Lạy Chúa, đêm nay, con chỉ có một mình.
Từng chút một những thanh âm trong nhà thờ dần lắng xuống.
Mọi người cũng đã đi xa khỏi chốn đây,
Và con, con trở về nhà,
Một mình.
Con đã băng qua dòng người đi dạo chơi về.
Con đã đi qua những rạp hát chật ních người ra vào.
Con rảo bước men theo những bậc cầu thang nơi những quán cà phê đầy những người có vẻ buồn chán đang gượng gạo kéo dài cuộc vui của ngày Chúa Nhật.
Con va vào đám trẻ con đang chơi bóng trên vỉa hè,
Những đứa trẻ con, lạy Chúa, chúng là con trẻ của người ta, chớ không bao giờ là của con.
Này con đây, lạy Chúa, con chỉ có một mình,
Sự yên lặng làm đau đớn thân con,
Sự cô độc đè nặng trên con.
Lạy Chúa, con đang độ tuổi ba mươi lăm,
Với một thân thể như những người khác, luôn sẵn sàng để làm việc,
Một trái tim có ý nghĩa là cho tình yêu,
Nhưng con đã phó thác cho Chúa hết tất cả.
Điều đó thật là lẽ đương nhiên, vì Người cần chúng.
Con đã phó dâng tất cả cho Chúa rồi, nhưng lạy Chúa, dẫu vậy con cảm thấy thật đau khổ.
Thật khó biết bao khi con phải dâng thân xác này cho Chúa, bởi vì thân xác đó nó muốn tự hiến dâng cho một người khác.
Thật khó biết bao khi phải yêu tất cả mọi người mà không được giữ riêng lại một người nào.
Thật khó biết bao khi con bắt lấy một bàn tay mà con không được giữ luôn.
Thật khó biết bao khi con gây được một mối tình mà rồi con phải trao mối tình đó cho Chúa.
Thật khó biết bao khi con không được sống cho mình chút nào mà phải hoàn toàn sống cho kẻ khác.
Thật khó biết bao khi con muốn được giống với mọi người, được hòa vào trong mọi người và trở thành một nửa của ai đó.
Thật khó biết bao khi luôn luôn cho đi mà không cần cố gắng nhận lại.
Thật khó biết bao khi con phải đi tìm người khác còn chính con lại không được ai đoái hoài tìm kiếm.
Thật khó biết bao khi con nhận biết những thầm kím của người ta mà không được tiết lộ cho ai.
Thật khó biết bao khi thấy cả đời con phải lôi kéo kẻ khác mà không khi nào được ai thúc đẩy con, dầu trong chốc lát.
Thật khó biết bao khi con phải luôn ra tay nâng đỡ những người yếu đuối mà con thì không bao giờ được nương dựa vào một người nào.
Ai là sức mạnh của con?
Thật là khó để con một mình,
Một mình trước nhân loại,
Một mình trước thế giới,
Một mình trước sự đớn đau, cái chết và tội lỗi.
“Con trai của Ta, con không đơn độc,
Có Ta với con.
Ta là con.
Ta cần con để tiếp tục loan truyền Mầu nhiệm Nhập thể và Cứu độ của Ta.
Cho đến muôn muôn ngàn đời, Ta vẫn chọn con.
Ta cần con.
Ta cần đôi bàn tay con để tiếp tục ban phúc lành cho trần thế,
Ta cần đôi môi con để tiếp tục rao giảng Tin Mừng,
Ta cần cơ thể con để tiếp tục chịu khổ đau,
Ta cần trái tim con để tiếp tục yêu thương,
Ta cần con để tiếp tục cứu vớt những con chiên lạc lối,
Hãy ở đây với Ta.”
Này con đây, lạy Chúa!
Này thân xác con
Này trái tim con
Này linh hồn con.
Xin ban cho con những gì có thể đủ để con nâng đỡ thế gian,
Xin ban cho con đủ sức để thực hiện điều ấy.
Xin ban cho con sự tinh khiết vẹn tuyền đủ để con ôm ấp thế gian mà không hề muốn giữ lấy cho riêng con.
Xin ban cho con trở nên một nơi quy tụ mọi người, nhưng chỉ tạm thời,
Cho con là một con đường không có ngõ cụt,
Bởi những gì bước đi trên con đều quy hướng về Chúa,
Và tất cả mọi điều thuộc về nhân loại đều được hướng đến Người.
Lạy Chúa, đêm nay trong bầu khí tĩnh mịch này
Và con cảm thấy buốt đau bởi sự cô đơn tột cùng,
Trong khi thiên hạ như ăn tươi nuốt sống linh hồn con, còn con cảm thấy mình bất lực để thỏa mãn cơn đói của họ,
Trong khi thế giới đang đè nặng trên đôi vai con với tất cả những đớn đau và tội lỗi,
Thì con xin đến và lập lại tiếng “Xin vâng”
không phải nói trong tiếng cười rộn rã, nhưng thật chậm, thật rõ và với tất cả sự khiêm nhường của con,
Chỉ mình con với Chúa, trước Người,
Trong sự bình an của màn đêm.
Lời nguyện cầu của Linh mục Michel Quoist.
(người dịch: HCC)