Phút lắng đọng Lời Chúa – Mùa Giáng Sinh

01.12.2025

THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG

Mt 8,5-11

Lời Chúa:

“Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh” (Lc 7,7)

Câu chuyện minh hoạ:

Một hôm, Dương Chu sang nước Tống, vào ở trọ một nhà kia. Người chủ nhà trọ có hai nàng hầu, một nàng đẹp, một nàng thì xấu. Để ý quan sát, Dương Chu thấy trong nhà ai cũng quý trọng người thiếp xấu mà khinh rẻ người thiếp đẹp. Lấy làm lạ, không hiểu nổi, Dương Chu mới hỏi thằng bé trong nhà trọ. Thằng bé tiết lộ:

– Người thiếp đẹp, tự cho mình là đẹp nên mất đẹp. Chúng tôi chẳng ai nhìn ra cái đẹp của nàng cả. Trái lại người thiếp xấu, tự biết mình là xấu, mà quên xấu, không còn ai nhìn thấy cái xấu của nàng nữa.

Dương Chu liền gọi học trò đến, dặn:

– Các con nhớ ghi lấy: giỏi mà bỏ được cái thói tự cao mình là giỏi, thì đi đâu mà chẳng được người yêu quý tôn trọng.

Suy niệm:

Chúa ban ơn cho tất cả mọi người dù là người ngoại giáo hay người theo đạo. Chúng ta đến với Chúa với niềm tin và lòng khiêm tốn chắc chắn Chúa sẽ không bỏ mặc chúng ta. Lời của viên sĩ quan khiến mỗi chúng ta phải suy nghĩ về thái độ của mình đối với Chúa khi đến với Bí tích Thánh Thể: khơi gợi lên trong lòng chúng ta niềm khao khát được rước Chúa mặc dù chúng ta không trong sạch, nhưng chúng ta tin tưởng rằng có Chúa ngự trong lòng, chúng ta sẽ thêm vững mạnh hơn.

Điều mà Chúa khen tặng viên sĩ quan không phải là chức tước hay quyền hành, nhưng đây là lời khen tặng về niềm tin và sự khiêm tốn, và lời khen tặng ấy đã chữa lành người đầy tớ của viên sĩ quan. Vì thế, mỗi Kitô hữu chúng ta cần phải khiêm tốn hơn nữa trước ơn Chúa để được Người chữa lành.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết đến với Chúa bằng sự khiêm tốn thật sự, cùng với niềm tin vững vàng. Để nhờ đó, chúng con cũng có thể đón nhận những ơn lành của Chúa cách trọn vẹn hơn. Amen.

 

 

02.12.2025

THỨ BA TUẦN I MÙA VỌNG

Lc 10,21-24

 

Lời Chúa:

“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, cpn xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn” (Lc 10,21)

Câu chuyện minh họa:

Bác sĩ Cronin kể câu chuyện của mình trở lại với Chúa như sau: Khi làm việc trong một bệnh viện, ông thấy một cô y tá rất tận tâm, rất yêu người bệnh, hầu như đêm nào cô cũng thức thật khuya để lo cho bệnh nhân. Dù vậy, ông biết rằng tiền lương của cô rất ít, chỉ vừa đủ để sống thôi.

Ngày kia, gặp cô y tá này, ông đề nghị:

– Cô có công nghiệp lắm! Rất đáng được tăng lương.

– Tiền lương của tôi như vậy cũng đủ rồi, cô y tá nói.

– Nhưng cô đáng được nhiều hơn nữa. Chúa biết cô có nhiều công nghiệp, vị bác sĩ khẳng định.

– Nếu Chúa biết… thì tôi còn muốn gì hơn nữa, cô nói thêm: Tôi chỉ làm vì Chúa!.

Và bác sĩ Cronin thú nhận: “Nghe cô nói như vậy, tôi rất cảm phục. Tôi thấy tâm hồn tôi bừng sáng lên. Tôi thấy cô y tá này có một tâm hồn quá cao trọng, còn tôi thì quá nghèo nàn. Và nhờ thế, tôi đã trở lại với Chúa”.

Suy niệm:

Sau khi bảy mươi hai môn đệ đi thực tập truyền giáo gặp biết bao nhiêu khó khăn thử thách, nhưng bên cạnh đó cũng có những thành công. Nhưng Ngài không muốn các ông sống trong sự tự mãn của những thành công, Ngài muốn các ông vui mừng vì tên các ông đã được ghi trên trời. Những niềm vui trần thế đều mau qua, chỉ có những niềm vui vì phục vụ Nước Trời, trở thành những công dân Nước Trời, là những niềm vui mang đến sự trọn lành thánh thiện và vững bền.

Chúa Giêsu cũng bày tỏ cho chúng ta biết được ý định của Chúa Cha là mạc khải cho những người bé mọn, những người có tâm hồn ngay thẳng và chân thật, luôn hướng về Chúa, cậy dựa vào Chúa và luôn vững tin nơi Chúa dù gặp bất cứ những khó khăn gì. Chúng ta cần nhỏ lại trong tính xấu, thì ơn Chúa mới tràn ngập trong tâm hồn chúng ta, và những đức tính tốt sẽ triển nở hơn.

 Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con biết khiêm nhường nhìn nhận mình tội lỗi, thấp hèn để cần đến ơn Chúa, và biết tìm đến Chúa để được lấp đầy trái tim trống rỗng, và Chúa lớn lên trong chúng con mỗi ngày. Amen.

 

 

03.12.2025

THỨ TƯ TUẦN I MÙA VỌNG

Thánh Phanxicô Xaviê, linh mục

Mc 16,15-20

 

Lời Chúa:

“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.” (Mc 16,15)

Câu chuyện minh hoạ:

Trong cuốn Bạn Đường Chúa Giêsu, cha Hoàng Sóc Sơn viết về thánh Phanxicô Xaviê như sau:

Trong 10 năm truyền giáo, ngài đã vượt gần 100 ngàn cây số đường biển, trên những con tàu buồm mong manh, để đến Ấn Độ, Malaysia, Inđônêsia, Nhật Bản và qua đời trên đảo Thượng Xuyên, đang khi mơ ước vào Trung Hoa […].

Ai cũng phải công nhận ngài táo bạo đến mức liều lĩnh. Đường biển thời ấy luôn bị đe dọa vì bệnh dịch, bão tố và hải tặc, nhưng ngài tin tưởng nếu Chúa không cho phép, không có gì làm hại được ngài.

Suy niệm:

Các tông đồ vâng theo lệnh truyền của Chúa Giêsu: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ…” (Mc 16,15-16), nên các tông đồ đã đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng (Mc 16,20). Tin Mừng đây chính là tình yêu của Thiên Chúa được thực hiện qua Đức Giêsu Kitô.

Cách đặc biệt, hôm nay mừng kính thánh Phanxicô Xaviê, đây là một con người luôn cố gắng thi hành lệnh truyền của Chúa Giêsu với một tinh thần truyền giáo cao độ. Ngài luôn hướng tới Chúa và yêu mến các linh hồn. Thánh Phanxicô rao giảng Tin Mừng của Chúa tới những ai chưa biết Chúa, đặc biệt tới các nước Châu Á.

Là người Kitô hữu, chúng ta cũng phải đáp lại lời mời gọi của Chúa Giêsu, đó là thi hành lệnh truyền giáo. Hãy đóng góp vào công cuộc truyền giáo trong vai trò và theo khả năng hiện tại của mình, nhất là luôn xin Chúa ban cho có nhiều thợ gặt lành nghề.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn ý thức và thi hành lệnh truyền giáo của Chúa bằng chính đời sống đạo hằng ngày của chúng con, để qua đó, mọi người nhìn thấy đời sống tốt đẹp của chúng con mà tin nhận Chúa. Amen.

 

 

04.12.2025

THỨ NĂM TUẦN I MÙA VỌNG

Mt 7,21.24-27

 

Lời Chúa:

“Ai thi hành ý muốn của Cha Thầy, mới được vào Nước Trời” (Mt 7,21).

Câu chuyện minh hoạ:

Một ông vua nọ có thói quen mỗi ngày nghe một đoạn trong kinh Bhagavad Gita. Người phụ trách việc đọc kinh này là một nhà sư đạo đức, thông thái. Cứ mỗi lần đọc xong một đoạn kinh, ông lại dùng đến kiến thức uyên bác của mình để giải thích cho vua nghe. Và ngày nào ông cũng đặt câu hỏi

“Bệ hạ có hiểu những gì thần vừa dẫn giải không?”.

Nhưng lần nào nhà vua cũng chỉ trả lời

– “Khanh nên hỏi điều đó với khanh trước đã”…

Ngày nọ, giữa lúc đọc kinh, ông bỗng được giác ngộ và nhận ra tất cả mọi sự đều là hão huyền. Thế là nhà sư quyết từ bỏ mọi sự và lên đường bắt đầu cuộc sống của một người hành khất. Trước khi ra đi, ông nói với nhà vua

“Tâu bệ hạ, thế là cuối cùng hạ thần đã hiểu được”…

– Giác ngộ đích thực, hiểu biết chân lý chính là thực thi chân lý”. (Trích “Mỗi ngày một tin vui”)

Suy niệm:

Để kết thúc những lời dạy dỗ dân chúng trong Bài giảng trên núi, Chúa Giêsu đã đưa ra điều kiện để làm người môn đệ chân chính, đó là: không chỉ lắng nghe mà còn phải cố gắng đem lời Chúa ra thực hành, như lời Chúa Giêsu khẳng định: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7,21).

Khi tạo dựng nên con người, Ngài muốn con người sống để làm cho nhiều người biết đến danh Ngài, thế nhưng vì sự ích kỷ mà con người đã bất tuân và làm sai lệnh Chúa. Ngày nay chúng ta cũng có thể làm mờ danh Chúa, chỉ biết làm sáng danh mình khi chạy theo những lợi lộc riêng tư, sống theo những cảm tính bên ngoài, mà quên rằng thánh ý Chúa là tất cả cho cuộc đời.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống Lời Chúa dạy. Đặc biệt trong mùa vọng này, chúng con nỗ lực thi hành Lời Chúa qua đời sống kính mến Chúa và bác ái với tha nhân để đón mừng Chúa đến. Amen.

 

 

05.12.2025

THỨ SÁU TUẦN I MÙA VỌNG

Mt 9,27-31

 

Lời Chúa:

“Các anh tin thế nào thì được như vậy” (Mt 9,29).

Câu chuyện minh hoạ:

Một người bao nhiêu năm đã vui vẻ chấp nhận cuộc sống với những thiếu thốn tiền bạc và rắc rối trong gia đình. Người ta hỏi ông:

– Làm sao mà có thể an vui như thế?

– Tôi biết sử dụng, ông trả lời, với đôi mắt sáng suốt.

– Như thế có nghĩa là gì?

– Trước hết, tôi nhìn lên trời và nhớ rằng công việc chính yếu của tôi là đạt tới trời. Rồi tôi nhìn xuống đất và cố hình dung một nắm đất tôi sẽ nằm xuống sau khi chết, nó thật bé nhỏ. Và sau cùng tôi nhìn đến biết bao nhiêu người đàn ông, đàn bà, cũng như trẻ thơ ở bên cạnh tôi trên khắp trái đất này có khi còn cực khổ hơn tôi nhiều… Ba cái nhìn đó làm tôi sung sướng và bằng lòng, nó khử trừ mọi than vãn trách móc.”

Suy niệm:

Tin Mừng thánh Matthêu hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành hai người mù khi họ tin tưởng kêu xin Chúa, với lời van xin: “Lạy con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi” (Mt 9,27). Thật thế, hai người mù đã bày tỏ lòng tin vào Đức Giêsu như Đấng Cứu Thế thuộc dòng dõi Đavít mà Thiên Chúa hứa ban cho dân Người, để xin Ngài thương cứu giúp. Và Chúa Giêsu đã chữa lành bệnh cho họ.

Nhờ một niềm tin vững chắc mà hai người mù được chữa lành, họ không những được chữa lành con mắt thể lý nhưng con mắt đức tin của họ cũng rất sáng, vì đã nhận ra lòng thương xót của Chúa. Phần chúng ta, chúng ta có kiên nhẫn để được Chúa chữa lành mỗi khi chúng ta van xin Ngài không?

Lạy Chúa, chúng con biết Chúa từ lâu, nhưng lòng tin của chúng con còn yếu kém lắm. Xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con, giúp chúng con sống theo Lời Chúa dạy cách tốt hơn để chuẩn bị mừng đại lễ Con Chúa Giáng Sinh. Amen.

 

 

06.12.2025

THỨ BẢY TUẦN I MÙA VỌNG

Mt 9,35-10,1.6-8

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương…” (Mt 9,36)

Câu chuyện minh họa:

Mẹ Têrêsa Calcutta kể lại một ngày nọ, Mẹ đến thăm nhà nuôi các cụ già ở Thụy Điển. Mọi việc đều trôi chảy, thức ăn ngon, nhân viên đều được đào tạo và đối xử với các cụ rất tốt. Dường như đó là nơi lý tưởng cho những ngày còn lại của cuộc đời.

Trong nhà ấy, có khoảng 40 người già. Tuy nhiên khi Mẹ rảo quanh một vòng, Mẹ nhận thấy không có cụ nào mỉm cười. Mẹ cũng nhận ra một việc khác. Họ cứ nhìn ra cánh cổng. Mẹ hỏi một chị điều dưỡng tại sao lại thế? Chị điều dưỡng đáp: “Họ mong ngóng có người đến thăm họ. Lúc nào họ cũng nhìn ra và suy nghĩ. Có lẽ là con trai tôi, có lẽ là con gái tôi, có lẽ là một người nào đó sẽ đến thăm tôi hôm nay. Nhưng không một ai đến, và ngày nào cũng thế”.

“Không một ai đến?” Câu nói này ám ảnh Mẹ Têrêsa. Những cụ già này đã bị gia đình đưa vào đây và bỏ rơi họ. Hơn thế nữa, cảm giác bị bỏ rơi là nỗi đau khổ nhất của họ (Flor McCarthy).

Suy niệm:

Chúa Giêsu phát họa một mẫu gương của người truyền giáo, là ra đi đến với tha nhân chia sẻ cuộc sống với họ, chứ không rao giảng suông. Những cụ già trong câu chuyện trên đây cũng là lời nhắc nhở chúng ta đến với người khác, chứ không phải yên ổn trong căn phòng của mình là đủ rồi. Họ chỉ cần những lần gặp gỡ, những lời hỏi thăm, những lời động viên khích lệ. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng, chỉ có chạnh lòng thương, chúng ta mới đến với tha nhân và phục vụ họ cách vô vị lợi.

Lạy Chúa, Chúa đã đến chia sẻ thân phận con người của chúng con, để cảm thông và ở lại với chúng con. Xin cho chúng con cũng biết “chạnh lòng thương” những anh chị em sống xung quanh chúng con để họ cảm nhận được tình yêu Chúa vẫn luôn hiện hữu.

08.12.2025

THỨ HAI TUẦN II MÙA VỌNG

Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội

Lc 1,26-38

 

Lời Chúa:

“Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai” (Lc 1,31).

Câu chuyện minh hoạ:

Trong cuốn “Tiểu Sử Ðời Sống Của Thánh Don Boscô” có thuật lại một sự việc sau đây:

Hôm ấy là ngày 8 tháng 12 năm 1841, ngày lễ Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, Cha Don Boscô vị tân Linh Mục đang mặc áo sửa soạn dâng Thánh Lễ, bỗng từ trong phòng áo Cha nghe tiếng ồn ào từ phía ngoài cửa. Cha bước ra và gặp thấy Ông Từ coi phòng áo nhà thờ đang cầm chổi lông gà đánh đuổi một cậu bé nghèo ăn mặc rách rưới, chỉ vì cậu dám bén mảng đến phòng áo và lại không biết giúp lễ. Cha Don Boscô tỏ vẻ không bằng lòng và bảo ông Từ phải đi tìm cậu bé đem trở lại phòng áo cho Cha. Cha lại còn quả quyết rằng đó là bạn thân của Cha.

Một lúc sau, ông Từ trở lại phòng áo, dẫn theo cậu bé bị đánh đuổi. Cha bảo cậu ngồi đợi một chút, sau lễ ngài sẽ nói với cậu về một điều mà cậu sẽ rất vui thích. Có lẽ đó chỉ là cách Cha muốn bù đắp lại sự tàn nhẫn của ông Từ hoặc xóa bỏ đi những mặc cảm và ấn tượng xấu đã gây nên trong tâm hồn cậu.

Nhưng đường lối của Chúa còn đi xa hơn nữa, vì chính trong ngày lễ Kính Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội đó, Thiên Chúa muốn ngài khởi công một sứ mệnh Tông Ðồ cao cả vẫn còn hiện hữu cho tới ngày nay. Ðiều gì đã xảy ra trong cuộc gặp gỡ đó? Như lời đã hứa, sau lễ Cha bắt đầu cuộc đối thoại thân mật với cậu bé, đó là cậu Bartolômêo Galendy. Don Boscô bắt đầu bằng những câu hỏi thân mật từ gia đình cậu, cha mẹ cậu.

Cậu đáp lại là cả hai đều đã qua đời.

Cha hỏi tiếp về tuổi của cậu, về công ăn việc làm và nơi ăn chốn ở của cậu.

Với những câu hỏi đó, cậu chỉ đáp lại bằng tiếng “không” hơi cọc cằn.

Tuy nhiên, Cha vẫn không nản lòng. Sau cùng Cha hỏi:

– Con có biết huýt sáo không?

Mắt cậu sáng lên và cậu bắt đầu mỉm cười gật đầu. Ðó là điều duy nhất Cha mong ước. Cậu đã bị chinh phục và đã trở nên bạn thân của Cha. Từ đó, cha bắt đầu đối thoại bằng những câu hỏi về đời sống người công giáo của cậu. Ðáng thương thay, mặc dù cậu đã lên 16 tuổi nhưng mới chỉ được xưng tội lần đầu mà thôi. Còn về giáo lý thật không biết gì hết, vì không được ai chỉ bảo cho. Ngay cả đến việc làm dấu Thánh Giá và đọc một kinh Kính Mừng cậu cũng không biết. Và cha Don Boscô quì gối đọc kinh Kính Mừng phó thác cho Mẹ Maria và nhân danh Mẹ bắt đầu sứ mệnh Tông Ðồ của Cha, cầu xin Mẹ giúp Cha cứu rỗi linh hồn cậu bé này.

Trước khi cho cậu ra về, Cha tặng cậu một mẩu ảnh Ðức Mẹ và cậu hứa sẽ trở lại tuần tới đem theo chúng bạn của cậu để cùng được học giáo lý nữa.

Thời gian trôi qua, nhân dịp toàn thể Dòng Con Cái Don Boscô mừng kỷ niệm một trăm năm mươi năm cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Don Boscô và cậu bé Bartolômêo Galendy, ngày khởi đầu sinh hoạt “Khánh Lễ Viện” mà Don Boscô là Vị Sáng Lập và cậu bé Bartolômêo là viên đá đầu tiên. Nơi cậu Bartolômêo, Don Boscô đã nhìn thấy trước hàng ngàn thanh thiếu niên bị bỏ rơi cần được nhận biết tình thương của Chúa và ngài đã hiến trọn đời mình để giáo dục niềm tin trong tâm hồn các em. Hơn nữa, ngài còn đào luyện các em trở thành tông đồ giữa chúng bạn, dẫn đưa chúng bạn về với Chúa qua đời sống bí tích và việc học hỏi giáo lý. Một trăm năm mươi năm đã qua và sứ mệnh tông đồ của Don Boscô đã được các con thiêng liêng của ngài tiếp tục tới ngày nay trên khắp Năm Châu. Hàng ngàn hàng triệu thanh thiếu niên qua nhiều năm đã nhận biết, yêu mến Chúa và dấn thân để Chúa cũng được nhận biết, yêu mến và tôn thờ.

Suy niệm:

Một cuộc gặp gỡ mang đến một sứ mạng, Don Boscô và cậu bé Bartolômêo Galendy đã gặp gỡ nhau và cậu bé Bartolômêo Galendy đã trở thành tông đồ của Chúa, mang Chúa đến cho nhiều người. Còn cuộc gặp gỡ giữa sứ thần Gabriel và Đức Maria mang đến ơn cứu độ cho muôn dân.

Thiên Chúa sai sứ thần Gabriel đến với Đức Maria, với lời chào: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà” (Lc 1,28). Qua lời chào này giúp chúng ta biết rằng: nơi Mẹ Maria, ơn Chúa tràn đầy. Thật vậy, Mẹ cần được ân sủng Chúa nâng đỡ để có thể hoàn toàn tự do trong đức tin mà đáp trả lại lời mời gọi của Chúa, để qua hai tiếng “Xin vâng” của Đức Maria, Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người, và ở giữa chúng ta.

Hơn nữa, lời chào của sứ thần Gabriel còn cho chúng ta thấy nơi Mẹ, không vương vấn tội lỗi, Mẹ được ơn Chúa gìn giữ cách riêng, là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết noi gương Đức Maria luôn biết vâng nghe theo ý Chúa, để Chúa làm chủ cuộc đời chúng con. Amen.

 

 

09.12.2025

THỨ BA TUẦN II MÙA VỌNG

Mt 18,12-14

 

Lời Chúa:

“Thiên Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ này phải hư mất” (Mt 18,14).

Câu chuyện minh họa:

Ở Batna, có một gia đình nằm vào địa điểm hẻo lành, gồm bà mẹ với các con, mà thằng con lớn phản bội vô số kể, tên là Sidi Melkassen, ưa a tùng với côn đồ du đãng, bị mẹ khiển trách hằng ngày. Mất tự do, thằng đó bực tức, nhất định hai mẹ con không đội trời chung. Liền bắt mẹ đem giam cầm vào một nhà cô tịch tăm tối. Lấy sợi xích lớn mà xiềng hai chân mẹ nó lại, đoạn đục vào tường gắn móc khoá lại và giữ chìa khoá trong túi. Đành lòng đóng cửa lại trước những tiếng kêu la, khóc lóc, van nài của mẹ.

Trên ba năm trời tồi túng, nóng nực, lạnh lẽo, không mền, không chiếu, bữa no bữa đói, người mẹ than khóc đã khô nước mắt, kêu không ai nghe, buồn không một lời an ủi.

Chiều nọ, một nàng dâu thảo giật được chìa khoá và mở cửa, tháo xiềng giải thoát cho người mẹ vô phúc. Bà đi ra giữa thanh thiên bạch nhật, không còn hình tượng người nữa, ai nấy đều thương hại. Việc này thấu đến tai nhà chức trách, thằng con bất hiếu bị bắt và kêu án sáu tháng tù ở. Ai nấy đều ca tụng công lý. Chỉ có bà mẹ quên tội của con, cất tiếng lên vừa than khóc vừa xin tòa đừng tống giam con mình tội nghiệp.

Suy niệm:

Người mẹ trong câu chuyện trên tuy bị con mình tống giam và hành hạ như thế, nhưng vẫn luôn tha thứ cho hành động của con mình. Còn Thiên Chúa thì sao khi con người chúng ta phạm tội?

Chúa Giêsu đến rao giảng nước Thiên Chúa và Người dùng hình ảnh người mục tử quen thuộc để minh họa tình yêu Cha trên trời. Chúa Giêsu chính là người mục tử nhân lành hết mình vì đoàn chiên, Người không để con nào phải mất, như Lời Chúa đã nói: “Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất” (Mt 18,14). Bởi vì, Thiên Chúa thương yêu hết mọi người, Ngài không chê bỏ ai, Thiên Chúa luôn tìm kiếm đón nhận và vui mừng khi tìm lại được một tâm hồn lầm lạc.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn yêu mến Chúa, tin nhận Chúa chính là Ngôi Lời Thiên Chúa nhập thể làm người để chia sẻ kiếp người với chúng con. Nhờ đó, chúng con mau mắn đến với Chúa và gặp gỡ tha nhân hơn. Amen.

 

 

10.12.2025

THỨ TƯ TUẦN II MÙA VỌNG

Mt 11,28-30

 

Lời Chúa:

“Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.” (Mt 11,29)

Câu chuyện minh họa:

Khi được phong lên làm Tổng giám mục, thì đức cha Roncalli đang là Khâm sứ Tòa Thánh kiêm Đại diện Tông tòa quản trị các giáo phận ở Bungari và Thổ. Công việc của ngài rất khó khăn, vì phải coi sóc một vùng đất rộng lớn, đang sôi động về mặt chính trị, chia rẽ về mặt tôn giáo : Giữa đạo Công giáo với các đạo Tin lành, Chính thống, Hồi giáo ; Giữa các linh mục triều với các tu sĩ. Trong lúc thi hành công tác mục vụ, đức Tổng giám mục Roncalli đã nhận được một bức thư nặng lời chê trách ngài về mọi mặt, do một linh mục bất mãn với ngài viết. Khi đọc xong, đức cha Roncalli không nói một lời, lòng vẫn tha thiết yêu thương vị linh mục ấy.

Sau khi được thăng chức sứ thần Tòa thánh tại Paris, rồi hồng y giáo chủ Vênêcia, và cuối cùng đắc cử lên làm Giáo hoàng với danh hiệu Gio-an 23 vào năm 1958, thì linh mục viết thư chỉ trích ngài năm xưa vẫn còn sống. Ông cùng với đoàn giáo dân sang Rôma xin được vào yết kiến Đức Giáo hoàng. Linh mục ấy đã thuật lại cuộc tiếp kiến riêng với Đức Giáo hoàng như sau:

“Trong lúc đứng ở phòng khách trên lầu cao Vatican, đầu óc tôi cứ nghĩ tới bức thư biểu lộ sự bất mãn năm xưa mà lòng vô cùng hối hận. Tôi trộm nghĩ, đã mấy chục năm trôi qua rồi, nên giờ đây chắc hẳn Đức Thánh Cha sẽ không còn nhớ gì… Nhưng ai ngờ, sau khi tiếp chuyện thân mật, Đức Thánh Cha với lấy cuốn Kinh thánh và lôi ra trước mặt tôi bức thư ấy. Đang khi tôi lúng túng, Đức Thánh Cha đã cầm lấy tay tôi và dịu dàng bảo: “Con đừng hoảng sợ, cha không bao giờ giận ghét gì con đâu mà trái lại còn phải cám ơn con nữa. Vì cha cũng chỉ là người, cũng có những yếu đuối sai lỗi, nên khi nhận được thư của con, cha đã trân trọng để vào trong cuốn Thánh kinh đọc hằng ngày, để mỗi tối cha đều nhìn vào bức thư đó mà xét mình, hầu dễ dàng tu sửa những khuyết điểm sai lỗi tồn tại, và quyết tâm xa tránh những lầm lỡ trong tương lai. Mỗi lần như thế cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho con”..

Suy niệm:

Hiền hậu là thái độ tốt lành của những người sống khiêm nhường. Lòng hiền hậu thường tỏ ra bên ngoài qua sự độ lượng, từ tâm, khoan dung, độ lượng, cảm thông, không thù hận… Thường khi chúng ta sống trong bậc cao của danh vọng, địa vị, tiền tài,… thì chúng ta dễ tự cao tự đại, hay bắt người khác làm theo ý mình, thậm chí còn có thái độ kiêu căng, khinh thường người khác. Nhưng Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy học nơi Người về “lòng hiền hậu và khiêm nhường”, để tâm hồn chúng ta nhẹ nhàng, bình an, thư thái. Và như thế, chúng ta loại bỏ được tính kiêu căng, tự mãn, sống đơn sơ, hiền lành, chúng ta sẽ cảm thấy niềm vui thật sự.

Chúa Giêsu không muốn chúng ta lệ thuộc vào một bộ luật nặng nề và không hồn nhưng thay vào đó là mang tình yêu thương vào lề luật. Chỉ có tình thương mới là khí giới lật đổ được bất công, và xây dựng được một xã hội công bằng thật sự. Chỉ có tình thương mới thực sự giải phóng con người khỏi mọi áp bức.

Lạy Chúa, xin Chúa biến đổi con từng ngày giúp con luôn sống tinh thần khiêm nhường và hiền lành như Chúa dù có phải đi ngược dòng.

 

 

11.12.2025

THỨ NĂM TUẦN II MÙA VỌNG

Mt 11,11-15

 

Lời Chúa:

“Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gio-an Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông.” (Mt 11,11)

Câu chuyện minh họa:

Một bác sĩ giải phẫu đã được ơn trở lại tin yêu Chúa nhờ gương sáng của một bệnh nhân là một bé trai 5 tuổi. Em bị đau bụng dữ dội được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Sau khi siêu âm và chụp X quang ổ bụng, bác sĩ khẳng định em bị khối u trong dạ dày cần được phẫu thuật. Về sau bác sĩ giải phẫu đã kể lại câu chuyện mổ cho em như sau:

“Hôm đó, em bé được đưa vào phòng mổ và trước khi gây mê, tôi nói với em rằng:

– Bác sĩ sắp sửa giúp con khỏi bệnh. Nhưng trước hết con cần phải qua một giấc ngủ nhé”. Nghe nói sắp đi ngủ, em bé được mẹ dạy thói quen cầu nguyện trước khi đi ngủ đã nói:

– Vậy xin bác sĩ cho con cầu nguyện trước khi đi ngủ.

Nói đoạn em quỳ xuống bên cạnh bàn mổ, hai tay chắp lại, đôi mắt ngước lên cao, em khẽ đọc một kinh lạy cha. Nhìn thấy cảnh em cầu nguyện, vị bác sĩ và mấy y tá đều cảm động rưng rưng nước mắt. Vị bác sĩ kể tiếp: Sau đó, tôi tự nhiên cảm thấy lương tâm cắn rứt, nên đã đi xưng tội sau 20 năm, và từ đó mỗi buổi tối, tôi không bao giờ đi ngủ mà không cầu nguyện”.

Suy niệm:

Nhờ một hành động nhỏ của em bé, mà cảm hóa được một vị bác sĩ đã nguội lạnh 20 năm không giữ đạo quay về với Chúa. Vậy mỗi người chúng ta cũng có bổn phận làm tiền hô cho Chúa ngay trong cuộc sống hằng ngày của mình, có khi là những người thân trong gia đình của mình, hàng xóm láng giềng, những người quen biết và cả những người chưa nhận biết Chúa.

Gioan đến kêu gọi chúng ta: đường quanh co uốn cho ngay, hố sâu lấp cho đầy, đồi cao hãy bạt xuống, để dọn đường cho Chúa ngự đến. Cuộc sống mỗi người chúng ta đều có hố sâu ngăn cách chúng ta với kẻ khác, có núi cao che khuất lòng chúng ta trước đau khổ của kẻ khác, có những cuộc sống quanh co đối với Chúa hay với những người chung quanh. Trước lời mời gọi của thánh Gioan hôm nay, chúng ta hãy nhìn vào chính mình, vào gia đình mình để nhận cho ra đâu là núi đồi, đâu là vực sâu, và đâu là những nẻo đường quanh co trong cuộc sống.

Lạy Chúa, xin cho con biết vươn mình lên cao, vượt lên mọi ý nghĩ tầm thường để con dễ dàng tha thứ, yêu thương và quảng đại trao ban cho anh chị em con.

 

 

12.12.2025

THỨ SÁU TUẦN II MÙA VỌNG

Mt 11,16-19

 

Lời Chúa:

“Tôi phải ví thế hệ này với ai?” (Mt 11,16)

Câu chuyện minh họa:

Một hôm, hoàng tử gọi vào đền vua một người lái buôn chuyên nghề bán ngựa. Ông ta dẫn đến trước mặt hoàng tử hai con ngựa bạch đã được huấn luyện rất kỹ để hoàng tử kén chọn. Bề ngoài, hai con ngựa trông giống hệt nhau, nhưng con này gấp đôi giá con kia. Hoàng tử liền gọi các quan cận thần đến mà bảo:

– Ta có thể tặng hai con ngựa này cho ai giải thích cho ta biết: tại sao con ngựa này giá gấp đôi giá con ngựa kia ?

Các quan cận thần đến gần hai con ngựa và quan sát thật kỹ, nhưng không một ai nhận ra có điều gì khác biệt. Thấy vậy, hoàng tử cho gọi hai người lính hầu đến và sai họ cưỡi lên hai con ngựa, hy vọng rằng: các quan cận thần sẽ nhận ra giá trị của mỗi con. Sau mấy vòng phóng ngựa chung quanh sân, không ai trong các quan nhận ra sự khác biệt về giá trị của hai con ngựa. Cuối cùng, hoàng tử phải lên tiếng giải thích cho họ:

– Chắc các ngươi đã nhận ra rằng: trong khi ngựa chạy quanh sân, con ngựa thứ nhất không để lại dấu vết gì đằng sau, nó chạy cách nhẹ nhàng như bay. Trái lại, con ngựa thứ hai để lại lớp bụi bay ngợp trời, chính vì lý do đó mà con ngựa thứ nhất có giá trị gấp đôi con ngựa thứ hai.

Suy niệm:

Giá trị của con người nằm ở chỗ không lệ thuộc vào những lời phê bình chỉ trích hay khen chê của người khác, nhưng là tùy thuộc vào hành động và lối sống của mình.

Cả Gioan Tẩy Giả và Chúa Giêsu đều đến để dạy dân Do Thái con đường cứu độ. Nhưng vì điều đó không hợp với sở thích của họ nên họ luôn khước từ và còn phê phán, hai ngài làm gì cũng bị họ chê: Gioan sống khắc khổ thì họ chê là “bị quỷ ám”; Chúa Giêsu sống hoà mình ăn uống với mọi người thì họ chê là “tay ăn nhậu”. “Nhưng đức Khôn ngoan được biện minh bằng hành động”.

Người Do Thái lên án Gioan Tẩy Giả và Chúa Giêsu chỉ vì họ không muốn hoán cải, không thành tâm thiện chí. Gioan Tẩy Giả chỉ cho họ con đường ăn năn: sống khắc khổ, còn Chúa Giêsu nêu lên cách sống đơn sơ, nhưng họ không chấp nhận, không ra khỏi cái tôi của mình vì thiếu khiêm nhường và vì thế họ có cái nhìn và xét đoán mọi việc cách sai lạc.

Lạy Chúa, xin biến đổi chúng con để chúng con biết nhận ra thánh ý Chúa trong cuộc đời, biết ra khỏi những hiểu biết hạn hẹp, loại bỏ lối sống hưởng thụ, sửa đổi bản thân để chúng con mỗi ngày trở nên hoàn thiện hơn.

 

 

13.12.2025

THỨ BẢY TUẦN II MÙA VỌNG

Thánh Lucia trinh nữ, tử đạo

Mt 17,10-13

 

Lời Chúa:

“Thầy nói cho anh em biết: ông Ê-li-a đã đến rồi mà họ không nhận ra,…” (Mt 17,12)

Câu chuyện minh họa:

Trong kho tàng văn chương Ấn giáo, có một câu chuyện sau đây:

Một đệ tử đến thưa vị linh sư của mình:

– Thưa thầy, con muốn gặp Chúa.

Vị linh sư chỉ đáp trả bằng một cái mỉm cười thinh lặng.

Ngày hôm sau người môn sinh trở lại và bày tỏ cùng một ước muốn. Vị linh sư cũng chỉ mỉm cười và tiếp tục giữ thinh lặng.

Rồi một ngày đẹp trời, ông dẫn người đệ tử đến một dòng sông. Thầy trò cùng dìm mình xuống nước. Chờ cho người đệ tử cảm thấy hoàn toàn thoải mái trong dòng nước mát. Bất thần vị linh sư mới túm lấy cổ anh và dìm xuống nước một hồi lâu. Người thanh niên cố gắng vùng vẫy để ngóc đầu lên khỏi mặt nước.

Bấy giờ vị linh sư mới hỏi anh:

– Khi bị dìm xuống nước như thế, con cảm thấy cần điều gì nhất?

Không chút suy nghĩ, người đệ tử đáp ngay:

– Thưa, con cần không khí để thở.

Lúc bấy giờ vị linh sư mới giải thích:

– Con có cảm thấy ước ao được gặp Chúa như vậy không? Nếu con khao khát Chúa như vậy, con sẽ gặp được Ngài tức khắc. Ngược lại, nếu con không có ước muốn ấy, thì cho dù có vận dụng hết cả tài năng và sức lực con sẽ chẳng bao giờ gặp được Ngài.

Suy niệm:

Elia là hiện thân của một cuộc tranh đấu không nghỉ ngơi cho công bằng và quyền con người. Ngài đã mở ra một thế hệ các tiên tri luôn lên tiếng tố cáo, những bất công và kêu gọi tôn trọng phẩm giá con người, nhất là những người cùng khổ, bị áp bức. Chúng ta cũng bắt gặp dung mạo ấy trong vị tiên tri cuối cùng của Cựu ước là Gioan tẩy giả. Chúa Giêsu cũng đã đến vào thời của vị tiên tri này. Ngài là tiên tri của các tiên tri, Ngài không những lên tiếng tố cáo bất công, mà còn đề cao quyền và phẩm giá cao trọng của con người nơi những bé mọn, bị đẩy ra bên lề xã hội.

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra Chúa trong cuộc đời con, nhất là nơi những anh chị em bất hạnh, những người bị gạt ra bên lề xã hội.

15.12.2025

THỨ HAI TUẦN III MÙA VỌNG

Mt 21,23-27

Lời Chúa:

“Phép rửa của ông Gioan bởi đâu mà có?” (Mt 21,25).

Câu chuyện minh hoạ:

Trịnh Tụ, vợ của Hoài Vương, muốn hạ tình địch của mình là một mỹ nữ, thì nói cùng nàng ra vẻ thân mật:

– Nhà vua có tính không thích người khác thở hơi vào mình, nên khi vào hầu vua thì phải giữ ý bịt mũi lại!

Mỹ nữ nghe theo: mỗi lần tới hầu vua là lấy tay bịt mũi. Nhà vua lấy làm lạ hỏi thì Trịnh Tụ mau mắn thưa:

– Người ấy sợ Đại Vương thân thể hôi hám nên mới có cử chỉ như vậy!

Vua sở liền nổi giận, truyền đem mỹ nữ ra ngoài cắt mũi đi!

Suy niệm:

Các trưởng tế và các kỳ lão tìm về Gioan Tẩy Giả và phép rửa của ông nhưng không hề hiểu và tin, mà còn cố chấp và ác ý.

Trong xã hội ngày nay, Chúa vẫn luôn mời gọi chúng ta tìm về sự thật, là chính Thiên Chúa vì Người là nguồn mọi điều thiện hảo. Là những môn đệ của Chúa, chúng ta cần cố gắng mỗi ngày đấu tranh cho những cái tôi của bản thân, những đam mê hão huyền, và những ham muốn không cần thiết. Để được như thế, chúng ta cần ánh sáng Lời Chúa hướng dẫn, soi sáng để giữa những thử thách, trái ngang của cuộc đời chúng ta không bị chao đảo, vì có Chúa là ánh sáng soi đường và Sự Thật là đích đến của chúng ta.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết siêng năng chạy đến với Chúa bằng việc siêng năng đọc và suy gẫm Lời Chúa, để Người soi sáng, chỉ lối cho những hành động của chúng con.

 

 

16.12.2025

THỨ BA TUẦN III MÙA VỌNG

Mt 21,28-32

Lời Chúa:

“Ông Gioan đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy, còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin” (Mt 21,32).

Câu chuyện minh hoạ:

Chuyện kể rằng có một lần Chúa Giêsu hiện ra với cha Giovani và tỏ ra yêu thương giáo xứ của ngài, vì có rất nhiều người làm đẹp lòng Chúa. Cha Giovani liền thưa với Chúa:

Lạy Chúa, đó là những lời chúc tụng ngợi khen Chúa ư?

Chúa Giêsu lắc đầu, Cha Giovani mới nói tiếp:

A, con biết họ nói những lời cảm tạ, tri ân Chúa phải không?

Cũng không đúng nữa!

Không chịu thua, cha sở Giovani nói tiếp:

Hay là những lời cầu xin Chúa ban ơn này ơn nọ cho họ?

Chúa Giêsu lắc đầu nói:

Con đoán sai cả rồi, lời cầu nguyện mà giáo dân của con đã làm cho Ta vui sướng nhất đó là: “Lạy Chúa, xin thương tha tội chúng con”.

Suy niệm:

Thấy các nhà chức trách Do Thái tự kiêu tự mãn và cố chấp không chịu tin vào lời giảng của Gioan Tẩy Giả về sứ vụ Cứu Thế của Đấng Kitô, nên Đức Giêsu dùng dụ ngôn để khiển trách và cảnh cáo họ rằng: “Những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông” (Mt 24,31). Tại vì họ biết mình tội lỗi. Biết mình tội lỗi thì dễ hoán cải hơn. Và vì hoán cải nên được vào Nước Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết nhận ra thân phận bất toàn và tội lỗi, để chúng con chạy đến Chúa lãnh nhận tình thương và sự tha thứ của Chúa. Amen.

 

 

17.12.2025

THỨ TƯ TUẦN III MÙA VỌNG

Mt 1,1-17

Lời Chúa:

Gia phả Đức Giêsu Kitô, con cháu vua Đavit” (Mt 1,1).

Câu chuyện minh hoạ:

Có một thành viên trong Hội đồng giáo xứ đang rơi vào chuyện sa ngã tội lỗi, gây xôn xao trong giáo xứ. Cha xứ liền triệu tập các thành viên còn lại, rồi với tình yêu thương và thương xót, ngài trình bày lại đầu đuôi câu chuyện đáng buồn cho mọi người rồi ngài hỏi như thế này:

– Nếu như chính các ông các bà bị cám dỗ như người anh em của chúng ta, quý vị sẽ làm gì?

Người thứ nhất tin tưởng ở khả năng mình có thể đứng vững trong cơn cám dỗ, nói:

– Thưa cha, chắc chắn con chẳng bao giờ chịu nhượng bộ trước tội lỗi đáng ghê tởm đó.

Mấy người khác cũng lần lượt lớn tiếng dõng dạc nói như vậy. Ai cũng muốn cho mọi người thấy mình là người đàng hoàng đạo đức, hoặc can đảm đối đầu với mọi chước cám dỗ xấu xa.

Sau hết, cha xứ có vẻ chưa vừa ý, quay sang hỏi người cuối cùng trong Hội đồng giáo xứ. Ông này vốn là người ít nói, chỉ lẳng lặng âm thầm chu toàn các việc nhỏ trong giáo xứ. Trong cuộc họp, ông cũng luôn ngồi ở một góc phòng. Nghe cha xứ hỏi ông đứng lên nhỏ nhẹ thưa:

– Thưa cha và mọi người, thú thật, tự đáy lòng con phải thú nhận rằng, nếu con bị cám dỗ và thử thách như người anh em đó, có lẽ con sẽ còn sa đoạ hơn thế nữa.

Cả phòng yên lặng sững sờ. Cha xứ gật gù bảo:

– Đây là người duy nhất có thể đi với tôi để nói chuyện với anh em lầm lạc đó, để cố gắng dìu dắt người ấy quay trở về với Chúa.

Suy niệm:

Tin Mừng thánh Matthêu giới thiệu về gia phả Đức Giêsu để nói rằng: Đức Giêsu chính là con cháu Abraham, người được Chúa chọn. Vì thế gia phả này bắt đầu với Abraham. Đồng thời tuy là Con Thiên Chúa, nhưng Đức Giêsu cũng là người thật, có cha có mẹ, thuộcvề một dòng họ rõ ràng: chi tộc Juda.

Gia phả của Chúa Giêsu có những con người mang tiếng tốt, bên cạnh đó cũng có những người tội lỗi, nhưng Chúa đã không ngần ngại đến với con người trong một gia phả như thế, để dạy mỗi người chúng ta rằng, Ngài đến trần gian bất chấp tội lỗi nhân loại, sống giữa nhân loại tội lỗi để thánh hóa nhân loại và mang con người tội lỗi của chúng ta về cho Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn ý thức sống tốt để xứng đáng với đức tin của tổ phụ chúng con là Abraham. Amen.

 

 

18.12.2025

THỨ NĂM TUẦN III MÙA VỌNG

Mt 1,18-24

Lời Chúa:

“Khi tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà”. (Mt 1,24)

Câu chuyện minh họa:

Trên chuyến xe xuôi miền lục tỉnh, người ta chuyển đến tôi một cuốn truyện cũ đã mất bìa để đọc cho quên đường dài. Truyện kể lại mối tình giữa một chàng trai là con sĩ quan học tập và một cô gái là con cán bộ chức quyền. Họ thương nhau và muốn kết hôn với nhau, nhưng khi công khai ý định ấy, họ đã gặp phải những lực cản từ hai phía gia đình. Đã có nhiều nghi ngờ từ phía cha chàng trai và cũng có lắm nghi ngại từ phía cha cô gái. Giải pháp phải chọn là chia xa đôi lứa.

Đành lòng làm thế, nhưng họ vẫn âm thầm chờ đợi nhau, cho đến khi cha chàng trai mãn hạn học tập về nhà và cha cô gái đã đến tuổi về hưu. Hai người cha có dịp gần gũi cảm thông làm chất keo thân ái cho tình yêu đôi trẻ có điều kiện gắn hàn. Kết truyện là đám cưới.

Suy niệm:

Giuse bị đặt trong một hoàn cảnh thật éo le, thật khó mà chấp nhận được. Ông đang toan tính từ bỏ Maria cách kín đáo vì ông không hiểu được ý định của Thiên Chúa. Giữa những hoang mang, và bối rối như vậy, thiên thần đã đến báo mộng cho Giuse và ông đã thực thi vai trò của mình trong chương trình huyền nhiệm của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta thấy được ý định của Thiên Chúa khi cứu độ con người: Ngài cần sự cộng tác của mỗi người chúng ta. Ngài muốn chúng ta từ bỏ những ý định riêng của mình mà thực hiện ý Chúa, dù ý Chúa theo cách nhìn của chúng ta có gây trở ngại, đi ngược những ước mơ của chúng ta đi nữa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết mở lòng mình ra, dẹp bỏ những hố sâu ngăn cách, những ích kỷ, tranh chấp, ganh ghét… để đón nhận một tình yêu toàn hảo, một tình yêu luôn ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế, ngài là Emmanuel- Thiên Chúa ở cùng chúng ta-.

 

 

19.12.2025

THỨ SÁU TUẦN III MÙA VỌNG

Lc 1,5-25

Lời Chúa:

“Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu…”. (Lc 1,21)

Câu chuyện minh họa:

John P., một linh mục Ái Nhĩ Lan, sau nhiều năm tận tâm thuyết phục một thanh niên bỏ đạo trở về với Giáo hội, đã phải hoài công vô vọng. Bao lời khuyên răn cứ như “nước đổ lá môn.”

Một lần kia, Mẹ Têrêsa Calcutta được mời đến thăm Ái Nhĩ Lan. Ban tổ chức có thu xếp một buổi nói chuyện thân mật giữa Mẹ với các bạn trẻ. Mẹ chỉ nói giản dị về tình yêu Thiên Chúa: Chúa yêu thương các bạn; Ngài luôn đồng hành với các bạn. Sau đó Mẹ rời thành phố. Ai về nhà nấy.

Trời mỗi lúc mỗi khuya! Khi mọi vật đang chìm vào tĩnh mịch, chợt một hồi chuông điện thoại reo vang phá tan giấc ngủ của cha John. Ngài nhấc vội chiếc điện thoại, và đầu giây bên kia là giọng nói của chàng thanh niên năm nào: “Alô, con muốn xưng tội với cha. Con muốn trở về cùng Giáo hội.”

– “Chuyện gì xảy ra cho anh vậy?” Vị linh mục hỏi lại. Ngài tưởng chừng chàng thanh niên đang bị tai nạn hiểm nghèo nào đó nên vội dọn mình ra đi.

Nhưng anh ta trả lời: “Thưa cha, vì chiều nay Mẹ Têrêsa đã nói với con một lời đánh động lòng con rất nhiều.”

Vị linh mục ngạc nhiên: “Mẹ nói lời gì, và nếu tôi không lầm thì nhà thờ chật ních. Mẹ lại đâu có cơ hội để gặp riêng anh?”

– “Vâng thưa cha, Mẹ không gặp riêng con, nhưng Mẹ đã nói với mọi người, trong đó có con. Mẹ nói rằng: “Chúa ở với các con.”

Nghe thế, vị linh mục càng ngạc nhiên hơn nữa: “Ủa, đã nhiều lần tôi cũng nói với anh như thế, nhưng sao hôm nay anh lại bị thuyết phục bởi lời nói ấy của Mẹ Têrêsa?”

Anh thanh niên chậm rãi giải thích: “Thưa cha, vì Mẹ đã nói câu đó từ thẳm sâu của tâm hồn. Mẹ đã nói với con bằng tất cả con tim của mình.”

Một câu nói không phát ra từ một công thức có sẵn hay do một thói tục xã giao thông thường thúc đẩy, nhưng khởi đi từ chốn thâm sâu của một tâm hồn yêu thương mới có khả năng thuyết phục, hoán cải, và truyền đạt được ý nghĩa chân thực nhất của danh hiệu Emmanuel-Thiên Chúa-ở-cùng-chúng-ta.

Suy niệm:

Biết bao lần chúng ta lắng nghe “Chúa ở cùng anh chị em” nhưng được mấy lần chúng ta bị đánh động bởi lời ấy? Biết bao lần con tim chúng ta rung động khi lời ấy chạm đến tai chúng ta? Niềm vui lớn nhất của những người yêu nhau là họ được ở bên nhau; cũng vậy, Thiên Chúa vì yêu thương con người, nên đã xuống thế mang thân phận con người để ở với con người, để thông chia nỗi đau của con người, và cứu thoát con người khỏi vũng lầy tội lỗi. Thiên Chúa đã đến để phá đổ bức tường ngăn cách giữa trời và đất, giữa con người với nhau, để giữa thế gian, Thiên Chúa hiện hữu.

Lạy Chúa, xin cho Ngôi Lời hiện diện sống động trong cuộc đời con, để niềm vui và sự bình an của Chúa được gieo vãi khắp nơi.

 

 

20.12.2025

THỨ BẢY TUẦN III MÙA VỌNG

Lc 1,26-38

Lời Chúa:

Bấy giờ, Bà Maria nói với sứ thần: “Vâng tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38).

Câu chuyện minh hoạ:

Một nông dân trồng bụi tre nơi góc vườn. Thân tre mỗi ngày mỗi cao lớn, thẳng đuột. Ngày kia, người ấy đến nói với cây cao nhất: “Này bạn, ta cần bạn”. Cây tre nói: “Thưa ông, tôi sẵn sàng, ông cứ sử dụng tôi theo ý ông”

– Được, ta sẽ xẻ anh ra làm đôi.

Nghe thế, cây tre phản đối:

– Xẻ tôi? Sao vậy? Trong vườn có cây nào đẹp hơn tôi đâu? Xin ông đừng… Ông dùng tôi thế nào cũng được, nhưng xin đừng xẻ tôi ra…

– Nếu không xẻ anh ra thì anh chả được việc gì.

Một làn gió nhẹ thổi qua, cây tre cúi đầu thở dài: “Thưa ông, nếu chỉ còn cách đó, thì xin ông cứ làm theo ý ông”.

Người nông dân nói tiếp: “Ta sẽ tước bỏ hết các cành của ngươi”

– Ông tước cành tôi? Như vậy còn gì là vẻ đẹp của tôi ? Lạy Chúa, xin ông thương đừng làm thế…

– Nếu không tước cành, anh chả được việc gì.

Gió thổi mạnh hơn. Cây tre quằn quại trong gió và nắng. Rồi nó mạnh dạn thưa: “Thưa ông, xin ông chặt tôi đi”.

Ông chủ nói: “Bạn thân mến, thực thì ta buộc lòng phải làm bạn đau, phải tước cành, khoét đốt bạn; nếu không, ta không thể dùng bạn”.

Cây tre cúi rạp xuống đất nói: “Thưa ông, xin ông cứ việc chặt, dùng tôi theo ý ông”.

Người nông dân chặt tre, tước cành, xẻ đôi và lóc ruột làm thành cái máng chuyển nước từ dòng suối vào cánh đồng. Và sau đó, người nông dân có một vụ mùa bội thu.

Suy niệm:

Nhờ lòng tin tưởng và phó thác vào tình yêu Chúa, Đức Maria đã dám bỏ mình, xin vâng theo thánh ý Chúa để Ngôi Lời được nhập thể trong thế giới này. Nếu cuộc đời của mỗi chúng ta nhận ra thánh ý Chúa và thực thi trong cuộc đời, thì Chúa sẽ đi vào thế giới hôm nay. Khi Mẹ xin vâng, Mẹ cũng chưa hiểu rõ con đường Chúa muốn nhưng Mẹ tin tưởng để Chúa làm chủ cuộc đời Mẹ. Nhìn vào gương Mẹ, chúng ta có dám thưa tiếng xin vâng ngay trong những lúc đen tối nhất của cuộc đời không?

Lạy Chúa, xin biến đổi trái tim chúng con để chúng con biết sẵn sàng đáp lại tiếng Chúa trong mọi hoàn cảnh, nhất là những lúc cuộc đời chúng con tưởng chừng như vô vọng.

22.12.2025

THỨ HAI TUẦN IV MÙA VỌNG

Lc 1,46-56

 

Lời Chúa:

“Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!” (Lc 1,49).

Câu chuyện minh hoạ:

Nhà vua bị bệnh nặng. Quan ngự y lo lắng, nhưng đành bó tay. Một nhà chiêm tinh đến bảo vua chỉ khỏi bệnh khi nào được mặc chiếc áo của một người hạnh phúc nhất.

Quan quân đổ xô đi khắp nước để tìm người hạnh phúc nhất. Cuối cùng thì họ cũng tìm được một người hạnh phúc thực sự. Nhưng khổ thay, người ấy quá nghèo, chẳng có lấy một chiếc áo!

Suy niệm:

Hạnh phúc là điều mà ai cũng mơ ước và tìm mọi cách để đạt được. Thế nhưng, khi chúng ta làm cho người khác điều tốt đẹp thì đó là hạnh phúc cho chúng ta. Những hạnh phúc mà chúng ta tìm nơi vật chất, giàu sang, thú vui… sẽ mau qua và đó cũng không phải là hạnh phúc thật. Hạnh phúc mà Đức Maria cảm nhận được chỉ có nơi Thiên Chúa vì những ân huệ Chúa đã dành cho Mẹ. Và Mẹ đã dành suốt cuộc đời mình để đáp lại ân huệ đó.

Mỗi chúng ta thật sự hạnh phúc khi ý thức thân phận được làm con Chúa, và có một người mẹ là Đức Maria. Chúng ta hãy học nơi Mẹ sự khiêm nhường khi thưa hai tiếng xin vâng, chịu khó trước gian nan khốn khó dưới sự truy bắt của vua Hêrôđê để bảo vệ con mình, can đảm khi chứng kiến cái chết thảm thương của con mình… Tuy thế, Mẹ rất tin tưởng và tín thác vào bàn tay quan phòng của Chúa. Mỗi chúng ta, khi đứng trước những khó khăn, những vấn nạn trong cuộc sống có biết học nơi Mẹ một niềm tin vững mạnh và cậy trông vào Chúa không?

Lạy Mẹ Maria, xin dạy chúng con biết noi gương Mẹ để mỗi ngày chúng con cảm nghiệm được niềm hạnh phúc khi được làm con Chúa.

 

 

23.12.2025

THỨ BA TUẦN IV MÙA VỌNG

Lc 1,57-66

 

Lời Chúa:

“Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.” (Lc 1,57-58)

Câu chuyện minh họa:

Trong tờ thông tin liên lạc của một giáo xứ nọ, người ta đọc thấy ở trang bìa của số ra tháng 12 như sau: Mùa Vọng là mùa của thai nghén…

Có lẽ chỉ có những người đàn bà đã hơn một lần kinh qua thời kỳ thai nghén và sinh nở mới có thể giúp chúng ta hiểu được thế nào là 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau… Trong 9 tháng 10 ngày, ngoài những nôn mửa không ngừng, người đàn bà mang thai thường phải trải qua nhiều tâm trạng khác nhau của vui buồn lẫn lộn…

Vui vì sự sống và niềm hi vọng đang lớn dần trong tâm hồn và thể xác của mình, người đàn bà mang thai cũng lo sợ vì những bất ngờ không lường trước được. Những đột biến trong người cũng khiến cho người đàn bà mang thai cảm nhận được sự mỏng dòn, yếu đuối của con người. Tất cả mọi cử động, chế độ dinh dưỡng đều được cân nhắc cẩn thận để không phương hại đến bào thai… Có nên tiếp tục đi nhanh như trước kia không? Có được hút một điếu thuốc như trước không? Có nên dùng càfê không? Có nên dùng một chút bia rượu không? Có nên thức khuya không?… Tất cả đều được cân nhắc từng li từng tí.

Bào thai càng lớn dần, niềm vui và nỗi lo lắng cũng tăng thêm… Và khi đến ngày nở nhụy khai hoa, như Chúa Giêsu đã nhận xét, niềm vui của người đàn bà khỏa lấp được tất cả những chờ đợi trong khi mang thai và những đớn đau trong khi sinh con.

Sự chào đời của hài nhi không những mang lại niềm vui, nhưng cũng đảo lộn cuộc sống trong gia đình. Ðứa bé đã trở thành trung tâm của cuộc sống gia đình. Giờ giấc thay đổi, nhịp sống cũng thay đổi. Và có lẽ cái nhìn cũng đổi mới với mọi người trong nhà.

Suy niệm:

Sự chào đời của hài nhi không những mang lại niềm vui, nhưng cũng đảo lộn cuộc sống trong gia đình. Ðứa bé đã trở thành trung tâm của cuộc sống gia đình. Giờ giấc thay đổi, nhịp sống cũng thay đổi. Và có lẽ cái nhìn cũng đổi mới với mọi người trong nhà.

Trong Mùa Vọng này, mỗi người chúng ta cũng đang cưu mang Thiên Chúa trong tâm hồn. Như người phụ nữ cảm nhận được sự tăng trưởng của bào thai, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự hiện diện mỗi lúc một thêm thân mật và gần gũi của Chúa trong tâm hồn chúng ta.

Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con biết chuẩn bị tâm hồn thật sốt sắng để chào đón Chúa, và để cho Ngài lớn lên trong cuộc đời chúng ta mỗi ngày.

 

 

24.12.2025

THỨ TƯ TUẦN IV MÙA VỌNG

Lc 1,67-79

 

Lời Chúa:

“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel, đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.” (Lc 1,68)

Câu chuyện minh họa:

Bà già 104 tuổi sống trong một căn hộ nhỏ tại Croydon. Khi bà được 100 tuổi, một nhà truyền giáo đến thăm và giải thích cho bà nghe đoạn Tin mừng Gioan 3,16: Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một Ngài, để ai tin Người Con đó, thì khỏi chết và được sống đời đời.

Bà đáp:

– Thật là tuyệt vời. Thiên Chúa thật tốt lành khi Ngài tha thứ cho tôi đã bỏ cả trăm năm không biết Ngài.

Cuộc trở lại của bà được tạp chí London City Mission thuật lại và kết thúc bằng câu: “Sinh 1825, sinh lại 1925”.

Suy niệm:

          Bài thánh ca mà Dacaria cất lên là lời vọng của các sứ điệp mà các tiên tri đã tiên báo, khi chuẩn bị lòng dân đón nhận ơn cứu độ. Dacaria chúc tụng Thiên Chúa vì muôn việc cao cả Chúa đã làm cho Dân Người, mang đến sự giải thoát và khai mở một trời mới đất mới.

Gioan sinh ra mang một sứ mạng cao cả là mở lối cho Chúa đến. Cũng vậy, mỗi chúng ta khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta cũng mang một sứ mạng mang Chúa đến cho người khác, giới thiệu Chúa cho những người chưa nhận biết Chúa, khơi dậy lòng yêu mến Chúa nơi những người nguội lạnh, và làm gương sáng nơi môi trường mình đang sống và làm việc.

Lạy Chúa, sứ mạng của Chúa là vâng lời Chúa Cha đã xuống thế làm người ban ơn cứu độ cho toàn thể nhân loại, xin cho chúng con cũng biết loan truyền sứ điệp ấy bằng chính đời sống chứng nhân của chúng con.

 

25.12.2025

THỨ NĂM – LỄ GIÁNG SINH

Ga 1,1-18

 

Lời Chúa:

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta.” (Ga 1,14)

Câu chuyện minh họa:

Hôm ấy, vào đêm vọng Giáng Sinh, trong một trường giáo dục trẻ em tàn tật ở Mỹ, người ta cho các trẻ em diễn một hoạt cảnh Giáng Sinh, trước sự hiện diện của phụ huynh và ân nhân. Vở kịch có ba màn. Màn đầu diễn ra ở Nagiaret, với sắc lệnh của Hoàng đế Cêsarê Augustô. Màn hai diễn lại cảnh Thánh Giuse và Mẹ Maria vào quán trọ, bị chủ quán xua đuổi. Màn ba là cảnh hang lừa máng cỏ. Ban giám đốc và các phụ huynh rất lo âu cho các trẻ, sợ chúng diễn xuất vụng về. Nhưng màn đầu diễn tiến khá lắm. Qua màn hai, người ta thấy Giuse và Maria gõ cửa quán trọ. Nhìn Giuse thì nghèo nàn, Maria thì bụng mang dạ chửa, chủ quán đưa tay xua đuổi lia lịa, miệng thao thao:

Không có chỗ, không có chỗ! Hai vợ chồng năn nỉ, với nét mặt âu sầu. Chủ quán hơi lưỡng lự, những rồi cũng đọc hàng chữ ghi trên quán: Không còn chỗ. Cảnh van xin và từ chối lại diễn ra một lần nữa. Và lần này hai ông bà có vẻ tha thiết nài xin. Chủ quán trẻ cũng vẫn đưa tay từ chối. Nhưng vừa bắt đầu mấy tiếng: “Tôi đã nói rằng hết… thì em không tiếp tục nói thêm được nữa. Tay em giựt xuống tấm bảng: Không còn chỗ. Và nghẹn ngào thổn thức trong nước mắt: “Con xin nhường phòng con cho hai ông bà!”.

Trước cảnh bất ngờ đó, giáo viên đạo diễn tỏ ra bực bội, lúng túng và cho ngưng diễn. Nhưng toàn thể khán giả đều cảm xúc ra mặt, vì cái vẻ hồn nhiên trong trắng của em bé tốt bụng. Cử chỉ, ngôn ngữ và cung cách của em nói cho mọi người hay ý nghĩa thực sự của Lễ Giáng Sinh.

Suy niệm:

Mỗi người chúng ta bằng nhiều cách cũng là những người đang đóng vai chủ quán. Thường khi chúng ta quay lưng với những người nghèo khổ, giả điếc làm ngơ trước những đau khổ của người khác và ân cần với những người chức quyền, giàu có. Những người trong thành Bêlem năm xưa vì ham tiền mà xua đuổi Chúa, vì nơi họ thiếu vắng sự quan tâm đến người khác, không cảm thông với những nỗi thống khổ của những người khách lỡ đường. Thế nên Con Thiên Chúa đã không mạc khải cho họ nhưng mạc khải cho những kẻ bé mọn, là các mục đồng, những người chăn chiên.

Vì tình yêu nhân loại, Con Thiên Chúa đã mặc lấy xác phàm nhỏ bé, sinh ra nơi hang đá nghèo hèn, mặc lấy thân phận yếu hèn như chúng ta, Ngài cúi xuống thật gần với con người để nâng con người sa ngã lên. Ngài đã cứu độ chúng ta bằng con đường tự hạ, tự hủy mình ra không. Hiểu được ý nghĩa đó, mỗi người chúng ta hãy mở rộng tâm hồn đón nhận hồng ân Chúa đang tuôn tràn trên mỗi người qua mầu nhiệm nhập thể, và trao ban cho tha nhân bằng những hành vi chia sẻ, những lời cảm thông, và những cách đối xử đầy tình người hơn.

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tình yêu vô biên của Chúa đang đến với con người qua mầu nhiệm nhập thể, không những thế, Người đến với chúng con qua nhiều cách thức, nhất là nơi những người nghèo khổ đang cần đến chúng con.

 

 

26.12.2025

THỨ SÁU

NGÀY II TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Thánh Stêphanô tử đạo tiên khởi

Mt 10,17-22

 

Lời Chúa:

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10,22)

Câu chuyện minh họa:

Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.

Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ”. Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.

Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì, nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới…

Suy niệm:

Là chứng nhân của Đức Kitô, chúng ta cần phải xả thân dù mất cả mạng sống. Và đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân, mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ, như sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét”: Ngài nhắc nhở và động viên chúng ta phải tin tưởng, chịu đựng và lấy đó làm cơ hội để “làm chứng cho Thầy”; và trong những hoàn cảnh ấy, “hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được, và một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.”

Xin cho mỗi người chúng ta biết kiên trì và vững tin vào quyền năng của Chúa trước những biến cố, thử thách trong cuộc đời, và can đảm làm chứng cho Chúa như thánh Stêphanô đã anh dũng làm chứng cho Chúa đến hơi thở cuối cùng.

 

 

27.12.2025

THỨ BẢY

NGÀY III TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Thánh Gioan Tông đồ, tác giả sách Tin mừng

Ga 20,2-8

 

Lời Chúa:

“Bấy giờ, người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin” (Ga 20,8)

Câu chuyện minh họa:

Cuốn sách “Ngang qua thung lũng sông Kwai” cho chúng ta thấy: Vào thời đệ nhị thế chiến, những người lính đồng minh bị quân đội Nhật bắt làm tù binh, được đem tới vùng biên giới Miến Điện và Thái Lan để xây dựng tuyến đường sắt vận chuyển vũ khí. Cuộc sống ở đây thật là khắc nghiệt. Họ bị cưỡng bức lao động dưới cái nóng như đổ lửa, có khi lên tới những 49 độ. Họ bị đối xử một cách tàn thệ. Chính cuộc sống khắc khổ này đã làm cho họ trở nên độc ác. Họ lấy luật rừng mà cư xử với nhau. Họ trộm cắp của nhau, nghi ngờ và chỉ điểm lẫn nhau.

Thế rồi một điều khó tin đã xảy ra: Có hai tù nhân nọ, đã tổ chức cho những bạn tù của mình trở thành một nhóm để cùng nhau học hỏi Lời Chúa. Và nhờ sự học hỏi này, mà Lời Chúa bắt đầu thấm vào tâm hồn họ, để rồi chính họ khám phá ra Đức Kitô đang sống giữa họ. Ngài hiểu và cảm thông với họ, bởi vì Ngài cũng đã từng sống vất vưởng, đã từng chịu đói khát mệt mỏi, đã từng bị phản bội và bị đánh đòn. Tất cả những lời Ngài nói, những việc Ngài làm đều mang một ý nghĩa mới và trở nên sống động đối với họ. Đám tù nhân không còn nghĩ rằng mình là nạn nhân của một cuộc chiến dã man. Họ không còn chỉ điểm và trộm cắp của nhau, nhưng bắt đầu đối xử với nhau bằng thương yêu và nhất là họ bắt đầu cầu nguyện cho nhau.

Từ đó, trong trại bắt đầu có những tiếng hát vui tươi thay thế cho sự thinh lặng oi bức và căng thẳng, giống hệt sự khác biệt giữa cái chết và sự phục sinh. Hay nói một cách khác, sự biến đổi xảy ra trong trại tù là một lễ phục sinh, là một phép lạ làm cho họ tin tưởng lẫn nhau thay vì trước đó đã nghi ngờ nhau. Làm cho họ biết chia sẻ với nhau thay vì trước đó chỉ biết trộm cắp của nhau. Làm cho họ biết giúp đỡ nhau thay vì trước đó chỉ tìm cách chỉ điểm lẫn nhau.

Suy niệm:

Sự phục sinh của Chúa giúp mỗi người chúng ta tiếp tục hy vọng khi niềm tin đang dần tan vỡ. Ngài sẽ giúp chúng ta hàn gắn những mãnh vụn khi mọi sự dường như bị xóa bỏ. Điều cần thiết là chúng ta biết cộng tác với Ngài để làm cho cuộc đời mỗi ngày trở nên mới hơn. Nếu Chúa Giêsu không sống lại thì dù cái chết của Chúa có giá trị đến đâu đi nữa cũng giống như cái chết của nhiều người, nhưng nhờ sự phục sinh của Chúa, cái chết của Ngài có giá trị cứu rỗi.

Là những chứng nhân của Chúa, chúng ta hãy loan báo tin mừng của Chúa, và hãy hiệp thông với nhau trong cùng một niềm tin, là tin vào sự chết và phục sinh của Chúa.

Lạy Chúa, giữa những đau thương của cuộc sống, xin giúp chúng con luôn tin vào sự phục sinh của Chúa, niềm tin mang lại ý nghĩa, và nhờ đó hướng dẫn chúng con bước qua tăm tối, vượt qua những nghịch cảnh và can đảm bước đi trong niềm tin yêu.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*