Lời Chúa: Thứ Sáu tuần 26 mùa Thường Niên C

Tên anh em đã được ghi trên trời

 
 
Thứ Sáu tuần 26 mùa Thường Niên C – T. Giêrônimô, linh mục, tiến sĩ – lễ nhớ
Lời Chúa

Lc 10,13-16

13 “Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din ! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi. 14 Vì thế, trong cuộc Phán Xét, Tia và Xi-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. 15 Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư ? Không, ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ ! 16 “Ai nghe anh em là nghe Thầy ; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy ; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.”  “Hãy mừng vì tên anh em được ghi trên trời”

(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)

“Hãy mừng vì tên anh em được ghi trên trời” (Lc 10,16b)

 
Suy niệm: 

A. Phân tích ( Hạt giống…)

Sau khi sai 72 môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu liên tưởng đến những thành phố đã không đón nhận Tin Mừng. Đó là Khôradin, Bétsaiđa và Caphácnaum. Những thành này đều ở ven biển hồ Galilê, đều tương đối giàu có và trình độ văn hóa cao hơn những thành khác.

Nhưng sự giàu có và kiến thức của họ đã khiến họ kiêu căng tự mãn nên họ không thèm đón nhận Tin Mừng. Bao nhiều lời rao giảng và phép lạ Chúa Giêsu đã làm ở những nơi đó đều hầu như hoàn toàn vô ích.
Bởi thế, lẽ ra họ được hạnh phúc, nhưng Chúa Giêsu bảo “Khốn cho họ”.

B. Suy niệm (… nẩy mầm)

1. Trong những buổi chia sẻ Lời Chúa, nếu tôi nghĩ rằng mình đã biết nhiều hay mình đã đạo đức rồi, thì lời của những anh chị em khác chia sẻ sẽ chẳng mang lại ích lợi gì cho tôi. Bởi trí tôi quá đầy, lòng tôi quá đủ cho nên không gì có thể vào thêm được nữa.

2. Những kẻ bị chúc dữ trong đoạn Tin Mừng này là những người sống ở các thành phố. Nếp sống văn minh thành phố dễ đẩy người ta xa Chúa : do cám dỗ của vật chất, do tâm hồn quá ồn ào, do ý nghĩ mình thông giỏi…

Dù muốn dù không càng ngày chúng ta càng dấn sâu vào văn minh thành phố. Xin Chúa giúp chúng ta làm thế nào để vẫn giữ được tâm hồn sa mạc : hướng về siêu nhiên hơn tự nhiên, hướng nội hơn hướng ngoại, trọng tình yêu hơn hưởng thụ, xử dụng tiện nghi vật chất trong tình thần làm chủ hơn là tinh thần nô lệ…

3. “Ai nghe các con là nghe Thầy, và ai khinh dễ các con là khinh dễ Thầy. Mà ai khinh dễ Thầy là khinh dễ Đấng đã sai Thầy” : Chúa Giêsu đang nói về những sứ giả của Ngài, đem lời Ngài đi rao giảng. Nghe họ tức là nghe Chúa, từ chối họ tức là từ chối Chúa.

Dù tôi là kitô hữu, là tu sĩ, Linh mục, Chúa vẫn còn gởi các sứ giả của Ngài đến với tôi, để khuyên bảo, nhắc nhở tôi. Những người đó có thể là một người bạn của tôi, cấp trên của tôi hoặc cấp dưới của tôi nữa. Nghe họ là nghe Chúa, không nghe họ là không nghe Chúa !

4. Một nhà hiền triết đã nói với một ông vua rất giàu có như sau : Không ai có thể được xem là hạnh phúc thật khi trái tim người đó còn bị trói buộc với của cải vật chất. (“Mỗi ngày một tin vui”)

5. “Ai nghe anh em là nghe Thầy ; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy ; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy (Lc 10,16).

Lời Chúa hôm nay chỉ cho tôi một thái độ sống, đó là sống cho Đức Kitô, sống vì Đức Kitô. Tôi phải sống như thể tôi sống nhưng không phải tôi sống mà là Chúa Giêsu sống trong tôi, để bất cứ ai nghe tôi là nghe Chúa, và ai khước từ tôi là khước từ Ngài.

Thật là một vinh dự đáng tự hào, một trách nhiệm lớn lao. nhiều lúc tôi tự hỏi trong thực tế mình đã nghe Lời Chúa để có thể nói lời Ngài chưa ? Tôi dám chịu khước từ vì Ngài không ?

Lạy Chúa, xin cho biết lắng nghe Lời Ngài trong thế giới hôm nay để con nhận ra và sống Lời Ngài trong những giây phút hiện tại. (Hosanna)

                                                                                               

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Mỗi lần chúng con được rước Chúa là một lần chúng con được sống sức sống của Chúa. Thánh Thể Chúa sẽ tẩy xoá chúng con khỏi những ước muốn tội lỗi. Ân sủng của Chúa sẽ giúp chúng con sống xứng đáng là đền thờ của Chúa. Xin giúp chúng con sống cho xứng đáng với ân sủng mà Chúa đã tặng ban.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa buồn lòng khi thấy cư dân ven Hồ Galilê chai lỳ trước hồng ân Chúa ban. Họ đã cố tình không nhận ra dấu chỉ thiên sai của Chúa để sám hối và sửa đổi đời sống. Họ tiếp tục sống trong thói quen tội lỗi của mình. Phải chăng hôm nay Chúa cũng đang buồn với chúng con? Chúa buồn khi nhìn thấy chúng con đắm chìm trong những đam mê tật xấu, những tư tưởng hoen ố tâm hồn. Chúa càng buồn hơn khi thấy chúng con sống thiếu trung thực, thiếu công bình và bác ái. Xin tha thứ cho những lỗi phạm của chúng con.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống trọng tình yêu của Chúa, hơn là hưởng thụ vật chất tầm thường mà xa cách Chúa, biết sử dụng tiện nghi vật chất trong tinh thần làm chủ hơn là tinh thần nô lệ. Xin giúp chúng con biết sống đúng với phẩm giá của mình là biết tự chủ bản thân đi theo lề luật của Chúa. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

XIn mời xem thêm:

G 38, 1.12-21; 40, 3-5)

Bài trích sách Gióp:

1           Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp như sau :

12         Trong cả đời ngươi, đã có lần nào

            ngươi từng ra lệnh cho buổi sáng,

            chỉ định vị trí cho hừng đông,

13         để hừng đông nắm chắc mười phương đất,

            giũ cho sạch hết bọn gian tà ?

14         Bấy giờ, đất thay màu đổi sắc

            tựa màu đất sét dùng làm ấn niêm phong,

            và muôn loài xuất hiện tựa tấm áo lộng lẫy huy hoàng.

15         Nhưng ác nhân thấy mình mất đi ánh sáng,

            cánh tay từng tung hoành, nay bị bẻ gãy.

16         Có bao giờ ngươi đã đến tận nguồn biển cả

            và lang thang ở đáy vực sâu ?

17         Có ai từng mở cho ngươi lối vào âm phủ

            và ngươi thấy được cửa dẫn tới âm ty ?

18         Có khi nào ngươi hiểu mặt đất rộng chừng nào ?

            Nếu ngươi biết hết mọi điều đó thì cứ nói đi !

19         Con đường nào dẫn đến nơi ở của ánh sáng,

            đâu là nơi bóng tối cư ngụ,

20         để ngươi đưa nó đến miền nó ở,

            và nhận ra đường về nhà nó ?

21         Điều này, hẳn ngươi biết rõ,

            vì khi ấy, ngươi đã chào đời,

            và đời ngươi đã qua bao năm tháng !

3          Ông Gióp thưa lại ĐỨC CHÚA :

4          Vâng, con đây tầm thường bé nhỏ, biết nói chi để trả lời Ngài ?

            Con sẽ đưa tay lên che miệng.

5          Đã nói một lần rồi, con không lặp lại nữa,

            có nói lần thứ hai, cũng chẳng thêm được gì !

(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)