thân mến, tôi nói với anh em điều này, và chứng thực trong Chúa là anh em chớ ăn ở như Dân Ngoại ăn ở, chiều theo sự giả trá của tâm tư mình. Phần anh em, anh em không hề học biết Ðức Kitô như thế đâu, nhưng nếu anh em đã nghe biết Người và đã được thụ giáo trong Người, như sự chân thật trong Ðức Giêsu dạy, là anh em hãy khử trừ lối sống xưa kia, hãy lột bỏ con người cũ, đã bị hư theo những đam mê lầm lạc. Anh em hãy trở nên mới trong lòng trí anh em, hãy mặc lấy người mới đã được tác thành theo thánh ý Chúa trong sự công chính và thánh thiện xứng với sự thật.

Ðó là lời Chúa.

 

Alleluia:

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời Con Chúa. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Ga 6, 24-35

“Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, lúc đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu. Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống muôn đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”.

Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Ðây là công việc của Thiên Chúa là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài sai đến”.

Họ thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”. Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”.

Họ liền thưa Người rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”. Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ”.

Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm 1: BÁNH THẬT TỪ TRỜI

Dấu lạ bánh hóa nhiều đã gây ra một ấn tượng mạnh mẽ.
Dân chúng ngất ngây vì được ăn no nê, dư dật.
Trong thời buổi còn nhiều người đói nghèo
thì bữa ăn đơn sơ ở bên kia hồ do Đức Giêsu khoản đãi
cũng đủ khiến đám đông mong có mãi.
Dưới mắt họ, Ngài được coi là vị ngôn sứ giống Môsê
mà xưa Đức Chúa đã hứa (Đnl 18,15-18).
Thậm chí họ còn muốn tôn Ngài lên làm vua.
Có được một vị vua biết cho dân ăn no thì tốt biết mấy !
Nói chung, dân chúng mong dấu lạ bánh hóa nhiều
không xảy ra chỉ một lần, nhưng được lặp đi lặp lại.
Chẳng ai phải làm lụng vất vả nữa !
Hay nói như người phụ nữ Samaria bên giếng nước:
chẳng phải đến đây lấy nước nữa (Ga 4,15).

Hôm sau, khi thấy vắng bóng Đức Giêsu và các môn đệ,
đám đông đã lên thuyền đi tìm Ngài ở Caphácnaum.
Họ háo hức được gặp lại Ngài, người đã nuôi họ ăn.
Nhưng dấu lạ của Đức Giêsu luôn đưa người ta đi xa hơn.
Đúng là Ngài đã lo cho cái đói cái no của thân xác,
và quả thực sự sống của thân xác thật đáng trân trọng.
Nhưng con người không phải chỉ có thế !
Ngài còn quan tâm đến sự sống tâm linh của con người.
Sau khi nuôi dân, Ngài lên núi cầu nguyện.
Có thể ở đó Ngài nhận ra hạn chế của dấu lạ vừa làm.
Dấu lạ bánh hóa nhiều tuy gây tiếng vang,
nhưng chỉ làm no thân xác được vài tiếng, rồi lại đói.
Nó chỉ làm cho vài ngàn người Israel được mãn nguyện.
Còn cả thế giới này thì sao?
Lấy gì mà nuôi đời sống tâm linh của họ?
Đức Giêsu muốn đưa dân chúng đi từ tấm bánh vật chất
đến một thứ bánh khác quý hơn nhiều.

Thấy đám đông còn phấn khích về chuyện được ăn bánh,
Đức Giêsu biết họ chưa hiểu hết ý nghĩa của dấu lạ hôm qua.
Họ còn mải mê thứ lương thực hay hư nát,
mà chưa để tâm đến thứ lương thực thường tồn (Ga 6,27).
Lương thực hay hư nát chỉ bổ dưỡng thân xác,
còn lương thực thường tồn mới đem lại sự sống vĩnh hằng.
Đức Giêsu báo cho họ một tin vui:
Ngài là người được Thiên Chúa Cha đóng ấn xác nhận,
nên có thể ban cho họ thứ lương thực thường tồn.
Để có thứ lương thực quý giá này, cần phải làm việc.
Làm việc không phải là giữ Luật Môsê cho nghiêm,
mà là tin vào Ngài, Đấng được Chúa Cha sai đến (Ga 6,29).

Thiên Chúa Cha là Đấng hằng nuôi dân của Ngài.
Đám đông không quên tổ tiên họ được nuôi bằng manna.
Đó là thứ bánh bởi trời rơi như sương sa trong sa mạc.
Dấu lạ lớn lao này đã kéo dài nhiều năm…
Bây giờ họ cũng mong một dấu lạ tương tự (Ga 6,30).
Đức Giêsu cho biết Cha Ngài muốn tiếp tục nuôi con người
bằng thứ Bánh mới, Bánh đích thật, Bánh từ trời xuống,
Bánh đem lại sự sống vĩnh hằng cho cả thế gian (Ga 6,32-33).
Khi dân chúng khao khát được ăn thứ bánh kỳ diệu ấy,
Đức Giêsu lại báo cho họ tin vui:
Chính Ngài là Bánh mà Chúa Cha muốn trao cho cả nhân loại.
Chỉ cần tin vào Ngài là được hưởng dùng Tấm Bánh đó.

Thế giới và con người hôm nay đói khát nhiều thứ.
Đói có đủ oxy để thở, khát có đủ vaccine để chích ngừa.
Thèm được một ngày bình yên không có chiến tranh.
Mong các bệnh viện không bị quá tải bởi dịch bệnh.
Mong người nghèo không phải đôn đáo lo miếng ăn.
Trái đất xanh hơn, không khí sạch hơn, nước trong hơn,
và con người sống có tình hơn.

Đức Giêsu mời ta đến với Ngài, tin vào Ngài và giữ lời Ngài
để giải quyết chuyện đói khát triền miên (Ga 6,35).
Chúng ta có dám tin Ngài làm được chuyện đó không?
Chúng ta có muốn đưa hai tay đón lấy Tấm Bánh Giêsu không?

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã có kinh nghiệm về cái đói,
sau khi ăn chay bốn mươi ngày trong hoang địa.
Chúa cũng từng đói đến mức phải tìm trái nơi cây vả.
Chúa đã xin nước uống nơi người phụ nữ Samari,
và đã nếm cái khát của người bị mất máu trên thập giá.

Lạy Chúa Giêsu, vì Chúa có thân xác như chúng con,
nên Chúa đã bênh các môn đệ khi họ bứt lúa mà ăn vì đói,
Chúa đã làm phép lạ bánh hóa nhiều
vì sợ người ta xỉu dọc đường,
Chúa đã bảo người ta cho cô bé mới hồi sinh được ăn.

Đói khát là chuyện bình thường của thân xác con người,
và Chúa chẳng bao giờ coi thường
những nhu cầu chính đáng của nó.
Nhưng xin nhắc chúng con nhớ rằng
con người không chỉ sống nhờ cơm bánh,
mà còn nhờ Lời Chúa,
không chỉ đói khát thức ăn vật chất
mà còn khao khát những giá trị tinh thần.

Xin dạy chúng con đừng khép cửa lòng
như ông nhà giàu xây thêm kho,
nhưng biết chia sẻ cho những Ladarô đang nằm ngoài cổng.
Xin cho chúng con hiểu
giá trị của một ly nước được trao đi,
của tấm bánh giữa đêm khuya cho người bạn mượn.

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đói khát nên vẫn ngửa tay xin chúng con mỗi ngày
mà chúng con không hay.
Xin giúp chúng con bắt chước Chúa trong bữa tiệc cuối cùng
dám bẻ ra và trao đi tấm bánh đời mình để phục vụ.
Ước gì mai này chúng con được đồng bàn với Chúa
và với mọi người thành tâm thiện chí trong Nước Trời.

Suy Niệm 2: BÁNH ĐÍCH THỰC

Dân chúng vẫn còn sôi nổi sau phép lạ bánh hoá nhiều.
Hôm sau, họ lên thuyền qua bờ bên kia để tìm Ðức Giêsu.
Ðức Giêsu thấy nỗ lực tìm kiếm của họ.
Ngài biết họ tìm Ngài chỉ vì đã được ăn bánh no nê.
Có lẽ họ hy vọng sẽ được những bữa ăn tương tự…
Miếng ăn là nỗi lo của người nghèo vùng Galilê.
Ðó cũng là nỗi lo hôm nay của hàng tỉ người trên thế giới.
Ðức Giêsu không trách họ về chuyện này.
Ngài chỉ muốn nâng họ lên cao hơn,
bởi lẽ con người không chỉ là thân xác.
Dân chúng vất vả tìm chút lương thực mau qua.
Ðức Giêsu muốn họ đừng quên thứ lương thực thường tồn
nhằm nuôi dưỡng tinh thần và đem lại sự sống vĩnh cửu.
Người dân Galilê chỉ nhớ đến chiếc bánh hôm qua.
Họ bị sa lầy và ngừng lại trong phép lạ.
Họ không thể đi xa hơn và cũng không mơ ước gì hơn.

Con người hôm nay có nét giống đám đông ngày xưa.
Người nghèo thì bị hút vào công việc lam lũ nhọc nhằn,
để thỏa mãn cái đói cấp bách của thân xác.
Người giàu thì mê mải với bao tiện nghi đang mời gọi.
Họ bị ám ảnh và chạy đua với những mặt hàng mới.
Rốt cuộc, kẻ nghèo người giàu đều có nguy cơ như nhau,
đó là đánh mất đi cái đói khát tinh thần,
mãn nguyện với cái bụng no, hay với thứ nữ trang đắt giá.

Thật ra, cũng khó dập tắt nỗi khát khao về Tuyệt Ðối
mà Thiên Chúa đã đặt rất sâu trong lòng người.
Mọi thứ thức ăn trần gian, con người không lấy làm đủ.
Người nghèo không chỉ cần cơm bánh, mà còn cần tình thương.
Người giàu dư cơm bánh, nhưng lại cần lẽ sống.
Không thiếu những bạn trẻ nhà giàu, có học, có tương lai,
nhưng lại thất vọng chán chường, thậm chí rơi vào trụy lạc.
Họ có tất cả, nhưng vẫn thấy thiếu cái gì đó…
Thiếu cái đó thì mọi thứ khác trở thành thừa.
Có khi sống sa đọa lại là cách họ biểu lộ
cơn đói khát vô cùng về những điều cao cả.

Ðức Giêsu khơi dậy những khát khao tốt đẹp đang ngủ quên.
Ngài không cho dân chúng thứ manna từ trời rơi xuống,
để mỗi ngày họ phải lượm mà ăn.
Ngài cho họ thứ bánh bởi trời đích thực,
bánh ban sự sống đời đời cho toàn thế giới.
"Xin cho chúng tôi thứ bánh đó luôn luôn" (Ga 6,34).
"Xin ông cho tôi thứ nước ấy" (Ga 4,15).
Con người vẫn đói khát thức ăn tinh thần.
Cơn đói này còn kinh khủng hơn cả cơn đói thân xác.
Hãy đến với Giêsu! Hãy tin vào Giêsu!
Nếu bạn khao khát Tuyệt Ðối
thì chỉ Tuyệt Ðối mới làm bạn no thỏa.
Tuyệt Ðối đã hiện diện nơi Ðức Giêsu.
Ước chi bạn để cho Ngài nuôi bằng lời giáo huấn,
và tin tưởng dấn thân theo Ngài bằng cả cuộc đời.

Gợi Ý Chia Sẻ

1. Khi nói đến thức ăn tinh thần, người ta nghĩ ngay đến báo chí, sách vở, các phương tiện truyền thông đại chúng như tivi, phim ảnh, video. Bạn đánh giá thế nào về các món ăn tinh thần này? Bạn thích hình thức giải trí nào hơn cả?

2. Bạn có những khát vọng về mặt vật chất cũng như tinh thần. Khi đến với Ðức Giêsu, bạn có thấy mình được mãn nguyện chút nào không?

Cầu Nguyện

Lạy Chúa,
những lúc con cảm thấy đói,
xin ban cho con một ai đó đang cần của ăn.

Khi con khát,
xin gởi đến cho con một ai đó đang cần nước uống.

Khi con lạnh lẽo,
xin gởi đến cho con một ai đó đang cần được sưởi.

Khi con bị xúc phạm,
xin ban cho con một ai đó đang cần ủi an.

Khi thập giá của con trở nên nặng nề,
xin ban cho con thập giá của một người khác
để cùng chia sẻ.

Khi con túng nghèo,
xin dẫn đến cho con một người thiếu thốn.

Khi con không có thời giờ,
xin ban cho con ai đó để con giúp họ giây lát.

Khi con nản chí,
xin gởi đến cho con một người cần khích lệ.

Khi con chỉ biết nghĩ đến mình,
xin xoay chuyển tư tưởng con hướng đến tha nhân.

(Trích trong PRIER)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ