Tường thuật ngày thứ hai ĐTC Phanxicô viếng thăm Uganda 2/2

ĐTC khích lệ các bạn trẻ hãy là các sứ giả của niềm hy vọng, tin tưởng nơi sức mạnh tình yêu của Chúa, mở ra các cánh cửa của một cuộc sống mới

PopeFrancis-Uganda-39.jpg

Lúc 15 giờ ĐTC đã rời Tòa Sứ Thần lên xe đến Kololo cách đó 5 cây số rưỡi để gặp gỡ giới trẻ.  Kololo là phi trường cũ, hiện được dùng làm nơi tổ chức các biến cố lớn và có thế chứa tới 100.000 người. Tới nơi ĐTC dã đi xe díp để chào tín hữu và người trẻ. Tín hữu tụ tập tại Kololo đã theo [H1] dõi thánh lễ ĐTC cử hành tại Đền thánh Namugongo trên các màn truyền hình khổng lồ đặt tại đây.

Hiện điện trong buổi gặp gỡ cũng có các giới chức của chính quyền dân sự, bộ giáo dục và thể thao. Có một khu vực đặc biệt dành cho 200 người trẻ điếc, giới trẻ tỵ nạn và các linh mục tuyên úy đặc trách mục vụ cho giới trẻ. Trên khán đài, ngoài ĐTGM Kampala và ĐC đặc trách giới trẻ của HĐGM Uganda, còn có 50 người trẻ nam nữ, đại diện cho mọi giáo phận toàn nước, cũng như một nhóm trẻ em mồ côi.

Buôi gặp gỡ đã diễn ra với ca nhạc và các màn vũ. Hai bạn trẻ anh Emmnauel Odokonyero và chị Winnie Nansumba đã chia sẻ kinh nghiệm cuộc sống đức tin của họ. ĐC Paul Ssemogerere, đặc trách mục vụ cho giới trẻ, đã ngỏ lời chào mừng ĐTC. Ngỏ lời với các bạn trẻ ĐTC đã khuyến khích họ như sau:

Các bạn trẻ thân mến, khi nhìn các gương mặt tràn đầy hy vọng của các bạn: hy vọng cho các bạn, cho quốc gia các bạn và cho Giáo Hội, tôi xin các bạn cầu nguyện để niềm hy vọng mà các bạn đã nhận được từ Chúa Thánh Thần tiếp, tục gợi hứng cho các nỗ lực lớn lên trong khôn ngoan, quảng đại và lòng tốt. Các bạn đừng quên là các sứ giả của niềm hy vọng này. ĐTC nhấn mạnh rằng: Niềm hy vọng kitô không phải là chủ trương lạc quan đơn sơ, nhưng còn hơn thế nhiều. Nó đâm rễ sâu trong cuộc sống mới mà chúng ta đã nhận được nơi Chúa Giêsu Kitô. Niềm hy vọng ấy khiến cho chúng ta có khả năng tin tưởng nơi các lời hứa của Chúa Kitô, nơi sức mạnh sự tha thứ, tình bạn và tình yêu  của Chúa mở ra cho chúng ta các cánh cửa của một cuộc sống mới. Chính trong lúc các bạn gặp một vấn đề, một thất bại, một cản ngăn, các bạn để cho con tim mình neo chặt vào  tình yêu ấy, vì nó có quyền lực biến đổi cái chết thành sự sống và xua đuổi mọi sự dữ. Chiều nay tôi mời gọi các bạn cầu nguyện để ơn đó lớn lên trong các bạn và để các bạn có thể nhận lấy ơn trở thành các sứ giả của niềm hy vọng. Chung quanh chúng ta có biết bao nhiêu người cảm thấy lo lắng sâu xa đến tuyệt vọng. Chúa Giêsu đánh tan các đám mây đó, nếu chúng ta cho phép Ngài làm.

Tiếp đến ĐTC đã đề cập tới một vài chướng ngại trên con đường hy vọng. Tất cả các bạn đều ước mơ một tương lai tốt đẹp hơn, một việc làm, sức khỏe và tiện nghi, và đó là điều tốt. Vì thiện ích của dân tộc và của Giáo Hội các bạn ước ao chia sẻ với người khác các ơn, các khát vọng, và lòng hăng say của các bạn, đó là điều rất tốt. Nhưng nhiều lúc, khi các bạn trông thấy cảnh nghèo túng, khi các bạn thiếu cơ hội, khi sống kinh nghiệm các thất bại trong đời, một cảm giác tuyệt vọng có thể nổi dậy và lớn lên. Các bạn có thể bị cám dỗ thất vọng.

ĐTC dã dùng hình ảnh một đứa bé đi trên đường, nhưng gặp một vũng bùn trước mắt. Nó không có khả năng nhảy qua hay tránh né. Nó có thể làm, nhưng bị té và bị ướt. Sau nhiều lần không đuợc, nó gọi cha tới giúp, ông cầm tay và dẫn nó qua dễ dàng. Chúng ta cũng giống đứa bé ấy. Cuộc đời dành cho chúng ta nhiều vũng bùn. Nhưng chúng ta không phải vượt thắng tất cả mọi vấn đề và chướng ngại với sức riêng của mình. Thiên Chúa ở đó để nắm tay chúng ta, nếu chúng ta khẩn nài Người. Chúng ta tất cả, cả Giáo Hoàng nữa, phải giống đứa bé ấy. Bởi vì chỉ khi chúng ta bé nhỏ và khiêm tốn, chúng ta mới không sợ hãi gọi Cha đến giúp chúng ta. Chúng ta cần học đặt để hy vọng của chúng ta nơi Thiên Chúa Cha, với ý thức rằng Ngài luôn luôn hiện diện ở đó cho chúng ta. Ngài đổ trên chúng ta sự tin tưởng và lòng can đảm.

Tiếp tục bài nói chuyện với các bạn trẻ ĐTC nhắc tới vài vũng bùn, mà người trẻ có thể gặp trên con đường cuộc sống ngăn cản ước muốn của họ lớn lên trong tình bạn với Chúa Kitô, Đó là sự sợ hãi thất bại trong dấn thân yêu thương, nhất là trong lý tưởng cao đẹp nhất là hôn nhân kitô. Sợ hãi không thể là một người vợ ngưòi mẹ, người chồng ngưòi cha tốt. Nếu cứ tiếp tục nhìn vũng bùn, thì có nguy cơ trông thấy các yếu đuối và sợ hãi của mình phản ánh trên đó. Không được đầu hàng trước những sợ hãi ấy. Đôi khi chúng đến từ ma qủy, không muốn cho các bạn hạnh phúc. Hãy khẩn nài sự trợ giúp của Thiên Chúa, hãy mở con tim cho Chúa, và Ngài sẽ nâng các bạn đậy, ẵm các bạn trên tay, và chỉ cho các bạn biết phải yêu thương như thế nào. Tôi đặc biệt xin các cặp vợ chồng trẻ nuôi tin tưởng rằng Thiên Chúa muốn chúc lành cho tình yêu và cuộc sống của các bạn với ơn thánh của Ngài trong bí tích Hôn Nhân.

Thế rồi còn có một vũng bùn, mà tất cả chúng ta đều phẩi đương đầu, đó là sự sợ hãi khác biệt, đi ngược dòng trong một xã hội liên tục thối thúc chúng ta ôm lấy các mô thức tiện nghi và tiêu thụ xa lạ với các giá trị sâu xa của nền văn hóa phi châu. Các bạn hãy nghĩ xem các thánh Tử Đạo Uganda sẽ nói gì đối với việc sử dụng xấu các phương tiện truyền thông, trong đó các người trẻ bị phơi bầy cho những hình ảnh hay cái nhìn méo mó về tính dục hạ thấp nhân phẩm, đưa con người tới sự buồn phiền và trống rỗng? Các thánh Tử Đạo Uganda sẽ phản ứng trước lòng ham muốn và gian tham hối lộ gia tăng trong xã hội như thế nào? Các vị xin từng người trong các bạn hãy là các gương mẫu của cuộc sống kitô, tin tưởng rằng tình yêu đối với Chúa Kitô, sự trung thành với Tin Mừng và việc sử dụng khôn ngoan các ơn Thiên Chúa ban chỉ có thể làm giầu, thanh tẩy và nâng cao cuộc sống của đất nước này. Đừng quên rằng Thiên Chúa sẽ giúp các bạn vượt qua bất cứ vũng bùn nào các bạn gặp phải trên đường đời. Hãy hy vọng nơi Chúa Kitô, và Ngài sẽ khiến cho các bạn có khả năng tìm thấy hạnh phúc đích thực.

ĐTC kêu gọi mọi giáo xứ và cộng doàn tại Uganda và rong toàn đại lục Phi châu đừng quên người nghèo

Sau khi từ giã các bạn trẻ ĐTC đi xe đến thăm trung tâm bác ái Nalukolongo, cách đó 10 cây số. Trung tâm bác ái Nalukolongo Bakateyamba’s House được ĐHY Emmanuel Kikwanuka Nsubuga thành lập năm 1978, và giao cho các nữ tu Người Samaritano nhân lành trông coi. Đây là dòng nữ do chính ĐHY thành lập 2 năm trước đó. ĐHY Nsubuga sinh năm 1914 và qua đời năm 1991. Ngài đã là TGM đầu tiên của giáo phận thủ đô Kampala cho tới năm 1990. ĐHY nổi tiếng vì đã công khai chống lại các vụ vi phạm nhân quyền dưới thời tổng thống  Idi Amin cai trị Uganda. Ngài cũng đã là người tổ chức chuyến tông du của ĐGH Phaolô VI tại Uganda năm 1969.

Trung tâm bác ái Nalukolongo hiện săn sóc cho khoảng 100 người nghèo thuộc mọi tôn giáo và tuổi tác, từ các trẻ em cho tới người già, trong đó có một cụ bà hơn 100 tuổi. Họ do các gia đình nghèo đưa tới, hay do các nữ tu tìm thấy trên đường phố.  Nhà nguyện của trung tâm được khánh thành năm 1929 đã được xây dâng kính các vị tử đạo Uganda lâu năm trước ngày các vị được tôn phong hiển thánh. Trong sân của trung tâm có một cây xoài già 136 năm, và là cây duy nhất sống sót trong số 4 cây do cha Simon Lourdel trồng khi đến Nalukolongo làm việc truyền giáo cùng với 4 tu sĩ cùng dòng hồi năm 1879.

ĐTC đã được nữ tu bề trên trung tâm tiếp đón. Ngài vào trong nhà nguyện dâng kính Đức Bà Phi châu viếng Mình Thánh Chúa trong giây lát. Hiện diện tại trung tâm cũng có cha sở giáo xứ, ông chủ tịch các tổ chức bác ái và 30 nữ tu làm việc tại trung tâm.

ĐTC được tháp tùng đến viếng mộ ĐHY Nsubuga rồi vào trong một sân nhỏ, nơi ĐC Robert Muhiirwa, đặc trách mục vụ sức khỏe của HĐGM Uganda giới thiệu các người khác đến từ các trung tâm bác ái khác. ĐTC đi thăm các bệnh nhân trong hai dãy nhà chính của trung tâm, rồi trở lại bục cao trong sân để ngỏ lời với mọi người. ĐTC cám ơn sự tiếp đón nồng nhiệt dành cho ngài. Ngài đã muốn thăm ngôi nhà bác ái, mà ĐHY Nsubuga đã thành lập tại Nalukolongo. Nơi này đã luôn luôn gắn liền với dấn thân của Giáo Hội đối với người nghèo, người tàn tật và các bệnh nhân. Ban đầu đây đã là nơi tiếp đón các trẻ em được chuộc khỏi kiếp nô lệ và các phụ nữ. ĐTC cũng chào các đại diện của nhiều nhóm tông đồ khác, đặc biệt là các nhóm trợ giúp các bệnh nhân liệt kháng. Ngài nói: Từ căn nhà này tôi muốn hướng một lời kêu gọi tới tất cả mọi giáo xứ và cộng đoàn hiện diện tại Uganda và phần còn lại của toàn Phi châu, là đừng quên người nghèo. Tin Mừng đòi buộc chúng đi ra các vùng ngoại biên  của xã hội và tìm Chúa Kitô nơi người đau khổ và thiếu thốn…. Như là kitô hữu, chúng ta không thể đứng đó mà nhìn. Phải thay đổi cái gì đó. Các gia đình của chúng ta phải trở thành các dấu chỉ hiển nhiên hơn của tình yêu thương kiên nhẫn và thương xót của Thiên Chúa, không chỉ đối với con cái của chúng ta và người già của chúng ta, nhưng là đối với tất cả những người cần được trợ giúp. Các giáo xứ của chúng ta không được đóng cửa và bịt tai trưóc tiếng kêu than của dân nghèo… Chính khi trợ giúp họ mà chúng ta làm chứng cho Chúa, là Đấng đến không phải để đưọc phục vụ, mà là để phục vụ… Qua các cử chỉ  đơn sơ và đạo hạnh chúng ta tôn kính Chúa Kitô trong các anh chị em bé nhỏ nhất. Chúng ta hãy làm cho sức mạnh tình yêu của Ngài đi vào trong thế giới, và chúng ta thực sự thay đổi nó. Một lần nữa, tôi xin cám ơn anh chị em vì lòng quảng đại và bác ái của anh chị em.

Sau khi từ giã trung tâm bác ái, ĐTC đi xe về toà Tổng Giám Mục Kampala để gặp gỡ các Giám Mục toàn nước Uganda. Sau lời chào mừng của ĐC John Baptist Odama, Chủ tịch HĐGM Uganda, ĐTC đã nói chuyện với khoảng 30 Giám Mục, kể cả các vị đã về hưu. Hiện diện trong buổi gặp gỡ cũng có các HY và GM thuộc đoàn tuỳ tùng.

Tiếp đến ĐTC đã đến nhà thờ chính toà để gặp gỡ các linh mục, nam nữ tu sĩ và chủng sinh.

ĐTC khich lệ các linh mục tu si nam nữ và chủng sinh ý thức mình là các dụng cụ ơn cứu độ của Chúa giữa trần gian

Linh Mục giám đốc nhà thờ chính toà đã tiếp đón ĐTC tại cửa nhà thờ và tháp tùng ngài đi dọc gian chính giữa lên tới cung thánh giữa tiếng hát và tiếng vỗ tay của mọi người hiện diện. ĐTC Phanxicô là vị Giáo Hoàng thứ ba đến cầu nguyện tại nhà thờ chính toà Kampala, sau Đức Phaolô VI năm 1969, và Đức Gioan Phaolô II năm 1993.

ĐC John Baptist Kaggwa, đặc trách hàng giáo sĩ và tu sĩ của HĐGM  Kenya, đã ngỏ lời chào mừng ĐTC. Tiếp đến một linh mục, một nữ tu và một chủng sinh đã kể lại chứng từ cuộc sống đức tin của mình.

Ngỏ lời với các LM và tu sĩ nam nữ Uganda, ĐTC ghi nhận sự kiện cuộc gặp gỡ này diễn ra vào chúa nhật thứ I mùa vọng, một mùa mời chúng ta hướng nhìn về một sự khởi đầu mới, và trong mùa vọng này, chúng ta cũng chuẩn bị bước qua ngưỡng cửa Năm Thánh đặc biệt về Lòng Thương Xót. Trước tiên, ĐTC nhận xét rằng ”Giáo Hội tại Uganda được chúc phúc nhờ đông đảo các nhân chứng – các giáo dân, giáo lý viên, linh mục và tu sĩ, đã từ bỏ mọi sự vì lòng yêu mến Chúa Giêsu: họ từ bỏ nhà cửa, gia đình, và từ bỏ cả mạng sống, trong trường hợp các vị tử đạo. Trong đời sống chúng ta, trong sứ vụ linh mục cũng như trong đời sống thánh hiến, anh chị em được kêu gọi tiếp nối gia sản to lớn ấy, nhất là qua những hành động đơn sơ khiêm tốn phục vụ. Chúa Giêsu muốn dùng anh chị em để ngày càng đánh động tâm hồn nhiều người hơn: Chúa muốn dùng miệng anh chị em để công bố lời cứu độ của Ngài, Chúa dùng đôi tay của anh chị em để ôm lấy những người nghèo mà Ngài yêu thương, dùng bàn tay của anh chị em để kiến tạo những cộng đoàn gồm các môn đệ thừa sai chân chính. Xin Chúa ban cho chúng ta không bao giờ quên rằng lời thưa ”xin vâng” đối với Chúa Giêsu cũng là lời thưa ”xin vâng” đối với dân Chúa. Những cánh cửa nhà chúng ta, nhà thờ chúng ta, đặc biệt những cánh cửa tâm hồn chúng ta phải luôn mở rộng cho Dân Chúa. Đó chính là sứ mạng của chúng ta”.

Điều thứ hai ĐTC nhắc nhở các LM tu sĩ Uganda là câu hỏi: anh chị em được kêu gọi làm gì hơn nữa khi sống ơn gọi đặc thù của anh chị em? Ngài nói: ”Dân Chúa, đúng hơn là tất cả các dân tộc, đang khao khát một đời sống mới, khao khát tha thứ và hòa bình. Rất tiếc là trong thế giới có biết bao nhiêu tình cảnh gây lo âu và cần được lời khẩn cầu của chúng ta, đi từ những thực tại gần nhất. Trước tiên tôi cầu nguyện cho dân tộc Burundi yêu quí, xin Chúa khơi dậy nơi chính quyền và toàn thể xã hội những tâm tình và quyết tâm đối thoại và cộng tác, hòa giải và hòa bình. Nếu nghĩa vụ của chúng ta là tháp tùng những người đau khổ, thì giống như ánh sáng xuyên qua những kính mầu của Nhà thờ chính tòa này, chúng ta phải để cho quyền năng chữa lành của Thiên Chúa đi qua chúng ta. Trước tiên, chúng ta phải để cho những làn sóng thương xót của Chúa đổ tràn trên chúng ta, thanh tẩy và bồi bổ chúng ta, để chúng ta có thể mang lòng thương xót của Chúa đến cho tha nhân, nhất là những người ở trong bao nhiêu môi trường ngoại ô”.

Sau khi ban phép lành cho mọi người ĐTC đã trở về Tòa Sứ Thần Tòa Thánh để dùng bữa tối và nghỉ đêm kết thúc ngày thứ hai viếng thăm Uganda.

Chúa Nhật hôm nay ĐTC sẽ từ giã Uganda để sang Cộng hòa Trung Phi. Sau lễ nghi chào đón ĐTC sẽ chào thăm xã giao bà tổng thống tại dinh Phục Hưng, rồi gặp gỡ hàng lãnh đạo và ngoại giao đoàn. Tiếp đến ĐTC đến thăm  trại tỵ nạn thánh Cứu Thế trong thủ đô Bangui, rồi gặp các Giám Mục và dùng bữa trưa với các vị tại Toà Sứ Thần Tòa Thánh. 

Vào ban chiều ngài gặp gỡ các cộng đoàn tin lành tại Phân khoa thần học tin lành Bangui. Sau đó ĐTC khi đến nhà thờ chính tòa chủ sự thánh lễ cho các linh mục, tu sĩ nam nữ và các chủng sinh, đồng thời mở cửa Năm Thánh Lòng Thương Xót. Tiếp đến ĐTC chủ sự buổi canh thức của giới trẻ và giải tội cho vài người trẻ trong tiền đường nhà thờ chính toà.

Chúng tôi sẽ tường thuật các sinh hoạt này của ĐTC trong các buổi phát ngày mai.


PopeFrancis-Uganda-40.jpg
PopeFrancis-Uganda-41.jpg
PopeFrancis-Uganda-42.jpg
PopeFrancis-Uganda-43.jpg
PopeFrancis-Uganda-44.jpg
PopeFrancis-Uganda-46.jpg
PopeFrancis-Uganda-50.jpg
PopeFrancis-Uganda-51.jpg
PopeFrancis-Uganda-52.jpg

 

 

(Linh  tiến Khải, RadioVaticana 28.11.2015)