THỨ BẢY TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN
Mt 9,14-17
Lời Chúa:
“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ?” (Mt 9,15).
Câu chuyện minh họa:
Anphongsô, vua nước Tây Ban Nha thường có thói quen đi thăm thần dân cách kín đáo. Ngày nọ, lúc đi thăm tại một tỉnh lẻ, vua thuê phòng tại một khách sạn nhỏ, dĩ nhiên với một tên khác. Sáng hôm sau, nhà vua xin người bồi phòng mang đến cho mình một chiếc gương để cạo râu. Trở lại với chiếc gương trên tay, người bồi phòng hỏi:
– Hình như ông không phải là một khách du lịch hoàn toàn.
Nhà vua tò mò liền hỏi:
– Sao anh lại hỏi tôi như vậy?
Người bồi đáp:
– Vì trông cử chỉ của ông khác hẳn, chắc ông là người của triều đình.
Vua trả lời:
– Một cách nào thì đúng thế.
Anh ta hỏi tiếp:
– Vậy ông là người trực tiếp phục vụ cho đức vua.
Nhà vua xác nhận:
– Anh đoán chẳng sai chút nào.
Người bồi phòng tò mò hỏi thêm:
– Phục vụ cho đức vua thì làm gì hả ông?
Nhà vua mỉm cười đáp:
– Ồ! Nhiều việc lắm. Chẳng hạn như bây giờ tôi xắn tay cạo râu cho ngài…
Người bồi phòng đã gặp chính đức vua của mình và được đức vua hé mở cho biết về con người của ngài.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay ghi lại lời Đức Giêsu dạy về việc phải giữ chay thế nào cho đẹp lòng Chúa: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ?”. (Mt 9,15).
Đối với người Do Thái thời đó thì việc giữ chay được liên kết với niềm mong đợi Đấng Cứu Thế. Nên việc giữ chay không chỉ kiêng cữ theo luật định về các sinh hoạt, cách ăn uống mà còn cử hành các nghi thức sám hối, để diễn tả sự nôn nóng trông chờ Đấng Cứu Thế đến.
Đức Giêsu, chính là Đấng Cứu Thế, Ngài đã đến với nhân loại. Nên việc giữ chay cũng phải mang một ý nghĩa mới, đó là: giữ chay không vì mong đợi, nhưng vì đau buồn khi Thiên Chúa không còn ở với họ. Vì thiếu vắng Thiên Chúa là mất hẳn niềm vui.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con luôn sống thế nào cho đẹp lòng Chúa, để đời con luôn có Chúa là có hạnh phúc và niềm vui. Amen.
Têrêsa Mai An