Từ ngày 27.11 đến ngày 02.12.2017 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

27.11.2017

THỨ HAI TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN

Lc 21,1-4

Lời Chúa:

“Thầy bảo thật anh em, bà góa nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết” (Lc 21,3).

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia, gặp một anh ăn mày, Chúa đã xin anh ta một chút gì đó. Miễn cưỡng anh ta phải vét bị đưa cho Chúa một nắm gạo. Chúa nhận lấy, nhưng rồi sau đó đã trả lại ngay. Tuy nhiên, lạ lùng thay, trên bàn tay anh ta không phải là những hạt gạo gẫy nát mà là những hạt vàng sáng chói. Anh ta tiếc rẻ vì đã không đưa cả bị cho Chúa.

Suy niệm:

Chúa Giêsu quan sát cách thức những người bỏ tiền dâng cúng cho đền thờ, Ngài nhận thấy duy chỉ có bà góa là bỏ nhiều tiền nhất vì đó là tất cả cuộc đời của bà. Những đồng tiền ấy là trọn tình yêu của bà dành cho Thiên Chúa. Còn những người khác dâng cho Chúa những đồng tiền dư thừa của họ. Đối với Chúa, giá trị của sự cho đi không phải là số lượng nhưng là tình yêu, tấm lòng đặt trong đó. Điều làm cho Chúa vui lòng không phải là hình thức bên ngoài, mà là sự kết hợp việc làm của chúng ta với lòng yêu mến Chúa.

Lạy Chúa, những gì con nhận được là do tình yêu Chúa ban tặng, xin cho con biết quảng đại trao ban, chia sẻ với những người đang cần đến con.

 

 

 

 

 

28.11.2017

THỨ BA TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,5-11

Lời Chúa:

“Sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”. (Lc 21,6)

Câu chuyện minh hoạ:

Nữ tu Briel Martina Dòng Thánh Clara kể lại một kinh nghiệm của người bạn linh mục. Vị linh mục truyền giáo đó qua Châu Mỹ Latinh xây bệnh viện và trường học để phục vụ người nghèo. Ngài miệt mài suốt mười năm và ngạc nhiên thấy nhiều người trong giáo đoàn đến các giáo điểm của các nhà truyền giáo khác. Ngày kia Ngài kết thân với một ông lão rất ngoan đạo lúc nào cũng luẩn quẩn ở nhà thờ và giúp các linh mục.

         Ông nhìn Ngài mà khóc. Ông nói thưa cha con không muốn làm cha đau lòng nhưng con phải nói thật với cha, cha đem đến cho chúng con nhiều thứ tốt đẹp, cha làm việc thật vất vả, nhưng cha không đem Chúa Giê-su đến với chúng con, chúng con cần Chúa Giê-su.

Suy niệm:

Lời Chúa hôm nay thuật lại việc Chúa Giê-su báo trước đền thờ Giê-ru-sa-lem là nơi cao quí thánh thiêng cũng sẽ bị tàn phá: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào” (Lc 21,16). Lời tiên báo này của Chúa Giê-su cũng là những dấu hiệu về ngày tận thế.

Để nhận ra ngày ấy, Chúa nói đến việc xuất hiện các tiên tri giả, về chiến tranh, đối kém và sự bắt bớ… nhưng người tin Chúa không phải sợ hãi vì nếu những ai đã bền lòng thì họ sẽ nhận được sự sống đời đời.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết sống Lời Chúa trong cuộc sống hằng ngày, để chuẩn bị cho ngày Chúa đến. Amen.

 

 

 

 

 

29.11.2017

THỨ TƯ TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN

Lc 21,12-19

Lời Chúa:

“Anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan…” (Lc 21,14-15).

Câu chuyện minh họa:

Một sĩ quan người Anh có đức tin mạnh mẽ được phái đến phục vụ ở một xứ nọ. Ông cùng gia đình xuống thuyền để đi đến đó. Thuyền rời bến được vài ngày thì biển động mạnh, một cơn bão kinh khủng ập đến làm thuyền có nguy cơ bị đắm. Sự lo lắng nỗi sợ hãi xâm chiếm tất cả mọi người trên thuyền. Vợ của viên sĩ quan là người tỏ ra lo sợ hơn cả. Bà trách cứ chồng bà, vì trái với phản ứng sợ hãi của vợ, ông tỏ ra rất bình tĩnh. Thái độ bình tĩnh này bị bà xem như một biểu lộ sự thiếu lo lắng, yêu thương đối với bà và con cái. Sau khi nói vài lời ngắn gọn với vợ, ông rời căn phòng, nhưng liền sau đó ông quay trở lại với thanh kiếm trên tay. Với ánh mắt thảm não, ông tiến về phía người vợ và dí mũi kiếm vào ngực bà. Lúc đầu bà này sợ tái mặt, nhưng sau đó bỗng bà cười lớn tiếng, không hề tỏ vẻ sợ hãi.

– Làm sao em có thể cười khi em cảm thấy mũi nhọn của lưỡi kiếm trên ngực em? Em không sợ sao? – viên sĩ quan hỏi.

– Làm sao em sợ được – bà trả lời, – khi em thấy lưỡi kiếm ấy ở trong tay một người thương em.

– Vậy tại sao em lại muốn anh sợ cơn bão tố này khi anh biết rằng nó ở trong tay của Cha anh là Người hằng yêu mến anh?”

Suy niệm:

Là môn đệ Chúa Kitô, Người sẽ không bỏ rơi khi chúng ta bám víu và trông cậy vào Người. Người sẽ không bỏ chúng ta khi gặp thử thách, dù bị ghét bỏ, Người cũng sẽ bảo vệ chúng ta. Phần chúng ta, chúng ta cần phải thi hành sứ mạng của mình đó là cơ hội để làm vinh danh Chúa. Để thực hiện tốt điều đó, chúng ta cần tạo mối liên hệ với Thiên Chúa để kín múc sức mạnh nơi Người, và dẹp bỏ mọi bức tường ngăn cách để đến với tha nhân.

Ước gì trong mọi hoàn cảnh chúng ta luôn nhớ đến sứ mạng chứng nhân của mình để kiên tâm bền chí, dù có phải gặp gian nan thử thách vì có Chúa ở cùng.

 

 

 

 

 

30.11.2017

THỨ NĂM TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN

Thánh Anrê, tông đồ

Mt 4,18-22

Lời Chúa:

Người bảo họ: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” (Mt 4,17)

Câu chuyện minh họa:

John Henry Newman đến Rôma vì muốn minh xác Chúa Giêsu có mời gọi ông, theo Ngài như một Kitô hữu hay không? Một ngày kia trên đường trở về, ông cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin hướng dẫn con. Con không thể tìm được đường đi. Xin hướng dẫn con, ôi ánh sáng dịu dàng!”.

Những lời này đem lại cho ông sự bình an, đến nỗi ông lấy bút và bắt đầu viết. Ông đã viết lời cho một thánh ca nổi tiếng: “Xin hướng dẫn con, ôi ánh sáng dịu dàng.”

Trở về Anh, ông đã gia nhập đạo Công giáo và trở thành một trong những người lãnh đạo vĩ đại nhất. Đó là Đức Hồng Y Newman.

Suy niệm:

Khi Đức Giêsu kêu gọi các môn đệ đầu tiên theo Ngài, các ông đã có thái độ nào? Chúng ta hãy nghe Thánh Marcô kể lại: “Hai ông bỏ cha là Dêbêđê ở lại trên thuyền cùng với các người làm và đi theo Ngài”. Tác giả hình như muốn cho chúng ta thấy hai ông đã phải hy sinh lớn lao; hai ông không những bỏ chài lưới, nhưng bỏ cả cha già tức là bỏ cả gia đình để theo Chúa. Chúa đã lôi cuốn được người ta bỏ mọi sự mà theo Ngài. Mà Chúa cũng muốn cho người ta thấy rằng muốn theo Chúa, thì phải bằng lòng bỏ tất cả.

Thực vậy, các tông đồ đầu tiên thoát ly mọi sự trước kia đã ràng buộc các ông là để gắn bó với Chúa Giêsu. Các ông đi theo Ngài một cách tin tưởng, mà không hỏi xem Ngài sẽ dẫn các ông đi đến đâu và tương lai sẽ ra sao. Các ông đi theo Ngài để chia sẻ vui sướng, nhưng đồng thời cũng đồng lao cộng khổ với Ngài. Các ông đi theo Ngài để lãnh nhận lời giáo huấn, lấy đó là mẫu mực cho đời sống mình trước hết, để rồi sau đó tuyên xưng giáo thuyết của Ngài, và truyền bá giáo thuyết đó cho mọi người.

Ước gì mỗi chúng ta biết thực hành những gì các Tông đồ đã làm, là sẵn lòng chấp nhận cái giá các ngài đã phải trả, chúng ta phải sẵn lòng thiêu hủy mọi chiếc cầu phía sau chúng ta để bước theo Chúa Giêsu bất cứ nơi nào Ngài muốn dẫn đi.

 

 

 

 

 

01.12.2017

THỨ SÁU TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN

Lc 21,29-33

Lời Chúa:

“Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.” (Lc 21,33)

Câu chuyện minh họa:

Vị sư già ngồi cạnh bên một con đường nhỏ, hai mắt nhắm nghiền, chân xếp bằng, hai tay đặt trên gối và thả tâm hồn lặng trôi theo dòng suy tưởng.

Bất thình lình những suy tư của ông bị quấy rầy bởi một giọng nói khàn khàn và lộ vẻ thiếu kiên nhẫn của một kiếm sĩ Samurai: “Ông già! Hãy nói cho ta biết thế nào là thiên đường và địa ngục”! Ban đầu, như thể không hề nghe thấy lời nói của người võ sĩ đạo, vị thiền sư cứ thản nhiên như không, nhưng dần dần đôi mắt ông từ từ mở ra và thoáng hiện một nụ cười từ vành môi trong khi người võ sĩ đạo vẫn đứng đó, chờ đợi một cách thiếu kiên nhẫn. Sự bực bội của người võ sĩ cứ tăng dần, tăng dần theo từng giây, từng giây trôi qua.

“Ngươi muốn biết một điều bí mật rằng thế nào là thiên đường và thế nào là địa ngục ư?”, vị thiền sư trả lời “Một kẻ lôi thôi lếch thếch, tay chân vấy đầy những thứ bẩn thỉu, đầu tóc bù xù không chải chuốt, hơi thở thì sặc mùi hôi lê theo một thanh gươm cùn rỉ sét. Một kẻ ngu ngốc và bị mẹ cho ăn mặc tức cười như thế kia mà lại muốn hỏi ta về thiên đàng và địa ngục ư?” Võ sĩ đạo sau khi nghe những lời ấy liền nổi cơn tam bành, rút gươm ra và vung lên quá đầu. Gương mặt anh ta đầy giận dữ và dòng máu chảy trong huyết quản sôi lên ngay khi sắp chém đầu vị thiền sư.

“ĐẤY LÀ ĐỊA NGỤC”. Vị thiền sư ôn tồn nói khi thanh gươm vừa tới cổ. Chỉ trong một tích tắc, người võ sĩ đạo dừng nhát chém trong sự kinh ngạc tột đỉnh. Anh ta cảm thấy hối hận và cảm phục vị thiền sư, người dám đánh đổi cả mạng sống mình chỉ để cho anh ta một bài học. Anh ta buông thanh gươm và những giọt nước mắt ăn năn rơi trên khoé mắt.

“CÒN ĐÂY, LÀ THIÊN ĐƯỜNG”, vị thiền sư nói.

Suy niệm:

Thiên đàng, hỏa ngục hiện diện ngay trong cuộc sống mỗi người. Cũng vậy, triều đại Thiên Chúa luôn ở giữa nhân loại, ngay trong tâm hồn, trong cuộc sống và trong từng cách sống của mỗi người. Trời đất này, thế hệ này là vật chất sẽ qua đi, nhưng Lời Chúa vẫn luôn tồn tại và mang lại hạnh phúc cho những ai biết sống và thực hành Lời Chúa.

Lạy Chúa, Lời Chúa luôn bền vững, sắc bén và thích hợp với mọi thời đại. Xin Chúa giúp chúng con biết dọn dẹp mảnh đất đời mình để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng trưởng.

 

 

 

 

 

02.12.2017

THỨ BẢY TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN

Lc 21,34-36

Lời Chúa:

“Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn…” (Lc 21,36)

Câu chuyện minh họa:

Người ta kể rằng dưới chân lâu đài Mamara của Hoàng đế Maximilian là dòng nước trong vắt của vùng biển Adriatique. Ở chiều sâu mấy chục thước nước phía dưới có một hang động từng làm say mê nhiều thợ lặn. Điều thú vị nhất là thỉnh thoảng mấy người thợ lặn đó đã tìm được những viên ngọc đẹp nhất trong hang động này lại thuộc quyền sở hữu của Quận chúa Reiner. Thế nhưng sau một thời gian dài, người ta khám phá các viên ngọc ấy bị nhạt màu. Nhiều chuyên gia về ngọc được triệu đến. Sau nhiều lần nghiên cứu, thử nghiệm, họ đã nhận định rằng để có được vẻ tươi đẹp nguyên thủy, các viên ngọc ấy phải được ngâm lại dưới đáy biển sâu. Và đúng vậy, sau một thời gian trầm mình dưới giòng nước trong của vùng biển này, dần dần các viên ngọc đã phục hồi được vẻ đẹp long lanh của thuở ban đầu.

Suy niệm:

Đời sống người Kitô hữu cần được dìm mình trong ân sủng Chúa qua đời sống cầu nguyện, tiếp xúc với Chúa, ở lại với Chúa… để kín múc sức sống dồi dào từ nơi Người là suối nguồn ân thánh, mang lại hạnh phúc và bình an cho tâm hồn. Như viên ngọc cần được ngâm mình trong dòng nước thế nào thì người Kitô hữu cũng cần được ở lại trong ân sủng Chúa như vậy. Chúa Giêsu tha thiết mời gọi chúng ta “hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người. Vì thế, chúng ta cần duy trì sự tỉnh thức và cầu nguyện, để chúng ta vượt qua cám dỗ trong đời. Tỉnh thức giúp ta duy trì mối liên hệ với Chúa, cầu nguyện giúp ta có sức mạnh để cùng Chúa tiến bước.

Lạy Chúa, xin cho con luôn duy trì mối liên hệ với Chúa qua đời sống cầu nguyện và tỉnh thức, để con có sức mạnh chiến đấu chống lại mọi cơn cám dỗ.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho