Từ ngày 06.03 đến ngày 11.03.2017 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

06.03.2017

THỨ HAI TUẦN I MÙA CHAY

Mt 25,31-46

 

Lời Chúa:

“Vì xưa ta đói các ngươi đã cho ăn; ta khát các ngươi đã cho uống…” (Mt 25,35)

Câu chuyện minh họa:

Tại một vùng xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại rằng hoàng tử của đất nước sẽ đến thăm làng. Những người luôn được coi là dân đen, tầng lớp thấp trong làng đều vui mừng, vì họ tưởng như ngôi làng này đã bị lãng quên rồi.

Dân đen làm huyên náo hằng ngày kể từ khi họ nghe tin đó. Nhưng không có ai vui mừng và “kích động” bằng một người ăn xin trong làng. Vì không biết ngày hoàng tử đến, nên ngày nào ông cũng ngồi bên vệ đường, hy vọng hoàng tử sẽ cho ông ta nhiều tiền, ít nhất là để mua gạo đủ ăn.

Thực ra, người ăn xin có hai cái bơ sắt. Một cái để đựng tiền xin được, và một cái để đựng ít gạo của ông ta. Hằng ngày, người ăn xin vẫn ăn mặc rách rưới, tả tơi với hai cái ống bơ ngồi đó.

Và cuối cùng, không uổng công mong đợi, hoàng tử đã đến và đi vào làng. Khi thấy hoàng tử đi qua, người ăn xin vội chìa tay ra kêu lên:

– Xin bố thí cho kẻ hèn này!

– Hãy cho tôi bơ gạo của ông – Đó là những lời duy nhất hoàng tử nói.

Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người giàu có nhất đất nước lại đi xin bơ gạo của một người ăn xin. Người ăn xin định từ chối, nhưng rồi sau khi xem xét lại, ông đổ bớt gạo ra khỏi bơ, chỉ đưa cho hoàng tử nửa bơ gạo. Hoàng tử đổ gạo vào túi mình, rồi cho tay vào túi và lấy ra một nắm vàng, bỏ vào đúng nửa bơ, bằng với số gạo mà hoàng tử nhận được, rồi lại đưa cho người ăn xin.

Hoàng tử không bao giờ quay lại, còn người ăn xin thì suốt cuộc đời cứ băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta đưa cho hoàng tử cả bơ gạo.

Suy niệm:

Xã hội ngày nay dường như người ta chỉ co cụm và lo cho bản thân mình, và mất dần sự quan tâm chia sẻ. Thay vì trao cho nhau những nghĩa cử yêu thương, “lá lành đùm lá rách”, con người lại trao cho nhau sự vô cảm. Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy trao cho nhau tình liên đới, yêu thương những người bất hạnh, vì mọi người là hình ảnh của Thiên Chúa, như chính Người đã khẳng định: “mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.” 

Ngày phán xét, chắc chắn Chúa không hỏi ta về những gì ta nhận được nhưng Người sẽ duyệt xét về lòng bác ái và sự thiếu trách nhiệm của ta đối với tha nhân.

Lạy Chúa, xin cho con biết quên đi bản thân mình để phục vụ anh chị em đồng loại trong tinh thần liên đới như Chúa dạy.

 

 

 

 

07.03.2017

THỨ BA TUẦN I MÙA CHAY

Mt 6,7-15

 

Lời Chúa:

“Cha anh em biết rõ anh em cần gì trước khi anh em cầu xin.” (Mt 6,8)

Câu chuyện minh họa:

Thầy Đô-đi-kê nổi tiếng thánh thiện nhất trong dòng và hay làm phép lạ. Tin đồn rằng bất cứ điều gì Thầy xin đều được Chúa nhận lời.

Một hôm dân làng kéo đến xin Thầy cầu nguyện cho trời mưa. Nhưng thay vì trời mưa thì lại nắng lâu hơn nữa.

Một người mẹ đến xin Thầy cầu nguyện cho đứa con đang đau được chữa lành. Nhưng đứa con đã chết sao đó vài ngày.

Vài người khác đến xin Thầy làm phép lạ cho đá thành bánh. Nhưng đá vẫn trơ ra đấy.

Sau những lần thử thách mà không được gì cả, dân làng nổi giận đuổi Thầy ra khỏi phạm vi của làng, cấm không cho Thầy trở về tu viện nữa.

Thầy đành phải đi tìm một hang đá trong sườn núi để ẩn mình, rồi than thở với Chúa:

– Lạy Chúa, con không hiểu tại sao lại xảy ra như vậy. Con cầu xin Chúa cho mưa xuống thì Chúa lại làm cho nắng hạn lâu hơn. Con cầu xin cho đứa trẻ mau lành bệnh thì Chúa lại cho nó chết. Con xin Chúa cho dân làng bánh ăn thì Chúa cứ để những viên đá trơ trơ ra đó. Vì thế Chúa xem đây, con bị mọi người xua đuổi, coi con như một kẻ tội lỗi ghê gớm nhất.

Nói xong, thầy nghe có tiếng từ trời phán:

– Hỡi con, bởi vì Ta đã cho điều con cầu xin lúc trước rồi đó.

Thầy Đô-đi-kê không còn nhớ thầy đã xin gì trước đó nữa nên mới hỏi lại:

– Nhưng lạy Chúa, con đã xin Chúa điều gì?

Tiếng lạ đáp:

– Trước đây con đã chẳng cầu xin Ta cho con được dịp sống khiêm nhường đó sao?

Hằng ngày chúng ta vẫn nhiều lần cầu nguyện cho “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”. Nhưng thử hỏi những lời cầu ấy phát xuất từ một con tim chân thành và khiêm tốn hay chỉ là những lời chúng ta cầu nguyện cho đúng với công thức Chúa dạy mà không có một xác tín nào của riêng mình?

Suy niệm:

Sống theo ý Chúa thật là điều khó, nhưng chúng ta quên rằng những gì Chúa định sẵn cho chúng ta lại là điều tốt nhất cho cuộc đời ta. Chúng ta vẫn cầu nguyện xin cho “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời” mà biết bao lần chúng ta để cho Chúa thực hiện ý Ngài trên cuộc đời ta?

Chúa còn dạy chúng ta “khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như  dân ngoại: họ nghĩ rằng cứ nói nhiều là được nhận lời”. Lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại trở thành vô ích khi nó được phát ra với một thói quen, nhưng nó trở thành hữu ích khi phát xuất từ một tâm hồn chân thành, muốn tìm kiếm thánh ý Chúa.  

08.03.2017

THỨ TƯ TUẦN I MÙA CHAY

Lc 11,29-32

 

Lời Chúa:

“Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ninivê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giôna rao giảng, mà đây thì còn hơn ông Giôna nữa.” (Lc 11,32)

Câu chuyện minh họa:

Ngày 20.07 là ngày kỷ niệm con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng. Ngày 20.07.1959 hằng triệu người trên thế giới đã được chứng kiến giây phút lịch sử, Neon Amstrong và hai phi hành gia khác của Hoa Kỳ đã đáp xuống mặt trăng, thực hiện bước một nhảy vọt vĩ đại nhất trong thế kỷ XX. Nhiều người cũng đã được chứng kiến giây phút cảm động này, nhất là khi con người đặt những bước chân đầu tiên của mình lên mặt trăng ấy đã gởi một sứ điệp cho khắp thế giới, và dâng lời chúc tụng cảm tạ Thiên Chúa.

Trước đó tám năm, một bước nhảy vọt lịch sử khác đáng chú ý không kém. Đó là lần đầu tiên con người đã đi vào không gian và bay xung quanh quĩ đạo trái đất. Nhưng khác với thái độ khiêm tốn và đầy niềm tin của một Neon Amstrong, nhà du hành vũ trụ đầu tiên của Nga là ông Juri Castemn đã có một thái độ hoàn toàn ngạo mạn. Khi vừa trở về trái đất ông đã tuyên bố rất nhiều điều và một trong những lời tuyên bố đầu tiên của ông là: “Tôi đã đi khắp vũ trụ nhưng không hề thấy Thiên Chúa đâu cả?”

Suy niệm:

Chúa Giêsu rao giảng, có nhiều người chứng kiến, nhưng trong số đó có người tin, có người đã chống đối cách mù quáng. Những người có mặt ở đó chắc chắn có rất nhiều thành phần: tri thức, bình dân, thông luật, dân nghèo… thế nên có nhiều cách biểu hiện khác nhau trước phép lạ của Người. Những kinh sư và luật sĩ đã không tin ở phép lạ của Chúa nên đã yêu cầu Chúa thực hiện phép lạ để họ tin. Thay vì làm phép lạ, Chúa Giêsu đã mời gọi họ nhìn vào dấu lạ Chúa thực hiện qua Giôna và dân Ninivê đã sám hối. Vì thế, phép lạ sẽ không cần thiết nếu con người không có lòng tin.

Phép lạ vẫn xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta, qua những sinh hoạt và qua những biến cố lớn nhỏ. Do vậy, chúng ta cần có đôi mắt của đức tin để nhận ra những dấu lạ của Ngài, để cảm tạ, cậy trông và phó thác.

Lạy Chúa, xin cho con biết sám hối mỗi ngày trong mùa chay thánh này, để ngày Chúa đến con sẵn sàng ra trước tòa Chúa mà không sợ hãi.

09.03.2017

THỨ NĂM TUẦN I MÙA CHAY

Mt 7,7-12

 

Lời Chúa:

“Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy…” (Mt 7,7)

Câu chuyện minh họa:

Nói về sự quan phòng kỳ diệu của Chúa, một tác giả Mỹ đã kể lại câu chuyện như sau:

Cậu thiếu niên Jean Hogan, 16 tuổi không bao giờ nghĩ rằng Chúa có thể can thiệp vào đời sống của cậu. Cậu vừa bỏ học và kiếm sống bằng nghề giao bánh pipe. Mọi người trong trường đều tiếc cho cậu vì cậu là một học sinh luôn chăm chỉ, lịch sự, các khách hàng mới tín nhiệm nơi cậu.

Một hôm, trên đường đi giao hàng, cậu thấy một chiếc xe Cadilac đang từ từ trượt xuống một hồ nước. Bên trong chiếc xe, một người đàn ông đang vùng vẫy để thoát thân. Không chút ngần ngại, người thiếu niên dừng xe lại ngay lập tức và nhảy xuống nước. Cậu nhận ra người đàn ông trong chiếc xe là một vị Mục sư. Nhờ một cánh cửa sau hé mở, cậu đã kéo được nạn nhân ra khỏi xe và đưa lên bờ. Mệt lả sau hành động cứu người này, cậu thanh niên được cảnh sát đề nghị lên xe để đưa về nhà, nhưng cậu từ chối viện lẽ vì phải còn lái xe để đi giao bánh. Cậu còn nhờ cảnh sát liên lạc với tiệm bánh để báo cho khách hàng biết rằng bánh sẽ nguội đi đôi chút vì cậu sẽ đến trễ.

Tháng 12 năm 1995, cậu Jean Hogan được trao giải Canatry vì hành động anh dũng của cậu, cùng với huy chương cậu được tặng 2500 đồng tiền mặt và một học bổng. Người thiếu niên cho biết rằng, biến cố đã hoàn toàn thay đổi cuộc sống của cậu. Hai tuần lễ trước khi tai nạn xảy ra, cậu đã có lần đưa súng vào đầu toan tự vận, nhưng không biết tại sao súng không nổ. Nếu súng nổ thì chắc chắn cậu sẽ không bao giờ có cơ hội cứu sống được một người. Người mẹ nghèo của cậu cho biết bà đã cầu nguyện rất nhiều cho cậu. Bà tin rằng việc cậu thoát chết và cứu sống được một người khác chính là kết quả của lời cầu nguyện của bà. Jean Hogan đã trở lại trường theo học các lớp phụ đạo để bắt kịp các bạn khác. Cậu đã tìm lại được ý nghĩa và một cơ may mới cho cuộc sống.

Suy niệm:

Nhờ lòng tin của mẹ, Jean Hogan đã thoát chết và đã thay đổi cuộc đời của mình. Chỉ trong niềm tin, chúng ta mới thấy được kết quả của lời cầu nguyện. Lắm khi chúng ta xin mà không được nhận lời, chúng ta hay nản chí, những lúc đó lòng tin của chúng ta đã không còn mạnh mẽ nữa. Chúng ta không biết rằng, Chúa thấu hiểu chúng ta, Người biết chúng ta cần gì và những gì mang lại ích lợi cho chúng ta. Sở dĩ những gì chúng ta cầu xin không được đáp ứng, vì Người thấy chưa cần thiết hay không mang lại lợi ích cho linh hồn chúng ta. Do đó, lời cầu nguyện đích thực và hiệu nghiệm khi chúng ta tin tưởng và phó thác hoàn toàn cho Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con được lớn lên trong đức tin và tình yêu mến Chúa, để trước những khó khăn trong cuộc sống con luôn tin tưởng vào Chúa và sẵn sàng đón nhận như ân ban của Chúa.

10.03.2017

THỨ SÁU TUẦN I MÙA CHAY

Mt 5,20-26

 

Lời Chúa:

“Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.” (Mt 5,20)

Câu chuyện minh họa:

Truyện cổ Trung Hoa kể câu chuyện về sự hòa giải và kết bạn: Ngày xưa ở Trung Quốc, có một người nông dân và một người thợ săn là hàng xóm của nhau. Người thợ săn nuôi một đàn chó săn rất dữ tợn và khó bảo, chúng thường nhảy qua hàng rào và rượt đuổi đàn cừu của người nông dân. Người nông dân bảo người hàng xóm của mình hãy trông nom đàn chó cẩn thận, nhưng xem ra những lời đó đều bị bỏ ngoài tai.

Một ngày nọ, đàn chó lại nhảy qua hàng rào, chúng đuổi cắn đàn cừu và làm nhiều con trong đàn bị thương nặng. Lúc này, người nông dân không thể chịu đựng thêm nữa. Anh ta bèn lên phủ để báo quan. Vị quan phủ chăm chú lắng nghe đầu đuôi câu chuyện rồi nói: “Ta có thể phạt người thợ săn và bắt anh ta xích hoặc nhốt đàn chó lại. Nhưng anh sẽ mất đi một người bạn và có thêm một kẻ thù. Anh muốn điều gì hơn: một người bạn hay một kẻ thù làm hàng xóm của mình?” Người nông dân trả lời rằng anh muốn có một người bạn hơn. Vị quan phủ nghe vậy bèn phán: “Được, vậy ta sẽ bày cho anh một cách để vừa bảo vệ an toàn cho đàn cừu, vừa giữ được một người bạn”. Người nông dân bèn nghe theo lời chỉ dẫn của vị quan phủ. Vừa về đến nhà, người nông dân liền thử làm theo những gì vị quan phủ đã bày cho anh ta. Anh ta bắt ba con cừu tốt nhất của mình và đem tặng chúng cho ba cậu con trai nhỏ của người hàng xóm. Đám trẻ rất vui thích quấn quít chơi đùa bên mấy con cừu. Để bảo vệ cho đồ chơi mới của lũ trẻ, người thợ săn đã làm một cái cũi chắc chắn để nhốt đàn chó. Từ đó trở đi, đàn chó không bao giờ quấy rầy đàn cừu của người nông dân nữa. Cảm kích trước sự hào phóng của người nông dân với những đứa con của mình, người thợ săn thường mang chiến lợi phẩm mà anh ta săn được sang cho người nông dân. Người nông dân đáp lại bằng thịt cừu và phô mai mà anh ta làm ra. Chỉ trong một thời gian ngắn, hai người hàng xóm đã trở thành bạn tốt của nhau.

Suy niệm:

Thật không dễ để tha thứ cho những người xúc phạm đến mình, lại càng không dễ yêu thương và cầu nguyện cho họ. Chúa Giêsu đã dạy chúng ta yêu thương mọi người kể cả kẻ thù, và Ngài đã làm điều đó trong cuộc đời của Ngài khi chấp nhận chịu khổ hình, tha thứ tất cả cho những kẻ làm hại Ngài, để làm theo thánh ý Cha và mang lại ơn cứu độ cho con người.

Là những người đi theo Chúa, Ngài muốn chúng ta trở nên giống Ngài hơn, đối xử rộng lượng hơn với anh em mình. Chúa Giêsu đã đưa ra một chân lý để dạy mỗi người chúng ta:“Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính” (Mt 5,45).

Lạy Chúa, xin cho con cảm nghiệm tình yêu của Chúa thật sâu lắng để con biết mang tình yêu ấy cho anh chị em con, để mỗi ngày con tiến xa hơn trong tình yêu Chúa và đến gần hơn với anh chị em con.

11.03.2017

THỨ BẢY TUẦN I MÙA CHAY

Mt 5,43-48

 

Lời Chúa:

“Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48)

Câu chuyện minh họa:

Một vị vua của Trung Quốc nói với triều đình của mình rằng: “Khi nào ta chinh phục đất nước ấy, ta sẽ tiêu diệt hết kẻ thù”.

Chẳng bao lâu sau, ông đã toàn thắng trở về. Đình thần của ông đều chờ đợi một cuộc thảm sát đẫm máu. Họ mong cho kẻ thù phải bị phanh thây không còn một tên sống sót. Nhưng họ lại vô cùng sửng sốt khi thấy kẻ thù ngồi ăn uống với nhà vua, cười cười nói nói vui vẻ như kẻ thắng trận. Họ liền tâu nhà vua:

– Muôn tâu Thánh Thượng, trước khi xuất quân lâm trận, ngài đã tuyên bố là sẽ tiêu diệt kẻ thù cơ mà! Sao bây giờ…?

Hoàng đế ôn tồn cười nói: “Không phải ta đã tiêu diệt hết kẻ thù rồi sao? Những người ngồi đây không phải là bạn hữu của chúng ta sao?”

Suy niệm:

Thiên Chúa là Đấng rất mực nhân từ và nhẫn nại đối với con người. Dù con người có quay lưng lại với Ngài, Ngài vẫn chờ đợi và luôn tha thứ. Dù con người có bất trung với Thiên Chúa, Ngài vẫn một lòng trung tín với con người. Hơn thế nữa, Ngài đã sống cách triệt để lời Ngài dạy khi chịu khổ hình trên cây thánh giá. Với thái độ nhân từ và bình thản, Ngài còn cầu nguyện cho những kẻ hại Ngài, thử hỏi ai trong chúng ta đã làm được điều đó?.

Lời Chúa hôm nay khuyên nhủ mỗi người chúng ta hãy biết đón nhận nhau, yêu thương và tha thứ cho nhau. Muốn được như thế, chúng ta cần có tâm tình của Chúa Giêsu. Một tâm tình yêu thương, tha thứ, quảng đại và cao thượng. Không dừng lại ở đó, Ngài còn muốn chúng ta đi xa hơn nữa, không những yêu thương những kẻ yêu thương mình nhưng yêu thương cả kẻ thù nữa, để được trở nên hoàn thiện như Cha trên trời.

Lạy Chúa, xin cho con biết mặc lấy tâm tình của Chúa để con ra khỏi con người của con mà đến với tất cả mọi người không loại trừ một ai, vì tất cả chúng con đều là con cái Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho