Phút lắng đọng Lời Chúa – Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên

THỨ TƯ TUẦN XXXII THƯỜNG NIÊN

Thánh Martinô, giám mục

Lc 17,11-19

Lời Chúa:

“Không phải cả mười người được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu?” (Lc 17,17)

Câu chuyện minh họa:

Trong một chuyến bay từ Rôma về Nữu Ước, Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen chăm chú nhìn cô tiếp viên hàng không đang đi lại phục vụ quí khách. Thấy cử chỉ lạ của Đức Tổng, cô tiếp viên mạnh dạn đến gần và hỏi:

– Thưa Đức Cha, có chuyện gì mà Đức Cha lại nhìn con như thế?

Vị Tổng Giám Mục nhoẻn miệng cười đáp:

– Vì đôi mắt của con rất đẹp!

– Vậy con phải làm gì để cám ơn Chúa đây?

– Con ạ! Chúa đã lấy tất cả sắc đẹp của từng người phong trong trại cùi Di Linh mà đem tặng cho con. Vậy con hãy đến đó chăm sóc cho họ mà đền đáp ơn Chúa.

Quả thật, chỉ ít lâu sau người ta đã thấy người phụ nữ xinh đẹp này ngày đêm tận tụy băng bó những vết thương lở loét cho các bệnh nhân phong, tại trại cùi Di Linh dưới lớp áo dòng nữ tu.

Suy niệm:

Bệnh phong vào thời Chúa Giêsu là một căn bệnh người khác cảm thấy ghê tởm, tách rời những người này ra khỏi cộng đồng. Không những thế, căn bệnh này còn mang lại một mặc cảm cho người bệnh. Thế nhưng Chúa Giêsu đã lắng nghe lời tha thiết kêu xin của mười người bệnh phong, và chữa lành bệnh cho họ. Ngài thấy được nỗi đau đang đè nặng tâm hồn họ, Ngài đã giải thoát họ khỏi gánh nặng tưởng chừng như theo họ suốt đời, nhờ quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa. Đó là một niềm vui hết sức lớn lao vì từ nay họ được hòa nhập cộng đồng, sống như mọi người. Ấy thế mà, chỉ có một người lại là người ngoại giáo đến để cám ơn Chúa mà thôi, còn những người thuộc dân Chúa thì lại vô ơn.

Mỗi ngày chúng ta nhận lãnh biết bao ơn lành của Chúa, chúng ta có biết tạ ơn Chúa không?

Lạy Chúa, những gì con có được là do ơn lành Chúa ban, xin cho con luôn ý thức điều đó để con biết khiêm tốn tạ ơn Chúa, cậy dựa vào sức mạnh Chúa, vì tất cả đời con là của Chúa và hạnh phúc của con là ở nơi Thiên Chúa.

Têrêsa Mai An