Tro và Hoa

Trên cung thánh nhà thờ chiều nay – Lễ Tro và ngày Tất niên -, hơn một chục đĩa tro ở góc trái, một chậu mai cao nở rộ hoa ở góc phải. Cảnh song đối ngộ nghĩnh khiến mình muốn đưa cả tro và hoa vào tâm.

Cũng một gương mặt được điểm tro trên trán, nhưng ánh mắt lại hướng về hoa. Bạn thấy tro trên trán tôi chứ không nhìn được dấu tro trên trán mình, nhưng tất cả chúng ta đều có thể thấy hoa…

Hoa tàn lâu ngày thành bụi tro, tro vun bón cho cây, cây lại nở hoa. Như thể trong hoa đã hàm chứa tro và trong tro có tiềm ẩn hoa.

Hoa có tuổi, người có thời. Có ai là hoa khôi hay hoa hậu cả đời đâu! Vương miện chỉ giữ được một năm thôi, rồi mọi hoa hậu “hoàn vũ” hay quốc tế ngày nào đó cũng trở về bụi tro.

Nhận ra tro trong hoa và hoa trong tro là chạm đến mầu nhiệm vượt qua, là bắt đầu dìm mình vào dòng sông hy vọng Kitô giáo.

Thấy tro trong hoa, để không chấp trụ vào cái vô thường, bớt dính bén, tập từ bỏ cái si để gắn bó với Đấng thường hằng yêu thương.

Thấy hoa trong tro, để không nản lòng khi thất bại, thêm tín thác, tập nhìn với ánh mắt của Thầy Chí Thánh trên thánh giá và hướng về ngày quang lâm của Đấng Phục sinh.

Thấy tro và hoa trong tôi, để không cao ngạo vì ý thức mình vốn là thân tro bụi, nhưng cũng không mặc cảm vì Nghệ nhân Thần linh có thể làm cho hoa trổ sinh từ phân tro trấu.

Thấy tro và hoa trong người, để không thành kiến về bất cứ ai, đồng thời dám hy vọng lòng người – dẫu tăm tối hay lỗi tội -, có thể được cải thiện bởi thánh ân và tình thương.

Là tro hay hoa, tùy Tâm!

Xuân Ất Mùi

Tâm Giao