Từ ngày 26.06 đến ngày 01.07.2017 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

26.06.2017

THỨ HAI TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 7,1-5

 

Lời Chúa:

“Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh.” (Lc 1,80a)

Câu chuyện minh họa:

Một lần kia, ông thanh tra sở giáo dục đến thanh tra một trường nhỏ, ông nghe thấy tiếng ồn ào ở lớp học kế bên. Nóng nảy và bộp chộp, ông xô cửa, bước vào lớp, chẳng nói chẳng rằng, túm lấy một cậu trai lớn tuổi hơn cả đang có vẻ làm ồn nhất, lôi cậu ấy vào hội trường,  bắt cậu đứng trong góc tường và bảo: “Bây giờ thì câm miệng lại và không được động đậy”.

Vài phút sau, một cậu trai nhỏ tuổi hơn kéo ông thanh tra bất nhẫn ấy ra và thỉnh cầu: “Thưa ông, xin ông làm ơn trả thầy giáo lại cho tụi cháu được không”?

Suy niệm:

Chỉ có Thiên Chúa mới biết được lòng dạ con người, Người thấu suốt mọi sự, còn con người chỉ nhìn thấy vẻ bên ngoài. Vì thế, con người rất dễ bị sai lầm khi xét đoán. Khuynh hướng con người là thấy cái sai nơi người khác, dễ dàng kết án người khác. Chúa Giêsu đến để cải thiện khuynh hướng ấy, bằng cách hướng con người quay về lại chính mình, để nhìn nhận những yếu đuối bất toàn của bản thân để dễ dàng thông cảm với người khác.

 Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe lời Chúa dạy bảo để mỗi ngày con mỗi lớn lên trong ân sủng Chúa.

 

 

 

 

27.06.2017

THỨ BA TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 7,15-20

 

Lời Chúa:

“Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.” (Mt 7,13)

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia một giáo sư già đi chơi qua khu rừng, bên cạnh có cậu học trò cùng đi. Thình lình ông dừng chân chỉ vào bốn cây gần đó; cây thứ nhất mới ló lên khỏi mặt đất, cây thứ hai khá hơn cây thứ ba lớn hơn, cây thứ bốn đã khá to rồi. Trò hãy nhổ cây thứ nhất.

Chỉ với hai ngón tay, cậu đã nhổ dễ dàng bây giờ hãy nhổ cây thứ hai.

Cậu phải dùng cả cánh tay nhổ cây thứ ba cậu phải dùng hết sức lực hai cánh tay lay mãi mới nhổ được.

Bây giờ hãy nhổ cây thứ tư hai cánh tay ôm ghì lấy thân cây, cậu cố sức lay nhưng lá nó cũng chẳng rung rinh đó con thấy không? về các tính hư, tật xấu của ta cũng vậy, khi mới nhiễm thì dễ khử trừ nhưng nếu để chúng đâm rễ sâu trong tâm khảm, trong thân xác các con sẽ khó mà khử trừ.”

Suy niệm:

Để khử trừ những thói hư tật xấu, chúng ta cần ý thức và tránh xa những dịp tội, đừng để đến khi quá độ, chúng ta rất khó vứt nó ra khỏi, và dẫn chúng ta đến cái chết muôn đời. Vì thế, Chúa Giêsu muốn đặt ra cho mỗi người chúng ta chọn lựa bước qua cửa.

Cửa rộng, hẹp mà Chúa Giêsu muốn nói đến trong bài Tin mừng hôm nay là sự tự do của con người, con người có thể chọn lựa giữa sự thiện và sự ác, giữa sự thật và sự giả dối… Để qua được cửa hẹp, chúng ta phải bỏ mình, kiềm chế bản thân, hy sinh, nổ lực… để có thể đưa chúng ta đến với sự sống là chính Đức Kitô. Chính Ngài cũng đã chọn cho mình con đường hẹp để đến với Chúa Cha, con đường của khổ giá đã dẫn Ngài đến vinh quang phục sinh. Và ngài cũng muốn mỗi người chúng ta đi trên con đường vinh quang ấy.

Lạy Chúa, xin cho con biết chọn lựa con đường đẹp ý Chúa luôn mãi, biết dẹp bỏ những ích kỷ, ý riêng,… để mãi mãi con luôn thuộc về Chúa.

28.06.2017

THỨ TƯ TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Thánh Irênê, giám mục, tử đạo

Mt 7,15-20

 

Lời Chúa:

“Cứ xem họ sinh quả nào, thì biết họ là ai.” (Mt 7,20).

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia có một người nghèo nhặt được một cái ví, trong đó có hai trăm đồng vừa vàng vừa bạc. Nhớ lại lời Chúa, người đó muốn trả lại cái ví cho người chủ. Nhưng không biết tìm đâu ra người chủ. Người nghèo liền viết một tấm bảng kêu gọi người mất ví tìm đến nhà mình để nhận lại. Đọc được tấm bảng người mất ví tìm vào nhà người nghèo để xin nhận lại cái ví. Sau khi tra hỏi kỹ càng, người nghèo liền trao cái ví cho người chủ. Người này cảm ơn rối rít và tặng cho người nghèo hai mươi đồng, tức là mười phần trăm số tiền có trong ví, theo như qui định thời bấy giờ. Nhưng người nghèo nhất quyết không nhận món quà. Người chủ liền trao cho mười đồng, nhưng ông cũng từ chối. Cuối cùng người chủ nài nỉ ông nhận cho năm đồng, người nghèo cũng một mực không nhận. Khổ tâm vì không thể nói lên được lòng biết ơn của mình, người chủ đành ném cái ví xuống đất rồi nói như sau: “Bởi vì ông không chịu nhận cho một đồng nào, nên tôi tuyên bố là tôi cũng không hề mất một đồng nào”. Nghe thế, người nghèo đành phải nhận món quà của người giàu. Nhưng tức khắc ông đem chia sẻ tất cả cho những người nghèo khổ hơn ông.”

Suy niệm:

Các tiên tri giả dùng những chiêu dụ khôn khéo để dụ dỗ những người con Chúa đi theo họ, để rồi những người đi tìm kiếm chân lý không phân biệt được đâu là sự thật, họ bóp méo sự thật, và dần dần dẫn người ta đến chỗ xa Chúa. Các tiên tri giả này rất khéo đến nỗi người ta không nhận ra bản chất của nó và đến khi khám phá ra nó thì đã quá trễ.

Những người xưng mình là môn đệ Chúa Kitô mà đời sống không làm chứng cho thập giá của Ngài thì đã là ngôn sứ giả, là phản-Kitô rồi. Nhưng những ai là môn đệ thật sự, thì đời sống của họ sẽ trổ sinh hoa trái của Thánh Thần là “bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ” (Gl 5,22-23).

Lạy Chúa, xin cho con luôn biết kết hiệp mật thiết với Chúa để con nhận ra đâu là điều con tìm kiếm để con không lạc xa Chúa bao giờ.

 

 

 

 

29.06.2017

THỨ NĂM TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

LỄ THÁNH PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ TÔNG ĐỒ

Mt 16,13-19

 

Lời Chúa:

“Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16,18)

Suy niệm:

Truyện cổ Roma thường ghi lại các cuộc chiến thắng khải hoàn của các vị Hoàng đế. Sau một lần thắng trận, các vị hoàng đế thường hướng dẫn các đoàn quân tiến qua các ngã phố cho dân chúng tung hô.

Lần kia, các đường phố đều đông nghẹt. Người ta phải dựng một khán đài đặc biệt để hoàng gia có thể theo dõi cuộc diễu hành. Khi hoàng đế và quân đội tiến đến gần khán đài nơi hoàng hậu và các công chúa, hoàng tử đang chờ đợi, người ta kinh ngạc vô cùng vì vị hoàng tử nhỏ nhất đã rời khỏi khán đài và chạy vụt đến chiến xa của hoàng đế.

Những người vệ binh có trách nhiệm giữ an ninh hai bên đường đã chận hoàng tử lại. Họ giải thích cho cậu biết rằng: xa giá đang tiến lại gần chính là xa giá của hoàng đế. Không ai được phép đến gần… Vị hoàng tử nhỏ điềm nhiên trả lời: “Ngài là hoàng đế của các ông, còn đối với tôi thì ngài là cha tôi”.

Suy niệm:

Nhận biết và tuyên xưng Con Thiên Chúa là một ơn quan trọng, vì nhận biết là một trong ba yếu tố: biết, tốt và hợp để dẫn tới tình yêu. Cha ông ta thường bảo: “Vô tri bất mộ”, không biết thì không mến, chúng ta không thể mến yêu một người mà chúng ta không hề quen biết, nhưng nếu chỉ nhận biết không mà thôi thì chưa đủ, chưa trọn vẹn. Vì biết thì chưa chắc đã mến, ma quỉ nhận biết Thiên Chúa rõ ràng (Mc 3,12), nhưng chúng đâu có mến yêu Thiên Chúa.

Hẳn không ai trong chúng ta muốn nhận biết Thiên Chúa để rồi thù ghét Ngài như ma quỉ, nhưng cũng phải nhận rằng chúng ta chưa nhận biết và yêu mến Chúa cho đủ. Chúng ta cần nhận biết Thiên Chúa và đem hết tâm hồn yêu mến Chúa là Đấng đã chết vì yêu chúng ta.

Xin cho con nhận biết và tuyên xưng chỉ mình Chúa mới đem lại ơn cứu độ và giải thoát, để con yêu mến và tin kính Chúa luôn.

 

 

 

 

 

30.06.2017

THỨ SÁU TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Mt 8,1-4

 

Lời Chúa:

“Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch” (Mt 8,2)

Câu chuyện minh họa:

Nhà thần học Teuler người Đức thuật lại: “Có lần tôi muốn tìm một định nghĩa về thánh ý Chúa, tôi suy nghĩ mãi nhưng tìm không ra; tôi cứ thơ thẩn dạo quanh các vườn hoa, vào các nhà thờ, lục tìm trong các thư viện, nhưng vẫn không tìm ra. Một hôm, tôi vào cầu nguyện trong nhà thờ; lúc đi ra, tôi thấy một ông cụ già ăn mày đang đứng ở cửa nhà thờ ngả mũ xin tiền. Theo thói quen, tôi lấy tiền biếu cụ và chào:

– Chúc ông một ngày tốt đẹp.

Cụ già trả lời:

– Ngày nào lại chẳng phải là một ngày tốt!

Nghĩ là ông già gàn, bướng bỉnh, tôi dừng lại và hỏi:

– Xin lỗi cụ. Cụ đói rách thế này mà cụ bảo là ngày nào cũng tốt được sao?

Ông cụ trả lời:

– Thưa ông, tôi theo ý Chúa. Chúa muốn mưa, tôi cũng muốn; Chúa muốn nắng, tôi cũng muốn; Chúa muốn sướng, tôi cũng muốn; Chúa muốn cực, tôi cũng muốn chấp nhận tất cả. Phần tôi, tôi đã phấn đấu làm việc lúc còn trẻ, nên cũng đủ ăn; giờ này, già cả rồi, nhờ bà con rộng lòng bố thí, cũng đủ ăn. Ngày nào cũng đẹp, cũng tốt!

Ông Teuler kể tiếp: “Cụ già này thông minh hơn tôi. Chính ông đã cho tôi định nghĩa thánh ý Chúa là gì!”

Suy niệm:

Chúa không chỉ chạnh lòng thương những nỗi thống khổ gây nên bởi đói khát, bệnh tật, mà Ngài còn chạnh lòng thương trước nỗi khổ bơ vơ của con người nữa.

Xã hội mà chúng ta đang sống, chắc chắn là không thiếu gì những chuyện thương tâm, những cảnh đau thương như thời của Chúa Giêsu. Nhưng thái độ của chúng ta trước những nỗi khổ đó của người chung quanh như thế nào? Chúng ta có “ĐỘNG LÒNG THƯƠNG “để chia sẻ với những người đó không?

Xin cho chúng con biết đón nhận và thi hành thánh ý Chúa trong cuộc đời, để chúng con chỉ muốn điều Chúa muốn.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho