Cha Phanxicô Xaviê kính yêu,
Hẳn là người Công giáo và bà con lương dân nào cũng rất yêu mến cha như một chứng nhân đức tin trên quê hương đất nước chúng con. Là mục tử của Chúa, cha quyết tâm sống chết với đoàn chiên của mình. Khi thời cuộc nhiễu nhương, cha một lòng chăm sóc và yêu mến từng con chiên của mình. Con xúc động nghe lại câu nói của cha trước quan lính: “Tôi sống giữa đàn chiên và nếu có chết cũng chết giữa đàn chiên, không đi đâu cả”.
Vâng, đó là ngày 12-03-1946, cha đã liều mất mạng sống mình vì đoàn chiên. Còn nhớ đêm hôm ấy, chính cha đã về báo mộng cho bà con giáo dân Tắc Sậy để đưa thi thể cha về với đoàn chiên dấu yêu. Theo lời báo mộng ấy, họ đã tìm thấy cha chết trần trụi như Chúa Giêsu trên thập giá năm xưa. Hai tay cha vẫn chắp trước ngực như đang cầu nguyện và nét mặt cha vẫn bình thản, không có vẻ gì sợ hãi. Vâng, cha không sợ bởi cha luôn có Chúa Giêsu là mục tử tốt lành hằng ở cùng cha; cha nguyện cầu vì lúc nào cha cũng ước mơ cho đoàn chiên mình được sống và sống dồi dào!
Hôm nay đây, Giáo Hội Việt Nam đang thỉnh nguyện với Tòa Thánh để phong thánh cho cha. Qua văn thư của Thánh Bộ đồng ý chấp thuận việc tiến hành hồ sơ tuyên thánh cho cha, chúng con vui mừng và hy vọng. Vui mừng vì nhờ cha mà biết bao ơn lành của Thiên Chúa tiếp tục tuôn xuống trên quê hương chúng con; hy vọng vì một ngày không xa, Giáo Hội Việt Nam sẽ có thêm một vị thánh hết lòng vì Chúa, vì con dân Nước Việt.
Cha biết không, trong những năm gần đây, nhờ sự thánh thiện và bầu cử của cha mà biết bao người nhận được ơn lành của Thiên Chúa. Không chỉ đoàn dân Chúa mà còn rất nhiều bà con lương dân đến van xin cha Phanxicô Xaviê Trương bửu Diệp, và cha đã nhận lời. Đúng là tình yêu và lòng thương xót của Chúa thể hiện thật sống động và cụ thể nơi cha. Nhờ sự chuyển cầu linh nghiệm của cha nên rất nhiều người quí mến và chạy đến xin cha giúp đỡ. Là người Công giáo, chúng con hạnh phúc vì hình ảnh của cha Phanxicô Trương Bửu Diệp được tôn kính rộng khắp. Hơn nữa, hằng ngày đều có các tín hữu ở nhiều nơi, bên lương cũng như bên giáo, tới thăm viếng, khấn nguyện và tin tưởng vào sự linh ứng của cha.
Là người cha luôn yêu mến con cái mình, cha lắng nghe những tâm tư, ước nguyện và lời khẩn xin của chúng con. Là người tôi trung trong cung lòng Thiên Chúa, cha có thể cầu thay nguyện giúp để những ước nguyện của chúng con được Thiên Chúa nhận lời. Với lòng tin tưởng vào Thiên Chúa xót thương và tình yêu son sắt của cha dành cho Thiên Chúa, chúng con hy vọng sớm thấy cha được vinh hiển trong hàng ngũ các Thánh trên Thiên Quốc!
Chúng con nhớ về cha: Linh mục Phanxicô Trương Bửu Diệp sinh ngày 01-01-1897, tại An Giang. Ngày 12-3-1946, cha bị bắt. Sau đó vài ngày, thi hài cha được vớt lên và chôn cất trong phòng thánh nhà thờ Khúc Tréo. Ðến năm 1969, hài cốt cha được di dời về nhà thờ Tắc Sậy. Kể từ 21-01-1997, trung tâm Truyền giáo Phanxicô tại Tắc Sậy được thành lập. Và từ nơi đây rất nhiều người đã nhận được những ơn lành hồn xác nhờ lời bầu cử của cha. Chúng con tri ân Thiên Chúa và cảm ơn cha thật nhiều, một người cha sống chết vì đoàn chiên!
Xin cha đón nhận lời cầu xin của chúng con, cha nhé!
Con chào cha,
Giuse Phạm Đình Ngọc, S.J.